CRISTIANO VÀ LEO
“Tôi không cạnh tranh với Messi, mà cạnh tranh với chính mình và với tất cả các đội bóng ở La Liga.”
Hai cầu thủ bóng đá cùng ngồi trên một chiếc ghế sofa và trò chuyện. “Chúa gửi tôi đến Trái Đất để dạy con người cách chơi bóng” – Cristiano Ronaldo nói. “Đừng đùa thế chứ, tôi có cử ai đến Trái Đất bao giờ đâu” – Lionel Messi ngay lập tức đáp lời.
Đó chỉ là một câu chuyện đùa được lưu truyền trên Internet, khắp các diễn đàn và website của người hâm mộ bóng đá, nhưng nó đã khắc họa chân thực cách nhìn nhận của người hâm mộ về sự cạnh tranh giữa siêu sao người Bồ Đào Nha và siêu sao người Argentina. Với độ tuổi lần lượt là 27 và 24, cả hai siêu sao gần như có cùng một con đường sự nghiệp và khát vọng giành chiến thắng, nhưng style của họ, cả trên sân cỏ lẫn cuộc sống bên ngoài thì hoàn toàn khác nhau.
“Cristiano Ronaldo là hiện thân của Tiên đề Euclid: Khoảng cách ngắn nhất giữa hai điểm là một đường thẳng. Nhưng đâu chỉ có thế, bạn còn phải phá tan đường kẻ ấy bằng một tốc độ nhanh nhất, có thể bẻ cong không gian và thời gian cho đến khi bạn đạt được mục tiêu.” – Nhà báo người Tây Ban Nha Manuel Vicent (tờ El País), người đoạt giải thưởng “Ký giả của năm” liên tưởng. “Leo Messi thì đi theo học thuyết Einstein: Khoảng cách ngắn nhất giữa hai điểm luôn là một đường cong, và cách duy nhất để di chuyển đến điểm còn lại là đi theo một đường zig zag ngoằn ngoèo không thể đoán trước, cứ như thể một chú lợn đang cố gắng chạy để tránh những cú bổ rìu vào mình. Nếu như Ronaldo truyền cảm hứng đam mê – thì Messi, là một tài năng, một nhân cách khiến người ta khâm phục.” – Đó cũng là lý do vì sao họ được xem là những vị thần của bóng đá thế giới hiện đại.
Trong một chừng mực nào đó, Cristiano thích cạnh tranh với chính mình. Khi đề cập đến việc so sánh bản thân với Messi, Cristiano đáp lại: “Điều ấy không làm tôi bận tâm. Tính cách và phong cách chơi bóng của tôi hoàn toàn khác với anh ấy. Tôi chỉ muốn tập trung vào sự nghiệp bóng đá của mình và giành chiến thắng cho Real Madrid.” Cristiano khẳng định mình không hề ghen tức gì với Messi, nhưng chẳng ai tin vào điều đó. Leo cứ như thể hòn đá Kryptonite cản trở Siêu nhân Cristiano vậy (theo tác phẩm truyện tranh về Siêu nhân của DC Comics thì nhân vật Siêu nhân dễ bị tổn thương nhất khi tiếp xúc tới tinh thể đá Kryptonite.Siêu nhân hoàn toàn mất hết năng lực, thậm chí có thể phải chết khi gặp phải Kryptonite). Siêu sao người Argentina này là hiện thân cho một nỗi ám ảnh của Cristiano, là gót chân Achilles của Cristiano. Không phải ngẫu nhiên mà từ Tây Ban Nha, đảo Cyprus cho đến Bosnia, các cổ động viên thù ghét Cristiano đều hô vang “Messi, Messi, Messi!” khi thấy anh thi đấu. Họ biết rằng điều đó sẽ chạm đến thần kinh siêu sao người Bồ Đào Nha, khiến anh ức chế, không thoải mái.
Nhiều năm trở lại đây, Leo và Cristiano luôn được đem ra so sánh với nhau.
Messi luôn được xem là đối thủ cạnh tranh trực tiếp với Cristiano trong cuộc chạy đua để trở thành cầu thủ xuất sắc nhất thế giới. Nếu như tiền đạo người Bồ Đào Nha luôn ra sức công khai chống chế rằng anh không ghen tỵ với Messi hay phủ nhận một cách kín đáo rằng mình đang cố gắng ganh đua để đánh bật Messi, thì khắp nơi vẫn cứ luôn tồn tại một bầu không khí sục sôi đầy căng thẳng giữa Cristiano và “chàng trai tí hon”, nhất là từ khi CR7 bị Messi hất văng khỏi vị trí số 1 châu Âu – Quả bóng vàng.
Người của Real Madrid nói rằng họ hiếm khi thấy Cristiano Ronaldo ngồi trước màn hình TV xem Messi thi đấu. Nhưng khi người đại diện Jorge Mendes cùng ngồi xem với Cristiano, ông ta luôn cố gắng trấn an anh bằng cách nói rằng con người chẳng hiểu tí gì về bóng đá, và rằng số 10 của Barça không xứng đáng là cầu thủ số 1 thế giới.
Điều đó đúng, trong mùa giải 2010-11 Cristiano đã bỏ xa Leo ở La Liga, ghi được chín bàn thắng nhiều hơn chàng cầu thủ Argentina. Nhưng Messi thực sự không bao giờ để tâm đến cuộc chạy đua giành danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất; mà thay vào đó là chuẩn bị và tập trung vào trận chung kết Champions League.
Cristiano nổ súng thường xuyên hơn với nhiều tình huống đa dạng hơn, và cũng bị phạm lỗi nhiều hơn. Còn Messi luôn dẫn đầu về khả năng di chuyển và chuyền bóng, đồng thời là vua kiến tạo (19 lần, Ronaldo là 9). Trong 3 đấu trường chính cả hai đều ngang sức ngang tài khi ghi được 53 bàn thắng, mặc dù El Pulga (Messi) đã mang về cho đội nhà chức vô địch Liga và Champions League, những thứ mà Ronaldo rất khát khao. Họ cũng vừa chạm trán nhau năm thứ 3 liên tiếp trong cuộc đua giành danh hiệu Quả bóng vàng châu Âu. Cristiano đã giành được giải thưởng uy tín này một lần và anh còn muốn giành được nhiều lần nữa trong 5 năm tới.
Sự so sánh giữa Ronaldo và Messi đã bắt đầu và nổ ra liên tục kể từ khi cả hai toả sáng trong màu áo M.U và Barcelona. Ban đầu, sự so sánh này chỉ đơn thuần là một cuộc ganh đua trong bóng đá, nhưng về sau thì nó lại liên quan đến mọi khía cạnh của cuộc sống cả hai ngôi sao này. Có rất nhiều những chương trình nghiên cứu từ các trường Đại học trên thế giới phân tích và so sánh cách họ xuất hiện trên phương tiện truyền thông. Thậm chí giữa hai cái tên trên còn có cả cuộc chiến của những thương hiệu lớn. Cristiano đại diện cho Nike, Messi đại diện cho Adidas; Cristiano mặc trang phục của Armani, Messi mặc trang phục của hãng Dolce & Gabbana; Cristiano đeo đồng hồ Time Force, trong khi Messi dùng đồng hồ Audemars Piquet; thậm chí còn đề cập đến việc cả hai dùng loại xăng nào cho xe hơi của mình, Cristiano dùng dầu máy Castrol, trong khi Messi lại chuộng Repsol; và cuối cùng, số 7 của Real uống Soccerade, trong khi số 10 của Barça uống Gatorade.
