Connect with us

Bóng Đá Plus

Chuyện 3 người – Vy Tiểu Bảo – Xuân Tóc Đỏ – Jesse Lingard

Không nhầm đâu. Ba con người tưởng như chẳng có gì là liên quan đến nhau, nhưng bạn chuẩn bị được đọc một bài viết viết chung về họ đấy. Tò mò không?

Cần bàn thắng ở chung kết hả? Cứ gọi cho Lingard ! Cần bàn thắng ở chung kết hả? Cứ gọi cho Lingard !
Trên thế giới có 3 loại người: người may mắn, người chưa may mắn và người sắp may mắn. Ai cũng muốn may mắn đến với mình và mang lại thành công cho bản thân, nhưng không phải ai cũng có được điều đó. Bởi vì thành công, suy cho cùng nó là sự kết tinh của của nhiều yếu tố. Mà để tạo nên được tích số thành công ấy, những thừa số nổi bật nhất chính là: nỗ lực, may mắn và tài năng.

“Thành công” có nghĩa là “đạt được kết quả, mục đích như dự định”. Nói khác đi, thành công là những thành tích, thành tựu mà con người đạt được sau những nỗ lực, cố gắng. “Tích số” là phép nhân của các thừa số, ở đây được hiểu là sự phối kết, nhân lên của ba yếu tố được nhắc đến ở trên. Nếu “nỗ lực” là thể hiện sự cố gắng khi thực hiện một công việc nào đó thì “may mắn” là những yếu tố thuận lợi do khách quan đem lại, nhờ đó mà con người có được thành công. Còn “tài năng” là khả năng đặc biệt, sự khéo léo hơn người, là tài trí vượt hơn trên hẳn so với người khác. Từ đây, ta có thể nghiệm ra rằng: thành công không tự nhiên mà có, nó là sự kết hợp, nhân lên của nhiều yếu tố.

Ai có thể có cái duyên, cái “may mắn” cứ chung kết là ghi bàn như anh chàng này? Ai có thể có cái duyên, cái “may mắn” cứ chung kết là ghi bàn như anh chàng này?
Trong tất cả các bộ kiếm hiệp của Kim Dung, nam chính luôn được xây dựng là một “nam tử hán – đại trượng phu” võ công cái thế, đầu đội trời chân đạp đất. Bởi thế, khi đánh giá về Lộc Đỉnh Ký, người ta coi Vy Tiểu Bảo như một sự phá cách khủng khiếp, một nhân vật nam chính đi ngược lại hoàn toàn với hình mẫu kiếm hiệp trước đó. Nhưng đi ngược lại không có nghĩa rằng Vy Tiểu Bảo là một kẻ bất tài. Vy Tiểu Bảo có tài, chỉ có điều cái tài ấy không nằm ở võ công cái thế, không nằm ở nội công thâm hậu. Tài năng ấy, nằm gọn trong cái lưỡi dẻo kẹo, ngọt sớt của anh ta. Cộng thêm với một chút duyên, và một chút may mắn, từ một đứa trẻ lang thang nơi kĩ viện, Vy Tiểu Bảo đã có được tất cả những thứ mà người đời đều ao ước: tiền bạc, quyền lực, và…7 cô vợ ! Ôi thật đáng để thèm thuồng !

Lại nói về sự may mắn, về cái duyên, văn học Việt Nam cũng có một nhân vật biến thành biểu tượng cho điều đó, ấy chính là Xuân Tóc đỏ – một kẻ cơ hội bò dần vào giới thượng lưu bằng nhiều mánh khóe mà bất cứ một con người bình thường nào cũng không nghĩ ra được.

