“PHÓNG VÀO MẮT RON”
“Những gì người ta đơm đặt về tôi và đồng đội, đồng thời là bạn của tôi Rooney thật không thể tưởng tượng nổi.” Anh ấy đã xem những đoạn phim cũ về World Cup 1966, đội tuyển Bồ Đào Nha của Eusébio đã bị loại trong vòng bán kết bởi đội tuyển Anh của Bobby Charlton, đội mà sau đó đã trở thành nhà vô địch. Nhưng kỷ niệm về World Cup đầu tiên của anh đó là giải đấu ở Hoa Kỳ năm 1994. “Lúc đó, tôi mới 9 tuổi và đã xem vòng chung kết cùng gia đình mình ở Madeira. Tất cả mọi người đều muốn Brazil thắng. Nhưng hình ảnh Roberto Baggio bỏ lỡ cú phạt đền quyết định đã khắc lại trong trí nhớ của tôi mãi mãi.”
Anh cũng không quên World Cup năm 2002 khi Bồ Đào Nha không thể vượt qua vòng bảng sau khi bị đánh bại bởi Hàn Quốc.
Bốn năm sau, Cristiano không xem World Cup trên truyền hình nữa, mà anh sẽ tới Đức để tham dự. 21 tuổi, những người yêu thích bóng đá từ khắp nơi trên thế giới đã đưa anh vào danh sách sáu ứng cử viên trong cuộc chạy đua giành giải thưởng cầu thủ trẻ xuất sắc nhất của World Cup, cùng với Leo Messi và Luis Antonio Valencia. Ba ứng cử viên khác được chọn bởi FIFA là Cesc Fàbregas, cầu thủ Thụy Sỹ Tranquillo Barnetta và Lucas Podolski người Đức. Những cầu thủ được lọt vào danh sách phải được sinh ra vào hoặc sau ngày mùng 1 tháng 1 năm 1985, và người chiến thắng sẽ được chọn lựa dựa vào phong cách, uy tín, lối chơi đẹp và niềm đam mê đối với trận đấu.
Mùa bóng thứ ba của Cristiano ở MU là thời điểm khó khăn của anh cả trên sân cỏ lẫn ngoài sân cỏ. Anh đã thua cược với Ferguson. Anh nói rằng sẽ ghi ít nhất 15 bàn thắng nhưng lại chỉ ghi được 12 bàn. Cậu bé đến từ Madeira đã tiến bộ rất nhiều, nhưng thực tế vẫn không thay đổi trong hai năm liên tiếp. MU đã tụt lại phía sau Chelsea của
José Mourinho. Họ đã bị loại khỏi Champions League ngay vòng bảng sau khi bị đánh bại bởi Benfica. Đến tháng 12 thì họ gần như bị loại ra khỏi tất cả các đấu trường.
Chiếc cúp duy nhất được bổ sung vào tủ trưng bày của đội trong năm nay là Cúp liên đoàn bóng đá Anh sau chiến thắng trước Wigan với tỉ số 4-0 ở trận chung kết. Bàn thắng thứ 4 do công của Ronaldo, người thực ra đã nhận được giải thưởng 2005 FIFPro (Liên đoàn cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp Quốc tế) cho cầu thủ trẻ hay nhất do fan hâm mộ bình chọn. Đồng đội cậu là Wayne Rooney được tặng giải cầu thủ trẻ xuất sắc nhất do giới chuyên môn bình chọn. Nhưng họ vẫn chưa biết điều đó, dù vậy cả hai cậu bé này sẽ trở thành những chủ đề được quan tâm nhiều nhất trên báo chí Đức.
HLV Bồ Đào Nha ông Luiz Felipe Scolari đặt niềm tin vào cầu thủ số 7 của MU và đất nước Bồ Đào Nha đặt niềm tin vào đội bóng. Ronaldo cũng vậy. “Tôi cho rằng chúng tôi là một đội bóng xuất sắc, với các tuyển thủ tuyệt vời và một HLV tầm cỡ”, cậu chia sẻ. “riêng tôi mong mình sẽ thi đấu ở World Cup tốt hơn ở giải vô địch châu Âu Euro.”
Bảng D có vẻ khá dễ dàng với các đối thủ là đội Angola, Mexico, và Iran. Đội Bồ Đao Nha đã thắng cả ba trận: 1-0 với đội đến từ thuộc địa cũ của Bồ Đào Nha là Angola, chiến thắng Iran với tỉ số 2-0, và 2-1 trước Mexico. Bàn thắng thứ 2 trong trận đấu với Iran là quả phạt đền do Cristiano thực hiện. Với 9 điểm, Bồ Đào Nha tiến thẳng vào vòng 16 đội sau khi đứng đầu bảng. Đây là lần đầu tiên kể từ năm 1966 ở giải vô địch bóng đá thế giới tại Anh, đội bóng áo bã trầu có thể vượt qua được vòng đấu bảng.