Theo báo cáo của Tạp chí Sports Illustrated, Messi giành chiến thắng trước Cristiano ở khoản “kiếm tiền” khi năm ngoái ngôi sao Argentina có tổng thu nhập 31 triệu euro, trong khi Ronaldo chỉ có được 27,5 triệu euro. Tuy nhiên, Cristiano lại áp đảo về số lượng fan trên mạng xã hội với hơn 3 triệu Fan qua Twitter và trên 30 triệu Fan qua Facebook, chỉ kém những ngôi sao nhạc Pop như Lady Gaga một chút. Messi chỉ vừa thiết lập tài khoản Facebook hồi đầu năm 2011, và kết quả cho thấy anh đang tụt hậu so với Cristiano khi “chỉ” có khiêm tốn 7 triệu fan.
Nhưng những sự so sánh này vẫn chưa trả lời cho chúng ta được câu hỏi cuối cùng: Ai là người giỏi nhất? Đó là câu hỏi đã được “xào đi, nấu lại” hàng nghìn lần trên mặt báo, đài phát thanh, truyền hình, rồi các blog cá nhân. Tất cả mọi người, từ các HLV, cầu thủ bóng đá, các học giả và người hâm mộ cũng không tránh khỏi câu hỏi này và mỗi người đều có quan điểm riêng.
Ông Johan Cruyff, cựu HLV trưởng Barça và là người 3 lần đoạt Quả bóng vàng cho rằng Ronaldo là cầu thủ tài năng hơn, trong khi Messi lại sở hữu nhiều năng khiếu thiên bẩm. Cựu cầu thủ của Hà Lan nghĩ rằng cầu thủ người Bồ Đào Nha khó có thể đạt đến đỉnh cao như Pelé, Maradona, Di Stéfano – tất cả họ đều là những cầu thủ có kỹ thuật rất cao. Ông Fabio Capello, cựu HLV trưởng Real và đội tuyển Anh nói rằng: “Thật khó để đánh giá xem ai giỏi hơn. Họ đều rất giỏi nhưng theo những cách khác nhau. Messi thì không thể đoán trước, không một ai có thể làm được như anh ấy. Nhưng Cristiano thì lại rất mạnh mẽ và có tốc độ đáng kinh ngạc.” Tuy nhiên, khi được hỏi rằng ông sẽ chọn ai vào đội hình của mình, Capello nói đùa: “Cristiano nói được tiếng Anh. Nhưng Messi nói tiếng nói của Bóng đá.” Sergio “El Checho” Batista, Cựu HLV trưởng đội tuyển Argentina nói “Đối với tôi, Messi là giỏi nhất, nhưng cả hai đều nằm trong danh sách những cầu thủ tuyệt vời.” HLV trưởng đội tuyển Bồ Đào Nha Paulo Bento lại cho rằng: “Leo có những kỹ năng tuyệt vời, anh ấy có tài năng đáng kinh ngạc, và anh ấy có cú sút bằng chân trái khiến nhiều cầu thủ phải ghen tị. Cristiano chơi bóng rất tốt, anh ấy có sức khỏe và di chuyển rất nhanh. Họ đều là những cầu thủ hàng đầu, nếu như họ không chơi ở cùng một giải đấu, sẽ không thể có sự so sánh xem ai giỏi hơn. Tôi tự hào được hướng dẫn một cầu thủ như Cristiano, anh ấy là một cầu thủ quá tuyệt vời.”
Đội trưởng CLB Real Madrid Iker Casillas tin rằng “họ là 2 cầu thủ giỏi nhất thế giới. Một số người thích cường độ và sức mạnh từ những cú đánh đầu của Cristiano, một số khác lại thích tốc độ và khả năng lừa bóng của Lionel. Tôi chọn Ronaldo, kể từ khi anh ấy là cầu thủ của chúng tôi.” Hậu vệ của Valencia, Ángel Dealbert cũng ca ngợi Cristiano: “Anh ấy là một cầu thủ hoàn thiện hơn Messi, tôi nhận thấy anh ấy chơi tốt cả hai chân, và cả bằng đầu. Anh ấy có thể băng về phía trước và sút bóng. Messi mất điểm khi bị so sánh về những cú đánh đầu và khả năng chơi bằng chân phải.”
Tuy nhiên, cựu cầu thủ của CLB Real Madrid José María “Guti” Gutiérrez nhận thấy: “Cristiano đã để mất điểm ở một số trận đấu quan trọng, đó là điều mà Messi chưa từng gặp phải. Những siêu sao thực thụ là những cầu thủ có thể tỏa sáng ở những thời khắc quyết định.” Neymar – thần đồng của Brazil, đang chơi cho CLB Santos nói rằng anh ấy thích cả hai cầu thủ: “Họ là những biểu tượng của nền bóng đá thế giới.”
Những ý kiến, số liệu, video – và cả những điểm số với thang điểm 10, như thể là họ vẫn còn ngồi trên ghế nhà trường, tất cả đều nhằm cung cấp thêm thông tin cho cuộc thảo luận này và giúp làm rõ các vấn đề gây tranh cãi. Một vài năm trước đây, tờ Guardian hỏi cựu tiền đạo đội tuyển Bắc Ailen Gerry Armstrong và cựu tiền đạo đội tuyển Anh Trevor Francis (hiện nay cả hai người đều là bình luận viên trên truyền hình) về nhận định rằng Cristiano chơi giỏi hơn Messi. Francis đã đồng ý với nhận định đó, trong khi Armstrong thì không.
Marca – Tờ báo thể thao của Madrid cố gắng đưa ra nhận định chỉ dựa trên tiêu chí về kỹ thuật:
Thi đấu đồng đội:
Cristiano Ronaldo 7-8 Lionel Messi Kỹ thuật cá nhân:
Cristiano Ronaldo 9-9 Lionel Messi Thể lực:
Cristiano Ronaldo 10-7 Lionel Messi Tốc độ:
Cristiano Ronaldo 9-8 Lionel Messi Khả năng đi bóng:
Cristiano Ronaldo 8-10 Lionel Messi Sút bóng:
Cristiano Ronaldo 9-8 Lionel Messi Chuyền bóng:
Cristiano Ronaldo 9-9 Lionel Messi Khả năng cầm trịch:
Cristiano Ronaldo 9-7 Lionel Messi Kết quả này rất rõ ràng nhưng không được nhiều người công nhận bởi vì Marca là một ấn phẩm chủ yếu dành cho người hâm mộ của Real và luôn đứng về phía “Nhà trắng.” Messi sẽ gần như không có cơ hội giành chiến thắng trong bất cứ sự so sánh nào của họ. Đối với tờ báo thể thao của Italia La Gazzetta cũng cho điểm hai cầu thủ với thang điểm 10 như sau:
Chiến thuật: Cristiano 8,5, Leo 9 Khả năng đi bóng: Cristiano 9, Leo 10 Tốc độ:
Cristiano 9, Leo 9 Đánh đầu:
Cristiano 7.5, Leo 6 Chân phải: Cristiano 9, Leo 8 Chân trái:
Cristiano 8, Leo 10
Lần này Messi đã chiến thắng chỉ với 1 điểm.
