Đêm thứ 5 tới, Manchester United sẽ có chuyến làm khách tới Bỉ, đối đầu với Anderlecht ở tứ kết Europa League. Đó chắc chắn sẽ là ngày trở về đầy cảm xúc của Fellaini, sau suốt một tuần anh bị “chửi” không thương tiếc chỉ vì “trót đeo băng đội trưởng MU”
“Chúng ta đã sống trong một thời kỳ với những điều vĩ đại. Được chứng kiến Hy Lạp vô địch Euro, Leicester lên ngôi tại Premier League, và giờ đây, là Fellaini đeo băng đội trưởng tại Manchester United”
Đó là những gì “tốt đẹp” nhất mà người ta dành cho Fellaini, trong ngày anh được Jose Mourinho trao cho tấm băng đội trưởng của United. Khắp nơi nơi, người thì mỉa mai xóc xỉa, người thì chửi rủa thẳng tay. Họ phong cho anh cái danh hiệu “Đội trưởng xuất sắc nhất mọi thời đại của United”: tỉ lệ thắng trận 100%, hiệu suất 3 bàn/trận. Thật là chua xót quá phải không, Captain Fellaini?
Captain United, Captain Fellaini! Captain United, Captain Fellaini!
Có một câu nói rất hay thế này:
“Thà ta có bên cạnh mình một thằng ngu, nhưng luôn sẵn sàng làm tất cả; còn hơn cứ khư khư giữ lấy một kẻ thông minh, nhưng lại chẳng bao giờ chịu vì mình mà hi sinh, dù chỉ là một chút”
Nói một cách ví von, Louis Van Gaal trước đây, và Mourinho bây giờ đang sở hữu cho mình một “thằng ngu”, “ngu” thực sự.
Fellaini là một mẫu cầu thủ hiểu đơn giản là anh ta sẽ làm tốt khi tiếp xúc với trái bóng ở vị trí từ ngực lên đến đầu, còn từ ngực xuống đến chân, đúng là anh Xù xử lý hơi “ngu” thật!
Nhưng tại sao, sau suốt mấy mùa giải đã qua, từ thời David Moyes, Van Gaal và giờ là Mourinho, không khi nào người ta không nghe thấy những tiếng la ó, những câu phàn nàn, rằng “hãy bán thằng cha cao kều này đi”, rằng “thằng đầu xù này có biết đá bóng đâu mà cứ giữ lại”; vậy mà Fellaini vẫn ở đó, chẳng hề đi đâu cả, trụ lại qua ba đời huấn luyện viên của United. Vậy thì câu hỏi đặt ra là: tại sao “thằng ngu” này vẫn cứ mãi ở đây?
“Thằng ngu” Fellaini! “Thằng ngu” Fellaini!
Nhìn vào trường hợp của Fellaini, rõ ràng về tư duy bóng đá, khó mà anh so sánh được với Morgan Schneiderlin, nhưng tại sao Mourinho lại ra sức níu giữ, động viên và bảo vệ anh chàng này? Nhiều người tỏ ra phẫn nộ khi Jose bán đi Schneiderlin, thay vì “kẻ ngu” không biết chơi bóng. Mọi chuyện tưởng như là khó hiểu, nhưng nếu suy xét rộng hơn một chút, mọi việc sẽ đều có cái lý của nó.
Fellaini không thuộc dạng cầu thủ luôn có chắc cho mình suất đá chính. Đơn giản vì năng lực của anh không cho phép anh có được điều đó. Phần lớn thời gian ở MU của anh là trên băng ghế dự bị. Nhưng không giống như “kẻ thông minh” Schneiderlin, Fellaini vui vẻ chấp nhận điều đó.
Thay vì vùng vằng đòi ra đi, anh chấp nhận ngồi dự bị, chấp nhận trở thành một phương án chiến lược chỉ được sử dụng trong một số trận đấu nhất định. Rõ ràng, trong một hàng tiền vệ với bộ khung đã ổn định với những Pogba, Herrera, Carrick, Mkhitaryan, thật khó để cho Fellaini có thể xen vào và chiếm lấy một vị trí ra sân thường xuyên.
Nhưng không sao cả, sẽ chẳng ai bị coi là thừa thãi nếu như kẻ đó biết được giá trị của mình nằm ở đâu. Từ đầu mùa, chưa bao giờ Fellaini là lựa chọn hàng đầu của Mourinho cả. Chấp nhận cả tháng trời không được ra sân, chấp nhận là kẻ đóng thế, với “Đầu Xù”, đơn giản là anh sẽ chờ đến khi mình được giao nhiệm vụ, và nỗ lực tận dụng từng giây được trao để thực hiện hết mình nhiệm vụ ấy. Những thứ đó, những người “thông minh” như Schneiderlin không có được; họ biết mưu cầu quyền lợi cho mình, họ muốn cứu vớt tương lai cho sự nghiệp của mình, họ muốn đến nơi mà họ là lựa chọn ưu tiên chứ không phải quân cờ chiến lược. Những thứ đó, chỉ “thằng ngu” như Fellaini mới làm được mà thôi.
Mourinho chọn người “ngu” thay vì kẻ “khôn” Mourinho chọn người “ngu” thay vì kẻ “khôn”
Một thằng ngu luôn sẵn sàng dùng tất cả năng lực của mình để cống hiến cho đội bóng, cho người thầy luôn tin tưởng hắn. Hắn chấp nhận những tiếng la ó trên khán đài hết lần này lượt khác, để khi vào sân, hắn vẫn luôn cống hiến hết mình cho tập thể . Từ khi lên nắm quyền, đã rất nhiều lần Mourinho khẳng định tầm quan trọng của Fellaini với đội bóng; thậm chí những cầu thủ luôn chắc một suất chính thức như Pogba, Herrera, Carrick cũng chưa bao giờ nhận được những lời bao bọc như thế.
Mourinho luôn đặt kì vọng vào thứ vũ khi đặc sản là Fellaini. Thứ tưởng chừng bỏ đi nhưng có thể sử dụng với mục đích mà người khác không nghĩ tới, thứ vũ khí mà đến lúc cần đưa ra ai cũng khinh bỉ nhưng nó lại bảo vệ được cho đội bóng của ông. Và Fellaini sẵn sàng làm thứ vũ khí như thế; làm “thằng ngu” luôn hết mình vì Quỷ Đỏ.
Có một “thằng ngu” luôn hết lòng vì mình, ai mà không mong muốn như vậy cơ chứ! Có một “thằng ngu” luôn hết lòng vì mình, ai mà không mong muốn như vậy cơ chứ!
Vì chúng ta luôn dành tình yêu mãnh liệt cho United, nên đôi khi tình yêu ấy trở thành một tình yêu hết sức mù quáng. Chẳng có cầu thủ nào là vô dụng cả. Vấn đề với các cầu thủ, chỉ là họ có muốn hy sinh hết mình vì màu áo đỏ họ đang mang trên mình hay không mà thôi! Một gã “nông dân” như Valencia, sau những tháng ngày bị mắng chửi thậm tệ, đến nay cũng đã trở thành một cầu thủ tối quan trọng trong đội hình. Đơn giản, bởi vì anh ấy biết phấn đấu, và luôn sẵn sàng hy sinh vì United.
Hãy cứ gọi Fellaini là “thằng ngu”, nhưng cũng hãy luôn ủng hộ hắn. Bởi vì “thằng ngu” ấy, đang dùng hết sức mình để chiến đấu cho đội bóng yêu thích của bạn.
Nhớ lấy!
#Miêu