Ngày 25 tháng 6 năm 2006, Bồ Đào Nha tái đấu Hà Lan trên sân Nuremberg, trước đây họ đã gặp nhau trong trận bán kết Euro 2004. Sau này được Felipe Scolari mô tả lại như một chiến thắng lịch sử, trong khi đó đội trưởng Luís Figo thì cho rằng đó là kết quả của “sự thống nhất mang tính đồng đội, sức mạnh tinh thần và sự ủng hộ của cả nước.” Nhưng thật không may, trận đấu được nhắc đến nhiều hơn ở hiệp 2 chủ yếu vì các cuộc ẩu đả, các lỗi bị trọng tài phạt thẻ và các hành vi không đẹp. Hai tuyển thủ người Hà Lan là Gio van Bronckhorst và Boulahrouz bị đuổi ra khỏi sân, trong khi đó Bồ Đào Nha mất hai cầu thủ Deco và Costinha, hai cầu thủ này sau đó không được tham gia trận tứ kết. Tổng cộng, trọng tài Valentin Ivanov đã rút tới 20 thẻ gồm 16 thẻ vàng và 4 thẻ đỏ, số thẻ đạt kỷ lục trong một trận đấu thuộc Liên đoàn bóng đá thế giới (FIFA). Bồ Đào Nha tới được vòng bán kết, nhờ pha ghi bàn của Maniche ở phút thứ 22, khẳng định tài năng ghi bàn của tiền vệ này.
Ronaldo mặt mũi đầy nước mắt giận dữ vì buộc phải nhường vị trí cho Simão ở phút thứ 33 sau cú cản bóng khốc liệt từ cầu thủ Boulahrouz, lúc này anh gần như không thể cử động được chân. Anh không chắc liệu mình có thể thi đấu trong trận gặp đội tuyển Anh ở vòng tứ kết hay không. Anh không muốn bỏ lỡ – đây là cơ hội để anh có thể trực tiếp thi đấu với các đồng đội ở MU, anh hình dung ra cảnh đấu tay đôi với Gary Neville ở cánh trái.
Và hai đội đã gặp nhau tại SVĐ Arena Auf Schalke ở Gelsenkirchen vào lúc 5h chiều ngày 1 tháng 7. Ronaldo đã hồi phục và sẽ góp mặt với chiếc áo số 17. Trong vòng 16 đội, đội tuyển Anh khai màn bằng chiến thắng đội tuyển Ecuador với tỉ số 1-0. HLV người Thụy Điển của Tam Sư, Sven-Göran Eriksson e ngại đối thủ và HLV của họ. Ông Luiz Felipe Scolari là người đã đánh bại của đội tuyển Anh trong kỳ World Cup tại Hàn Quốc và Nhật Bản năm 2002 khi đang còn ngồi ghế HLV đội tuyển quốc gia Brazil. Sau khi đến Bồ Đào Nha, ông giúp đội tuyển nước này đánh bật Anh ra khỏi Euro 2004.
Trận đấu đã bắt đầu. Ở hàng ghế trên khán đài, 45.000 cổ động viên cho đội tuyển Anh áp đảo 5000 cổ động viên đội tuyển Bồ Đào Nha. “Tiến lên, vì nước Anh vĩ đại”, họ đồng thanh hô. Nhưng đội tuyển Anh là một đội bóng đang gặp nhiều vấn đề. Các cầu thủ chủ lực như Lampard, Gerrard và Rooney có vẻ không kiểm soát được tình hình. Trong khi đó, về phần mình Bồ Đào Nha đã kiểm soát được bóng, nhưng họ thực sự không tìm được hướng giải quyết trận đấu. Họ không biết tiếp tục như thế nào, không biết mở màn ra sao. Họ đã mất Deco và rõ ràng cả Pauleta và Postiga đều không có khả năng gây đột biến. Các tiền đạo trở nên bất lực.
Cristiano thể hiện toàn bộ tài năng của mình bằng nỗ lực xoay chuyển tình thế ở bên cánh. Anh tìm cách mở nút thắt phòng thủ của đối phương ở phía trái một cách chậm rãi nhưng chắc chắn. Không còn cách nào khác, Gerrard và Lampard buộc phải trở về hỗ trợ Gary Neville.
Nhưng ngay khi tiến vào chính giữa, cầu thủ số 17 bị lạc nhịp và mất hút.