“CR7 và Messi” đã trở nên một cuộc ganh đua kinh điển. Thể thao được tiếp nhiên liệu để vươn lên tầm cao mới bởi sự tranh đua giữa các vận động viên, các đội và các quốc gia, cũng như bởi sự so sánh giữa các thời điểm khác nhau ở mỗi giai đoạn lịch sử. Lịch sử là yếu tố cơ bản của một cuộc chơi và việc đưa người này so sánh với người khác là một phần không thể thiếu, và luôn chia rẽ quan điểm của các phương tiện truyền thông trên thế giới. Môn Quyền anh có Ali và Foreman, đua xe công thức 1 có Prost và Senna, xe đạp nước Ý có Gino Bartali và Fausto Coppi, quần vợt là Borg và McEnroe, bóng rổ như Rossi và Jorge Lorenzo, còn điền kinh là Carl Lewis và Ben Johnson…
Nhưng trong bóng đá rất hiếm khi xuất hiện hai cá nhân kiệt xuất cùng một thời điểm mà một cầu thủ nào đó luôn được xem là vĩ đại nhưng lại bị một đồng nghiệp cùng thời cạnh tranh. Pelé, Cruyff, Maradona và Di Stéfano không bao giờ bị lẫn lộn với nhau, không bao giờ bị đặt cạnh nhau để so sánh trong thời đại của họ, khi phong độ mỗi người ở đỉnh cao. Tuy nhiên, hiện nay đang có một cuộc đấu tay đôi giữa hai ngôi sao, cuộc chiến này đã trở thành đối đầu trực tiếp kể từ khi cầu thủ người Bồ Đào Nha đến gia nhập La Liga. Và mùa giải vừa qua đã trở thành đường ray của một cuộc đua với 5 trận derby và 1 trận giao hữu giữa Bồ Đào Nha và Argentina.
Màn kịch Kinh Điển đầu tiên diễn ra vào ngày thứ hai, 29 tháng 11 năm 2010. Đây là một ngày đặc biệt khi có trận đấu giữa Barça và Real, và đồng thời là những cuộc bầu cử ở Catalonia vào ngày Chủ Nhật, vì vậy sẽ tốt hơn nếu không lôi chính trị với cuộc so tài này. Những quảng cáo nói về trận đấu như thể là một cuộc so tài kinh điển nhất trong nhiều năm, dự đoán khả năng về một sự chuyển giao quyền lực từ Barcelona cho Real Madrid. Tại sao vậy? Bởi vì, họ cho rằng Cristiano chơi giỏi hơn Messi, bởi vì Mourinho không phải là Manuel Pellegrini, hay Bernd Schuster hoặc Juande Ramos, thậm chí là Fabio Capello.
HLV người Bồ Đào Nha là người có khả năng khống chế sức mạnh tập thể của Blaugrana khi cùng Inter cản bước Guardiola và các đồng sự để giành lấy tấm vé tới Madrid dự trận chung kết Champions League. Ông là người được Chủ tịch CLB Real lựa chọn làm thuốc giải cho ma thuật của những người Catalán. HLV của đội bóng dẫn đầu La Liga (với thành tích bất bại, và dẫn trước Barça một điểm), nghi ngờ về những thành công của Barcelona và cho rằng nó đến từ mối liên quan giữa các trọng tài và HLV của đối thủ. Cristiano khá kiệm lời khi nhận định rằng Barcelona sẽ tiếp tục chơi tiqui-taca và Kền kền trắng sẽ chơi với mục tiêu duy nhất là ghi bàn nhanh nhất có thể. Anh cho rằng Barcelona vẫn là một đội bóng chơi rất khó bị đánh bại, cho dù họ không thể giành được 6 danh hiệu như năm trước. “Họ vẫn giữ được phong độ như những năm trước, một đội bóng rất mạnh, đặc biệt trên sân nhà. Họ tuyên bố rằng sẽ chạy đua sòng phẳng với tiền của chúng tôi tại La Liga.” Anh ấy không hề đề cập gì đến Lionel mà chỉ nhấn mạnh đến việc Real Madrid đã chơi tốt như thế nào: “Chúng tôi biết rằng mình đang ở vị trí tốt hơn. Đó là lý do vì sao đây sẽ là một trận đấu hay. Đội bóng giỏi nhất sẽ chiến thắng trên sân Nou Camp. Và đội bóng giỏi nhất sẽ là Real Madrid.”
Đáng buồn thay, Cristiano đã sai. Vào ngày 29 tháng 11 trên sân Nou Camp, Barça đã dạy cho đội khách một bài học về bóng đá đỉnh cao. Đội hình áo trắng đã bị xé vụn và không thể chống trả lối chơi lên công về thủ hiệu quả của đội bạn. Trong một đêm lạnh lẽo và nhiều mưa trên sân Nou Camp, đã có 5 bàn thắng được ghi, và nếu con số này là 6 hay 7 hoặc 8 thì cũng chẳng có ai thấy bất công. Real Madrid như bị dìm đến tận cùng một vùng nước sâu và lạnh lẽo. Cristiano Ronaldo gần như biến mất.
Anh buộc phải đối mặt với sự thật, và chờ đợi cơn mưa cuốn trôi mọi thứ đã xảy ra không bao giờ trở lại. Những khoảnh khắc đáng kể nhất mà cầu thủ này làm được là cú đá phạt cách khung thành 40 mét, chỉ hơi chệch cột 1 chút và pha đối mặt với Valdes, tuy nhiên pha dứt điểm lại đi không chính xác.
Những khoảnh khắc khác đáng chú ý khác chỉ là những sai lầm, những phút giây căng thẳng của trận đấu đã làm cho anh mất bình tĩnh và đẩy anh vào tình thế khó khăn. Sau khi quả bóng bay ra ngoài đường piste gần băng ghế chỉ đạo của đội chủ nhà, Pep Guardiola cầm quả bóng lên, giả vờ làm động tác ném biên nhưng rồi lại thả nó xuống chỗ Ronaldo, người vừa kịp chạy đến lấy bóng để tiếp tục cuộc chơi. Cầu thủ người Bồ Đào Nha trả đũa trò đùa này bằng cách đẩy HLV của đối thủ khiến ông loạng choạng. Andrés Iniestavà Víctor Valdés can thiệp bằng những lời xỉ vả và chạy tới đẩy anh. Để ngăn chặn tình hình vượt quá tầm kiểm soát, trọng tài Iturralde González đã nhanh chóng phạt Cristiano thẻ vàng. Khán giả bắt đầu huýt sáo giễu anh, khiến anh càng quyết tâm phải thắng đối phương. Nhưng rồi anh vẫn không thể vượt qua Alves và Abidal.