Cái tên Xuân Tóc Đỏ gắn liền với nguồn gốc xuất thân và quãng đời chẳng lấy gì làm đẹp đẽ của hắn. Sinh ra thuộc tầng lớp dưới đáy xã hội, mồ côi cả cha lẫn mẹ. không nhà, không cửa, không người thân thích, hắn sống lang thang bằng đủ mọi nghề của một kẻ ma cà bông. Cảnh ngộ đó vô tình lại tạo cho nó sự tinh ranh, nhanh nhậy và rất thạo đời. Ngay từ ngày đầu bước chân vào xã hội thượng lưu, Xuân Tóc Đỏ có chút ngờ nghệch, nhưng Xuân nhanh chóng thích nghi, hòa nhập vào xã hội đó, tận dụng những thói ranh ma, chợ búa mà mình từng học được để tiến thân.

Xuân là kẻ có tài, nhưng cái tài của hắn không giống những người thường. Cái tài của hắn ở đây chính là sự tinh quái, là việc biết dùng những gì mình biết, sài những gì mình hay để tiến thân. Ở đời, nhiều khi chỉ cần vậy là đủ !

Cần gì phải giỏi ghi bàn, biết cách ghi bàn ở chung kết mới là quan trọng ! Cần gì phải giỏi ghi bàn, biết cách ghi bàn ở chung kết mới là quan trọng !

Ghi bàn thắng trong một trận chung kết không hề là một chuyện đơn giản. Vậy nên, việc ghi bàn thắng trong ba trận chung kết liên tiếp, trực tiếp mang danh hiệu về cho CLB thì đó chẳng khác gì một vụ nổ vậy. Ngoài Lingard ra, cả vòm trời này liệu mấy ai làm được như thế !

Robin Van Persie từng ghi được rất nhiều bàn thắng khi chơi cho Arsenal, giành danh hiệu Vua phá lưới cho bản thân, nhưng cúp (khi ở bên Arsenal), thì tuyệt nhiên anh không có. Jesse Lingard thì chưa bao giờ được coi là một chân sút thượng thặng, nhưng anh có cái duyên mà chẳng mấy ai có được. Đến sân Wembley, đá chung kết, ghi bàn, giành cúp – điều đó đâu phải ai cũng làm được cơ chứ. Còn Lingard, anh làm điều đó ba lần !

Có kẻ sẽ bĩu môi và bảo “thằng đó chỉ được cái ăn may chứ có vẹo gì”. Nhưng mà này anh bạn trẻ, chẳng phải tôi đã nói từ đầu sao. Thành công là tích số của nhiều yếu tố. Một trong những thứ đó, là may mắn. Phần còn lại nằm ở bản thân mình.

Làm được một lần có thể coi là may mắn. Làm được ba lần, dẹp cái ý nghĩ nói rằng anh chàng này chỉ là “kẻ ăn may” đi ! Làm được một lần có thể coi là may mắn. Làm được ba lần, dẹp cái ý nghĩ nói rằng anh chàng này chỉ là “kẻ ăn may” đi !
Khoác lên mình màu áo Man United từ năm 7 tuổi, nhưng phải mất tới 17 năm với biết bao thăng, trầm, cái tên Jesse Lingard mới được thế giới biết đến. 17 năm đứng trong bóng tối, giờ là thời điểm Lingard, bằng tài năng của mình, bước ra ánh sáng đỉnh cao.

Nếu không có tài năng, bằng cách nào mà Lingard được tuyển vào lò của Manchester United?

Nếu không có nỗ lực, bằng cách nào mà Lingard chiếm được suất đá chính, bằng cách nào mà anh được góp mặt ở trong những trận chung kết để mà có thể ghi bàn?

Vậy đấy anh bạn trẻ của tôi. May mắn chỉ đến với những ai biết nỗ lực và biết cách vận dụng khả năng của mình một cách tốt nhất thôi.

Vy Tiểu Bảo, nhờ nhanh nhạy, khéo léo mà có tất cả.

Xuân Tóc Đỏ, nhờ cái “số đỏ” mà phất lên.

Còn Jesse Lingard, anh chẳng cần phải làm gì nhiều đâu. Cứ giữ cái duyên ở những trận đấu lớn như anh đang có, thế là đã đủ để anh chiếm trọn trái tim tôi rồi !

Dòng thông tin - RSS Hightlight Bóng Đá

Xem Nhiều

DMCA.com Protection Status

More in Bóng Đá Plus