Một sự cố ở phút thứ 62 của trận đấu khiến tình thế trở nên tệ hơn, sự cố này còn là tâm điểm của các cuộc tranh luận nóng bỏng hàng tháng sau đó. Ricardo Carvalho kèm chặt Wayne Rooney, không để anh có bất kỳ cơ hội nào để tiếp cận khung thành. Các cầu thủ trẻ đội tuyển Anh bực tức tiến vào dàn hậu vệ của các tuyển thủ Bồ Đào Nha, cố gắng phá vỡ mối liên kết chặt chẽ giữa Carvalho và Petit. Sau một chút giằng co, Carvalho đã nằm bẹp trên sân, Rooney vô tình giẫm phải một vùng khá nhạy cảm trên cơ thể hậu vệ người Bồ Đào Nha này. Pha phạm lỗi đó làm nổ ra ẩu đả giữa các cầu thủ hai bên. Cristiano xuất hiện đầu tiên, lý luận với trọng tài. Rooney đẩy cậu thật mạnh và nói gì đó kiểu như: “Mày tránh ra.” Hargreaves cố gắng tách hai người ra còn Maniche thì cố xoa dịu mọi người.
Sự cố xảy ra ngay trong tầm mắt trọng tài Horacio Elizondo, các tuyển thủ Bồ Đào Nha đòi đuổi Rooney ra khỏi sân. Trọng tài do dự nhưng cuối cùng thẻ đỏ được rút ra. Cầu thủ số 9 của đội tuyển Anh, đồng đội của Cristiano ở MU đi thẳng tới phòng thay đồ. Các cổ động viên đội tuyển Anh rất bức xúc trước những gì họ thấy vì coi đó là quyết định không công bằng. Họ bắt đầu la ó “Gian lận, gian lận, gian lận!” về phía Carvalho, người đang được đưa ra khỏi sân bằng cáng.
Mấy tháng sau đó, báo giới Anh tiếp tục mổ xẻ những cái nhìn và những lời nói qua lại giữa Cristiano và Rooney. Nhưng trước khi tiếp tục vấn đề này, hãy cùng đi đến phút cuối của trận đấu.
Eriksson quyết định để Peter Crouch vào sân thay thế Joe Cole và dù mất đi một cầu thủ, đội tuyển Anh vẫn cố giữ bóng. Họ lùi sâu và chuyền các đường bóng dài cho chàng tiền đạo cao kều, và anh lại phải giữ bóng cho tới khi cầu thủ hỗ trợ đến.
Trong khi đó, Scolari chỉ đạo đưa Simão về phía cánh trái và để Cristiano lên trung tâm tấn công. Nhưng có vẻ Cristiano không quen vị trí này nên HLV đã đưa anh trở lại vị trí cũ.
Các cầu thủ Anh đã thoát được những pha tấn công dữ dội từ phía các cầu thủ Bồ Đào Nha và kết thúc 90 phút thi đấu với kết quả hòa 0-0. Do nhiều phản công nguy hiểm từ phía các cầu thủ Anh, Bồ Đào Nha cũng đã không tận dụng được lợi thế khi đội hình đang nhiều hơn một cầu thủ. Dù sao, trong suốt thời gian hiệp phụ Bồ Đào Nha cũng ít nhiều gây sóng gió cho khung thành của Robinson, nhưng họ lại không có chiến lược rõ ràng và cũng không thể vận dụng khả năng chơi bóng linh hoạt của mình. Đội tuyển Anh vẫn rất kiên nhẫn phòng thủ và sống sót tới loạt đá luân lưu cân não.
Thủ môn của Sporting Lisbon, Ricardo, người hùng của Euro 2004 – người đã từng chặn được hai quả đá penalty của đội tuyển Anh – trông rất tập trung và bình thản ở trong khung thành. Anh có vẻ hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi sự căng thẳng mới nổ ra trên sân. Frank Lampard bước lên trước thực hiện cú sút đầu tiên cho đội tuyển Anh. Ricardo đã chặn được bóng. Sau khi để lọt quả penalty thứ 2 do Hargreaves thực hiện, anh tiếp tục cản phá thành công quả penalty thứ 3 từ chân Gerrard. Quả tiếp theo là của Jamie Carragher, sau khi rời vị trí của mình, anh quay phắt một nửa người lại và sút bóng mà không chờ tiếng còi của trọng tài. Elinzondo đã yêu cầu anh sút lại. Lần này, Ricardo đợi đến những giây cuối cùng mới lao ra chặn bóng, đẩy bóng ra ngoài phía đường biên.
Đội tuyển Bồ Đào Nha đang dẫn trước với tỉ số 2-1 và bây giờ Cristiano sẽ là người định đoạt xem liệu đội bóng của anh có được vào vòng bán kết hay không. Máy quay zoom gần hình ảnh anh đang mím môi, khuôn mặt nhăn nhó – trông anh có vẻ rất hồi hộp. Anh dùng chân dẫm – làm bằng miếng cỏ vị trí thực hiện quả đá phạt, hôn lên quả bóng rồi cẩn thận đặt bóng xuống. Sau một hồi do dự, anh chạy lấy đà, dừng lại một chút và sút.