Không có gì đáng chú ý xảy ra, ngoài một khoảnh khắc trống rỗng của Mou. Cầu thủ số 7 chạy tới băng ghế huấn luyện để xin một chỉ dẫn – hoặc một phép màu nào đó cho vấn đề này. Tuy nhiên, Người đặc biệt vẫn giữ bộ mặt lạnh tanh trên băng ghế chỉ đạo mà không nói lời nào. Ronaldo bị bỏ mặc với những vấn đề của mình và số phận trận đấu coi như đã được định đoạt. Anh đã không thể ghi nổi một bàn trong 6 trận đấu đã chơi với đối thủ là Barça.
Tuy nhiên Messi cũng không ghi bàn. Anh chưa bao giờ ghi bàn trong bất kỳ trận đấu nào với đối thủ là đội quân do HLV Mourinho dẫn dắt, dù đó là Chealsea, Inter hay Real. Trận đấu này đã chấm dứt chuỗi 10 trận ghi bàn liên tiếp của anh, tuy nhiên anh đã chơi rất đồng đội và là người kiến tạo bàn thắng thứ 3 và 4 cho David Villa với sự chính xác tuyệt vời. El Pulga đã khuấy đảo hàng phòng ngự Real với Carvalho, Lass, Pepe và khiến Sergio Ramos mất bình tĩnh. Sau khi phạm một lỗi ngớ ngẩn với tuyển thủ người Argentina ở phút thứ 92 và một cuộc cãi vã với Puyol và Xavi, chiếc thẻ đỏ cuối cùng cũng đã được rút ra. Ramos đã mất kiểm soát, điều thường thấy trong một cuộc so tài đỉnh cao. Nhất là khi Kền kền trắng biết rằng chiến thuật của HLV Mourinho vẫn đang trong quá trình xây dựng, những ý tưởng của ông cần được kiện toàn và ông vẫn chưa tìm ra cách đánh bại đối thủ truyền kiếp của mình. Cristiano Ronaldo rời sân mà không hề tuyên bố bất kỳ điều gì và cũng không có bất kỳ sự giải thích nào về chuyện gì đã xảy ra ở đó. Đội trưởng Casillas cũng giữ im lặng.
Thật thú vị, đây là lần đầu tiên một đội bóng được HLV Mourinho dẫn dắt bị bại trận với tỷ số 5-0. Tại cuộc họp báo, vị HLV trưởng này vẫn giữ thái độ bình tĩnh. Ông nói: “đây là một thất bại có thể khắc phục. Đây không phải là trận đấu mà ở đó chúng tôi chơi hay hơn nhưng sau đó lại thua, hay liên tục bị xà ngang từ chối bàn thắng. Có đội này chơi tốt và đội khác lại chơi dở. Bạn cần phải lạc quan. Khi bạn chiến thắng với những danh hiệu quan trọng bạn sẽ biết lý do vì sao bạn lại rơi những giọt nước mắt hạnh phúc. Khi bạn thua cuộc giống như chúng tôi ngày hôm nay bạn không có quyền được khóc, bạn phải quay trở lại với công việc. Chúng tôi sẽ sống để chơi vào một trận khác.” Tuy nhiên, Người đặc biệt sẽ phải đợi gần năm tháng nữa để nổ phát súng khác ở Barça, và sau đó sẽ là trận đấu đầu tiên trong cuộc đua Marathon Siêu kinh điển – Bốn trận trong vòng chưa đầy một tháng.
Nhưng trước tiên, vào ngày 9 tháng 2 năm 2011, Cristiano và Leo sẽ gặp nhau tại Geneva trong trận đấu giao hữu giữa giữa Bồ Đào Nha và Argentina để tiếp tục cuộc đấu tay đôi chưa đến hồi ngã ngũ giữa họ. Ý nghĩa to lớn của những dự đoán xung quanh trận đấu là 33,000 vé được bán ra chỉ trong vòng vài phút và được rao bán với giá ít nhất là 600 Euro trên mạng Internet, gấp 6 lần so với giá gốc. Trận đấu sẽ được truyền hình rộng rãi trên cả 5 châu lục và có khoảng 250 nhà báo từ 16 quốc gia theo dõi, đưa tin. Hai đội bóng không hề đưa ra bất kỳ tuyên bố nào trước trận đấu, trong khi hai Huấn luyện trưởng lại cố hết sức để nhấn mạnh rằng trận đấu này là giữa Bồ Đào Nha và Argentina chứ không phải giữa Ronaldo và Messi, nhưng không thành. Trọng tài Massimo Busacca thổi còi và tay đua công thức 1 với bảy lần vô địch thế giới Michael Schumacher đã có cú sút danh dự đầu tiên. Sau 19 phút thi đấu, Messi đã làm khán giả thích thú với những pha vặn sườn nổi tiếng của mình. Anh bắt đầu đột phá từ cánh trái phần sân nhà, lắt léo dắt bóng vượt qua đối thủ, và chuyền bóng sắc sảo cho Di María tại vị trí nguy hiểm cho hàng phòng ngự của đội tuyển Bồ Đào Nha.
Cầu thủ của Real đưa bóng vào khung thành của Eduardo và tỷ số là 1-0 cho Argentina.
Ngay sau đó, Cristiano đã lập lại thế cân bằng, nhưng đó là một bàn thắng in đậm dấu ấn của thần may mắn. Ở khu vực đường biên, Nani treo bóng vào làm xáo trộn hàng phòng ngự của Argentina. Cú lật bóng của anh đã không thể tới được cái đầu của Almeida và quả bóng rơi ngay trước khung thành. Cristiano dễ dàng vượt qua Romero để san bằng tỉ số 1-1. Giờ đây, những người hâm mộ đã được chứng kiến một màn trình diễn hấp dẫn, và rõ ràng chỉ có số 10 của Albiceleste cùng với số 17 đội tuyển áo bã trầu là những ngôi sao thực thụ. Còn 20 con người còn lại trên sân chỉ làm nền cho họ.
Tuy nhiên vào phút thứ 60 của trận đấu, HLV trưởng đội tuyển Bồ Đào Nha Paulo Bento đã thay thế Cristiano bằng Danny.
HLV người Bồ Đào Nha nghĩ rằng trận đấu này sớm muộn gì cũng kết thúc.
Nhưng Người Argentina lại muốn nhiều hơn thế, và họ đã đẩy nhanh tốc độ trận đấu để tìm kiếm chiến thắng. Vào phút cuối của trận đấu, Coentrão đã phạm lỗi trong vòng cấm, tạo cơ hội cho Messi ghi bàn ấn định tỉ số trên chấm 11m, giành chiến thắng chung cuộc về cho đội nhà và san bằng thành tích ghi bàn của Cristiano. Trận giao hữu kết thúc và đã đến lúc quay lại với những trận đấu quen thuộc tại La Liga.
Vào ngày 16 tháng 4 năm 2011, trận Siêu kinh điển lượt về diễn ra trên sân Bernabéu. Không có gì thay đổi kể từ vòng đấu trước: Đội quân của Pep Guardiola vẫn đứng đầu bảng tại giải La Liga. Với 16 trận toàn thắng liên tiếp họ đã phá kỷ lục trước đó của Real Madrid vào năm 1960-1961 (đội hình với những cái tên như: Puskas, Di Stéfano, Gento và Santamaría), và Barça đang đứng đầu bảng với 8 điểm nhiều hơn Real. Bốn ngày trước đó họ đã đánh bại Shakhtar Donetsk để vào Bán kết Champions League, nơi những lá thăm định mệnh đưa họ gặp Real một lần nữa.
Real đã loại Olympique Lyonnais ở – vòng 1/16, phá vỡ lời nguyền và đưa đội bóng tới tứ kết – sau 2562 ngày, với 74 cầu thủ, 9 HLV và 5 chủ tịch đời kể từ lần cuối cùng khi họ lọt vào đến vòng này từ mùa bóng 2003-04. Ở vòng tứ kết, họ đã dễ dàng đánh bại Tottenham Spurs, 4-0 trên sân nhà, 0-1 trên sân White Hart Lane.
Con thuyền màu trắng bắt đầu cảm thấy gió thổi vào cánh buồm của họ và người hâm mộ đã mơ về chiếc cúp vô địch châu Âu lần thứ 10 của họ – một chiến tích mà những tủ kính trưng bày cúp tại Bernabéu mỏi mòn đợi chờ kể từ khi Zidane ghi bàn thắng khó tin ở Glasgow tại trận chung kết năm 2002. Tuy nhiên, trước khi đến được Wembley huyền thoại, có một vấn đề nhỏ là họ phải chơi thêm một trận kinh điển nữa với kẻ thù không đội trời chung của mình. Trận lượt đi trên sân nhà sẽ diễn ra vào ngày 27 tháng 4, và trận lượt về sẽ diễn ra vào ngày 3 tháng 5 trên sân Nou Camp. Thêm vào đó, họ phải thi đấu với Barça trong trận Chung kết Copa del Rey vào ngày 20 tháng 4.
Chúng ta hãy cùng bắt đầu tại vòng đấu thứ 32 tại Liga, cơ hội cuối cùng cho đội quân của Mourinho lấy lại danh dự trong cuộc đua giành danh hiệu. 8 điểm là khoảng cách rất lớn nhưng ai biết trước được… một chiến thắng cho Kền Kền Trắng có thể giúp hạ nhiệt tinh thần thi đấu của đối thủ và gây ảnh hưởng đến phần còn lại của mùa giải. Vào ngày 3 tháng 4, Real Madrid đã phải đón nhận thất bại trong trận đấu với Sporting Gijón, trận đấu này đã khiến họ bị bỏ lại trong cuộc đua tới chức vô địch Liga – là trận đầu tiên mà đội quân của HLV Mourinho thua trên sân nhà trong vòng 9 năm. Nhưng Siêu Kinh Điển là một câu chuyện khác.
Mourinho đã chuẩn bị cho trận đấu này như thể đó là một show diễn quan trọng. Đêm trước trận cầu đinh này, ông đã xuất hiện trong buổi họp báo ở Valdebebas và không hề nói bất kỳ lời nào. Ông để cho Aitor Karanka, trợ lý của mình nói trong suốt cuộc họp báo. Mourinho thậm chí còn không chào giới báo chí và một số nhà báo đã bỏ đi dường như để phản ứng lại điều đó. Đáp lại sự im lặng của HLV Madrid, Guardiola đã đưa ra một số lời khen ngợi lối chơi của đội bạn: “Tôi chưa từng thấy một đội bóng nào chơi hay như Real Madrid. Chỉ trong vòng 4 hoặc 5 giây, quả bóng đã có thể đi từ chân của Casillas đến khung thành của đội bạn. Họ đã chơi tốt hơn và mạnh mẽ hơn so với lần trước chúng tôi được xem, họ sút nhiều hơn, họ lấn lướt đối thủ nhiều hơn, và trong vòng nửa năm, đội bóng đã dành nhiều thời gian hơn để luyện tập. Họ sử dụng một loạt các chiến thuật mới lạ, điều đó gây khó khăn cho đối thủ trong việc kiểm soát bóng.” Về vị HLV trưởng của đối thủ, Pep nói thêm: “Mourinho là người rất giỏi. Ông có thể sử dụng rất đa dạng các chiến thuật.
Chúng tôi sẽ phải xem xét kỹ lưỡng bởi vì điều này quyết định cách chúng tôi tấn công và phòng ngự.”
Sự hiện diện của Người đặc biệt đã làm cho không khí trở nên nóng hơn. Ông ấy chắc chắn sẽ là nhân vật chính ngoài đường piste trong trận El Clásico quyết định. Trên sân cỏ, vai trò đó thuộc về Messi. Cầu thủ số 10 bé nhỏ đã đạt được thành tích ấn tượng khi anh ghi được 48 bàn thắng chỉ sau 45 trận đấu. Anh là cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất của Barça trong 1 mùa giải, vượt qua thành tích của Ronaldo Nazário (cầu thủ Rô béo người Braxin) mùa giải 1996 – 97. Và trong cuộc đua giành danh hiệu Vua phá lưới, anh đã dẫn trước Cristiano 13 bàn. Tuy nhiên cầu thủ người Bồ Đào Nha là đầu tàu của Real Madrid tại Champions League, anh đã ghi bàn trong trận đấu với đội Spurs tại vòng tứ kết trên sân White Hart Lane.
Trên sân Bernabéu, cả hai cầu thủ đều mong sẽ có lần đầu tiên của mình: Cristiano chưa bao giờ ghi bàn vào lưới Barça, và Leo cũng chưa bao giờ ghi bàn trong trận đấu nào với đội bóng mà Mourinho dẫn dắt, cho dù đây đã là lần thứ 9 của anh ấy. Vị HLV trưởng này lại hy vọng sẽ không lặp lại màn trình diễn của họ ở lần đấu trước. Ông lo lắng về khả năng Real phải đối mặt với một thất bại bẽ mặt tương tự ở lần này trước khán giả nhà. Điều đó dường như đang gây sức ép lên đội bóng của ông, giống như những gì HLV – nhà vô địch thế giới năm 1978 người Argentina Cesar Luis “El Flaco” Menotti từng gặp phải.
Ông ấy đã để nhạc trưởng Özil trên băng ghế dự bị, cùng với Higuaín, Adebayor, Benzema và Kaká, thay vào đó tạo ra một hàng phòng ngự rất nhiều cầu thủ, với Pepe là chốt chặn ở giữa sân. Ý tưởng này thật đơn giản: Chặn đứng lối chơi của đối phương. Đó là phong cách Catenaccio, chiến thuật phòng ngự đặc trưng của người Ý. Cách duy nhất để chiến thắng là thiết lập hàng phòng ngự chắc chắn rồi phản công. Đối với Cristiano, dẫn dắt đội tuyển chơi theo lối phòng thủ quả là một công việc khó khăn, đặc biệt bởi vì các đồng đội của anh ở rất xa so với khung thành của Barça.
Nhưng đến cuối hiệp 1, anh suýt nữa đã có bàn thắng sau khi nhận bóng từ cú đánh đầu của Ramos. Anh dứt điểm bằng đầu vào góc xa, nhưng Adriano đã chặn bóng lại ngay trước vạch vôi cầu môn.
Sau giờ nghỉ giải lao, anh đánh dấu sự trở lại với cú đá phạt trực tiếp sượt cột dọc bên phải khung thành Valdés. Trận đấu chỉ thực sự bắt đầu nóng lên khi Albiol phạm lỗi với David Villa ngay trước khung thành, nhận thẻ đỏ và một quả đá phạt 11 mét dành cho Barcelona. Và Messi không phạm một sai lầm nào. Nửa tiếng sau, đến lượt Cristiano ghi bàn từ chấm 11 mét. Anh sút bóng đánh lừa Valdés và ghi điểm – Đây là bàn thắng đầu tiên của anh vào lưới Barça sau 7 trận đấu với CLB xứ Catalonia.
Trận đấu kết thúc với tỷ số 1-1, một trận đấu chưa thỏa mãn mong đợi của khán giả.
Trận hòa này giúp Barça chạm một tay vào chức vô địch La Liga lần thứ 21, nhưng đồng thời cũng làm cho Real tự tin hơn về những gì sẽ đến. Với niềm tin mạnh mẽ, những người hâm mộ trên sân Bernabéu đã tổ chức tiệc mừng trận hòa như là ăn mừng chiến thắng. Tuy nhiên trận đấu gai góc này đã mở ra một loạt những tranh cãi.
Đầu tiên là từ phía Mourinho, ông là người luôn phê phán trọng tài tại cuộc họp báo và vẽ nên một bức tranh về tổ chức quyền lực đen nào đó luôn thổi phạt 11 mét đối với bất cứ đội bóng nào ông dẫn dắt, đó là Chelsea, Inter hay Madrid: “Tôi rất mệt mỏi với việc kết thúc mọi trận đấu với Barça chỉ với 10 cầu thủ.
Trận đấu sẽ công bằng hơn nếu chúng tôi có 11 người. Và sau đó, vì những gì thường xảy ra là 11 đấu 10, đó là 1 nhiệm vụ bất khả thi khi đấu lại 1 đội cầm bóng giỏi nhất thế giới. Một lần nữa, tôi đang được chứng kiến những sự lặp lại quyết định không tưởng lặp đi lặp lại của một số trọng tài.”
Ngoài Mourinho, có một cuộc tranh cãi khác còn nghiêm trọng hơn. Lần này đến lượt Leo Messi trở thành tâm điểm khi anh đá bóng về phía khán đài. Quả bóng rời chân anh bay ra ngoài biên, và thay vì để bóng đi ra ngoài, anh tung chân sút bóng vào một số CĐV trên khán đài.
Trọng tài không hề cảnh cáo anh, tuy nhiên những người hâm mộ la hét thể hiện sự bất bình. “Mày điên à?” Pepe hét lên, rồi lao tới anh. Những người hâm mộ vô cùng ngạc nhiên, họ không thể tin vào những gì vừa được chứng kiến.
Chuyện gì đang xảy ra với cậu bé Rosario này vậy? Anh rất hiếm khi mất bình tĩnh trên sân. Tại sao anh lại có hành động ngớ ngẩn như vậy?
Messi không đưa ra bất kỳ lời giải thích nào và anh dường như cũng không cảm thấy mình có lỗi. Các đồng đội đã đến và giải cứu cho anh. Để bảo vệ anh, họ cho rằng đó là vì sức ép quá lớn trên sân, sự đeo bám dai dẳng của Pepe đã khiến Leo ức chế, và họ dẫn ra 5 tình huống tiền vệ của Real cố tình phạm lỗi với số 10 mà không bị thổi phạt.
Ngày 20 tháng 4 là ngày diễn ra vòng chung kết cúp Nhà vua Copa del Rey tại Valencia. Quan trọng hơn, đây là ngày mà Cristiano đã ghi bàn thắng được người hâm mộ đội bóng áo trắng bình chọn là bàn thắng của năm – bàn thắng đưa Real tới danh hiệu duy nhất trong của mùa giải. Nhưng bàn thắng chỉ đến khi 100 phút thi đấu trôi qua. Ronaldo vào sân ở vị trí “số 9” không phải sở trường của anh. Anh không thích nhận bóng khi ở tư thế quay lưng về phía khung thành đối phương và phải chơi như một tiền đạo duy nhất… Anh phải lui về sau và hỗ trợ đồng đội của mình, và điều đó bắt đầu làm anh mờ nhạt. Vào cuối hiệp 1, anh đã có pha chọc khe cho Pepe nhưng tiền vệ này lại đưa bóng chạm cột dọc.
Trong suốt hiệp 1, Real chiếm ưu thế trên sân và Barça thậm chí không thể có cú sút nào về phía khung thành đối phương. Tuy nhiên, Ronaldo lại gần như mất hút trên sân, và trong hiệp 2, khi Barça lấy lại tinh thần và quay trở lại đúng phong độ, thậm chí trông anh còn lạc lõng hơn trên hàng công. Sau 90 phút căng thẳng của trận đấu đỉnh cao, số 7 vẫn chỉ có đúng một pha dứt điểm. Anh phải chờ đợi đến hiệp phụ, tới phút thứ 100, để phá vỡ thế trận và giải tỏa cơn khát chiến thắng trước Barça.
Di María phối hợp bật tường 1-2 cùng với Marcelo rồi dốc bóng xuống sát đường biên ngang, vượt qua Alves và tạt bóng mạnh mẽ vào vòng cấm từ cánh trái. Cristiano bật lên cao hơn Adriano và dùng hết khả năng của mình để chiếm lĩnh khoảng không, điều anh ấy đã học được ở MU, và đưa bóng vào lưới bằng cú đánh đầu hiểm hóc. Thủ thành Pinto của Barça không có cơ hội cản phá. Bàn thắng đẹp mắt đã giúp đội chủ nhà Real đoạt danh hiệu Copa del Rey đầu tiên sau gần 2 thập kỷ.
Khi đó, Barça đã hoàn toàn sụp đổ. Leo đã cố gắng hết sức để làm thay đổi tình hình, nhưng luôn bị bao vây bởi hàng phòng ngự của Real. Anh kiểm soát bóng nhiều nhưng không thể dứt điểm được, và những pha di chuyển lắt léo cùng với những pha lừa bóng của anh cũng hoàn toàn không hiệu quả. Sau giờ nghỉ giải lao, tình hình được cải thiện, và anh đã tung ra được đường chuyền bóng tuyệt vời cho Pedro nhưng trọng tài biên căng cờ báo việt vị. Đối với Leo, trận đấu là một sự thất vọng. Đây chính là thất bại đầu tiên trong một trận chung kết của Barça dưới thời Guardiola.
Bảy ngày sau là ngày diễn ra trận Bán kết lượt đi của Champions League. Tại cuộc họp báo tại sân Bernabéu một ngày trước khi trận đấu diễn ra, Pep Guardiola tỏ ra giận dữ. Mourinho đã bắn đi một thông điệp về chất lượng của trọng tài trong trận đấu trên sân Mestalla và việc lựa chọn trọng tài cho trận bán kết, và Pep tỏ ra tức giận, ông phản ứng dữ dội trong khoảng hơn 2 phút. Đây là một điều chưa từng thấy đối với vị HLV này. Ông nói “Kể từ khi ông Mourinho gửi thông điệp cho tôi theo cách quen thuộc như vậy và gọi tôi là Pep, tôi sẽ gọi ông ta là José.
Vào lúc 8:45 tối mai, chúng tôi sẽ có một trận đấu. Ông ấy sẽ chỉ chấp nhận khi giành tất cả các danh hiệu ngoài sân cỏ trong năm nay. Hãy để ông ta vô địch Champions League và mang chiếc cúp về nhà. Chúng tôi sẽ chơi, cho dù thắng hay thua. Thông thường, ông ấy thắng bởi vì công việc của ông ấy được đảm bảo.
Còn chúng tôi, rất vui, với những chiến thắng ít ỏi của mình, những thành tích mà mọi người đều ngưỡng mộ, chúng tôi hạnh phúc vì điều đó. Trong căn phòng này, ông ấy là một lãnh chúa tàn bạo, một lão già đáng nguyền rủa. Ông ấy biết nhiều hơn mọi người cộng lại. Tôi không muốn tranh cãi với ông ta.”
Ngày hôm sau, Lionel Messi đã tỏa sáng trở lại. Hai pha bóng xuất thần, và hai bàn thắng được ghi bởi cầu thủ người Argentina. Bàn thắng đầu tiên là nhờ có pha chuyền bóng tuyệt vời từ Afellay, và bàn thắng thứ hai là một pha solo đầy ấn tượng trước khi đưa bóng vào khung thành đối phương. Chừng đó là quá đủ để quật ngã Real Madrid, những người bị bó chặt vào lối chơi phòng ngự co cụm –giống như những gì đã diễn ra ở La Liga Họ dành tất cả thời gian để cố gắng ngăn chặn lối chơi của Barça, nên không thể tiến lên nắm quyền điều khiển trận đấu. Đến nỗi sau 15 phút thi đấu, Cristiano Ronaldo đã liều lĩnh vẫy tay lên, ra hiệu cho các đồng đội của mình rời vị trí, chuyền bóng cho anh và giúp anh thoát khỏi vòng vây bằng cách tạo ra cho anh một vài cơ hội. Đến cuối hiệp đấu thứ nhất, anh là người duy nhất tạo ra những cơ hội đáng kể cho Real, bao gồm cả cú sút bóng từ xa gây rất nhiều khó khăn cho Valdes. Nhưng so với Messi, anh đang bị bỏ xa ở phía sau, để cầu thủ người Argentina thi đấu bùng nổ một lần nữa.
Trong khi đó, Mourinho được xác định sẽ trở thành tâm điểm tại cuộc họp báo.
Và thêm một lần nữa, ông đã cố gắng khiến mọi người tin vào câu chuyện của mình. Ông nói “Champions League đang dần rời xa Real Madrid. Chúng tôi sẽ đến Nou Camp với niềm kiêu hãnh, với tất cả sự tôn trọng đối với nền bóng đá thế giới, mặc dù đó là một thế giới thường làm cho tôi cảm thấy không hài lòng. Chúng tôi sẽ đến đó mà không có Pepe, anh ấy đã không làm gì sai và không có Ramos, anh ấy cũng không làm sai bất cứ điều gì, và không có HLV trưởng, người không được ngồi trên băng ghế huấn luyện… với một tỷ số mà trên thực tế không thể san bằng.”
“Và nếu tình cờ chúng tôi có ghi được bàn thắng ở đó và tiến gần hơn một chút để ở đó lâu hơn, tôi chắc chắn rằng họ sẽ chặn đứng chúng tôi lại lần nữa. Câu hỏi của tôi là, tại sao? Tại sao các đội bóng khác lại không được phép chống lại họ? Tôi không hiểu điều đó! Nếu tôi nói với trọng tài và UEFA những gì tôi nghĩ, những gì đã xảy ra ở đây thì công việc của tôi sẽ chấm dứt ngay lập tức. Tôi không biết rằng liệu có phải bởi vì họ là khách quen của UNICEF, hay bởi vì họ mỉm cười một cách ngọt ngào hơn, hay bởi vì Villar (chủ tịch Hiệp hội bóng đá Tây Ban Nha) có tầm ảnh hưởng lớn trong UEFA. Sự thật là họ có thứ gì đó rất khó để có được – quyền lực.”
“Tại sao Pepe lại bị đuổi khỏi sân? Tại sao Chelsea lại không được hưởng được bốn quả phạt 11 mét mà họ đáng nhận được? Tại sao Van Persie bị thẻ đỏ? Tại sao Motta cũng bị đuổi? Sức mạnh này đến từ đâu? Sức mạnh của họ lẽ ra nên dựa trên tài năng bóng đá của họ. Đó là những gì họ có. Họ cần chiến thắng bằng điều đó. Chiến thắng theo cách của họ là một điều rất khác biệt. Bạn phải thực sự tồi tệ mới có thể thưởng thức được kiểu chiến thắng đó. Guardiola là một HLV trưởng tuyệt vời, nhưng ông ta đã giành chức vô địch Champions League, một chiến thắng mà nếu là tôi, tôi sẽ cảm thấy rất hổ thẹn. Ông ta chiến thắng nhờ vụ bê bối ở Stamford Bridge. Và năm nay ông ta sẽ chiến thắng lần thứ hai nhờ vụ tai tiếng ở Bernabéu.”
Đó là một tràng đả kích mà một lần nữa bắt HLV người Bồ Đào Nha phải trả giá đắt. Ủy ban Quản lý và kỷ luật của UEFA đã phạt ông ta 50 nghìn Euro và treo giò năm trận sau đó. Nhưng vị HLV này đã để lại những tờ giấy cho các đồng sự và học trò, trong đó ghi rõ họ sẽ phải làm gì.
Cristiano tiếp lời: “Tất cả các bạn đều nhìn thấy chuyện gì đã diễn ra. Khi chúng tôi có 11 cầu thủ, có thể chúng tôi chơi chưa hay lắm nhưng ít nhất mọi thứ vẫn còn nằm trong tầm kiểm soát.”
Mourinho nói trong một cuộc phân tích sau trận đấu: “Các trận gặp Barça luôn giống nhau. Liệu đó có phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên? Một tỷ số 0-0 không phải là một kết quả tồi, chúng tôi có thể ghi bàn trong trận lượt về. Chúng tôi đã đưa Kaká vào sân và cố gắng tấn công nhiều hơn trong 20 phút cuối. Nhưng sau đó Pepe phải rời sân…Tất cả chúng tôi đều cảm thấy tồi tệ vì mỗi khi đấu với đội bóng này điều đó lại xảy ra. Và điều này luôn xảy ra với HLV trưởng bất cứ khi nào ông ấy đấu với họ.”
Anh cũng chỉ trích ông Wolfgang Stark, vị Trọng tài người Đức: “Không có ai mà tôi có thể chuyển lời được. Hoàn toàn chẳng có ích gì khi cố gắng nói chuyện với ông ấy bởi vì chiếc thẻ đỏ đã được định trước.” Khi được hỏi về Messi, ông không đánh giá cao màn trình diễn của đối thủ cạnh tranh này: “Messi ư? Ồ, anh ấy chỉ phải đấu với mười cầu thủ, điều đó thường dễ dàng hơn. Tôi ước gì tôi cũng được đấu lại mười người như anh ấy.” Và khi nói đến trận lượt về, suy nghĩ của vị HLV trưởng và người đồng hương mang áo số 7 đều tỏ ra khá thực tế: “Tỷ số đã là 0-2 và chúng tôi sẽ tiếp tục chơi đến cùng. Trong bóng đá bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra nhưng đó sẽ là một thử thách khó khăn”
Vào ngày 3 tháng 5, tại vòng đấu lượt về của trận Bán kết giải Champions League trên sân Nou Camp, Mourinho thậm chí còn không xuất hiện trên khán đài. Ông chỉ xem trận đấu qua TV tại phòng nghỉ khách sạn. Và ông đã chứng kiến đội bóng của mình chơi táo bạo và nhiệt huyết hơn những trận đấu Siêu Kinh Điển khác. Họ áp đảo được Barça và trong 15 phút thi đấu đầu tiên, và đẩy đối phương về phần sân của mình. Nhưng dần dần Barça bắt đầu đẩy nhanh nhịp độ trận đấu như cách mà họ vẫn thường chơi. Và sau đó Messi đã lao tới mặt đối mặt với Casillas – người đã ngăn chặn một cách ngoạn mục ba cơ hội ghi bàn của đối phương chỉ trong vòng năm phút, giữ cho khung thành đội nhà đứng vững.
Sau 1 hiệp đấu, đội bóng áo trắng trở lại sân với động lực và quyết tâm mới.
Cristiano, người không nhận được những đường chuyền tốt kể từ đầu trận và chỉ có được một vài pha đi bóng không hiệu quả, lại là trung tâm của tình huống gây nhiều tranh cãi nhất trong trận đấu. Bị Piqué truy cản khi vừa đẩy bóng cho Higuaín, anh bị vấp ngã, vô tình làm Mascherano ngã theo. Higuaín nhận bóng và ghi bàn, nhưng bàn thắng không được công nhận vì trọng tài biên chỉ nhìn thấy phần thứ hai của màn kịch và thổi phạt Cristiano.
Nhưng tình huống này cũng đủ để sốc lại tinh thần cho Barça trong việc làm thay đổi tình hình. Sau khi nhận được bóng từ Valdés và Iniesta, Pedro đối mặt với Casillas và đưa Blaugrana vượt lên dẫn trước. Tuy nhiên, Real không từ bỏ hi vọng. Di María đã sút bóng chạm cột dọc bật ra, anh nhận lại bóng và chuyền cho Marcelo san bằng cách biệt. Hai mươi phút cuối rất căng thẳng, nhưng không có thêm bàn thắng nào được ghi vì Barça đã cố gắng để trận đấu nằm trong tầm kiểm soát.
Messi không thể ghi bàn lần này, nhưng anh đã di chuyển một khoảng hơn 8km và đã chơi rất tốt để gây áp lực lên đối phương. Anh làm cho Carvalho bị nhắc nhở và khiến Xabi Alonso, Marcelo và Adebayor phải lĩnh thẻ vàng. Anh bị phạm lỗi đến 12 lần và trông anh khá mệt mỏi. Dù có hay không có bàn thắng, anh cũng đã hoàn thành nhiệm vụ trong trận đấu với tỷ số 1-1 đưa Barça đến Wembley.
Ngày 28 tháng 5, tại ngôi nhà của bóng đá Anh, họ tiếp tục giành chiến thắng lần thứ tư tại đấu trường châu Âu, đánh bại MU với tỷ số 3-1. Nhưng lúc đó, Messi cho biết anh cảm thấy hạnh phúc chỉ vì mang theo được không khí trên sân Nou Camp, vì đội bóng của anh đang ăn mừng chiến thắng, với những kết quả tuyệt vời sau khi kết thúc một tháng vất vả với các trận Siêu kinh điển. Và khi sự phấn khích dường như trở nên quá sức chịu đựng với anh, HLV Pep Guardiola đã đến và vỗ về cầu thủ ngôi sao của mình với một cái ôm thật chặt.
Trong khi đó, Real không bỏ lỡ cơ hội để phàn nàn một lần nữa về việc đối thủ của họ được thiên vị. Tất cả mọi người, từ Karanka đến Iker Casillas, dường như đã học thuộc lòng những lời chỉ trích của HLV Mourinho. “Chúng tôi biết rằng có gì đó tương tự như chuyện này sẽ xảy ra, và một lần nữa chúng tôi đã chứng minh điều đó là đúng,” Cristiano khăng khăng: “Bàn thắng của Higuaín hoàn toàn hợp lệ. Nhưng có quá nhiều vấn đề. Hãy nghĩ về những gì đã diễn ra trên sân Bernabéu khi Alves giở trò (và Pepe bị buộc rời khỏi sân) và những gì xảy ra hôm nay.
Barça sở hữu một đội hình tốt, nhưng thực ra còn nhiều hơn thế. Tôi không muốn nói về bất kỳ kiểu gian dối nào, nhưng nó làm tôi thấy khó chịu.” Anh cũng nhanh chóng kết tội Mascherano về việc đã giả vờ như thể anh đã phạm lỗi trong khi anh không hề làm như vậy: “Hồi ở Liverpool anh ấy không như vậy. Anh ấy chỉ có thể học được những chiêu như vậy ở Barcelona.”
Tất cả những cuộc tranh cãi này đều do căng thẳng ở trận lượt đi gây nên, một tháng ở trong tình trạng bị quản thúc và tất cả những bài thuyết giảng từ HLV Mourinho. Nhưng một tháng sau, mọi chuyện dần lắng xuống. Trong thời gian ở Bồ Đào Nha, Cristiano cảm thấy nhẹ nhõm hơn: “Chúng tôi không thể cứ nuối tiếc mãi. Chúng tôi đã có cơ hội để chiến thắng và đã để cơ hội qua đi. Đó không chỉ là do trọng tài. Có rất nhiều việc đã xảy ra trong năm nay ở La Liga và Champions League, nhưng tôi không muốn đi sâu vào tất cả ngay bây giờ.” Liên quan đến Barcelona, anh nói thêm: “Họ đã chơi tốt hơn và chiến thắng đến với họ là không hề do may mắn. Họ đã chiến thắng bởi vì họ giỏi hơn.” Mục tiêu của anh ấy giờ đây đã đánh bại họ: “Không có gì là không thể. Barça là đội bóng tuyệt vời và họ có một vị HLV trưởng tuyệt vời, nhưng cuối cùng chúng tôi sẽ đánh bại họ”, anh hứa như vậy. “Mọi thứ có vẻ ngày càng trở nên khó khăn hơn, nhưng điều đó sẽ làm cho những thứ bạn đạt được trở nên ngọt ngào hơn.” Giống như việc đánh bại Leo Messi, có thể lắm chứ? Cầu thủ người Argentina đã chiến thắng ở mùa giải 2010-2011 với tỷ số 2-1. Nhưng trận chiến vẫn còn tiếp tục. Ai sẽ chiến thắng? Hãy đón xem điều thú vị sắp xảy ra.