“Vàooooo!” Ronaldo ngửa ra đằng sau và hét lên trong khi tất cả các cổ động viên và cả đội trở nên cuồng loạn. Anh chỉ lên trời, như dành bàn thắng này cho cha anh. “Tôi tràn đầy tự tin và thực hiện cú sút mạnh”, sau này anh chia sẻ. Đội tuyển Anh trở về nhà như đã từng vào năm 2004. Hôm đó, David Beckham đã bỏ lỡ trận đấu do chấn thương.
Tại SVĐ diễn ra World Cup của FIFA ở Munich vào ngày 5 tháng 7, Bồ Đào Nha gặp đội Pháp của Zinedine Zidane, đội đã khiến tất cả mọi người ngạc nhiên khi đánh bại ứng cử viên vô địch nặng ký của World Cup, Brazil của Ronaldinho. Bồ Đào Nha thận trọng bắt đầu trận đấu và nhờ lối chơi tuyệt vời của các cầu thủ Figo, Ronaldo và Deco, Bồ Đào Nha đã áp đảo đối thủ. Nhưng ở phút thứ 33,
Thierry Henry tiến gần tới khung thành, Ricardo Carvalho lao ra cản phá Henry và vấp ngã, chân trụ của anh đã ngáng phải Henry khiến anh này trượt ngã.
Trọng tài người Uruguay, ông Jorge Larrionda tặng cho đội Pháp một quả penalty, khiến HLV Scolari tỏ ra bực tức và bất bình. Nhưng Bồ Đào Nha không thể làm được gì khác.
Đội trưởng Zidane bước tới gần chấm 11m. Cầu thủ số 10 của đội Pháp chạy ngắn lấy đà và sút, quá xa so với tầm với của Ricardo. Tỉ số 1-0 được giữ nguyên cho đến khi trận đấu kết thúc. Patrick Vieira và Claude Makélélé đã chơi rất hay để giữ vững bức tường phòng ngự của đội nhà. Bồ Đào Nha đã rất cố gắng, với Figo và Cristiano chơi đầy quyết tâm ở hai cánh, nhưng mọi nỗ lực đều bị các tuyển thủ Pháp và hàng phòng ngự của họ chặn lại. Tình huống nguy hiểm nhất đối với khung thành Fabien Barthez là quả đá phạt do Cristiano thực hiện, bóng bay thẳng vào tay của thủ môn. Thủ môn người Pháp này cố gắng giữ bóng nhưng bị trượt, tạo cơ hội cho Figo lao vào đánh đầu bồi, nhưng bóng đã đi ra ngoài trong gang tấc.
Trận đấu kết thúc trong nước mắt của Cristiano hệt như sau trận chung kết Euro 2004, còn Zidane an ủi đồng độ cũ ở Real của anh, Luís Figo, đây là trận cuối cùng Figo chơi cho tuyển Bồ Đào Nha.
Một lần nữa, tuyển Pháp đã cướp vé vào trận chung kết ngay trước mắt Bồ Đào Nha như họ từng làm tại Euro 2000, nhờ có pha ghi bàn của Henry và quả phạt đền của Zidane trong hiệp phụ.
Đội tuyển Pháp tiến vào vòng chung kết gặp đội tuyển Italia tại Berlin – trận cuối cùng với cú húc đầu nổi tiếng của Zidane và chức vô địch World Cup lần thứ 4 cho đội tuyển xứ mỳ ống. Ngày 8 tháng 7, Bồ Đào Nha thua Đức với tỷ số 3-1 trong trận đấu tranh giải 3 tại sân Gottlieb-Daimler-Stadion thành phố Stuttgart. Vậy là World Cup đã trôi qua đối với các cầu thủ của Scolari.
Quay trở lại phút thứ 62 của trận đấu giữa đội tuyển Bồ Đào Nha và đội tuyển Anh, chúng ta có thể thấy tình thế lúc đó trở nên hỗn loạn ra sao. Cổ động viên Anh và các bình luận viên cho rằng Ronaldo đã tác động tới trọng tài Horacio Elizondo để ông này rút thẻ đỏ đối với Rooney, và cuối cùng họ đổ vấy trách nhiệm về thất bại của đội tuyển Anh lên anh. Họ nghĩ rằng vì anh biết tính cách của đồng đội ở MU, nên anh đã làm mọi cách để khiến Rooney nóng giận.
Nhưng Cristiano không quan tâm đến việc mọi người nghĩ gì. “Tôi không phải là trọng tài, và không có quyền đuổi cầu thủ ra khỏi sân. Tôi chẳng liên quan gì tới việc trọng tài rút thẻ đỏ cả”, anh khẳng định. Elizondo cũng không quan tâm, ông trả lời tờ The Times rằng: “Mọi người có thể nói những gì họ muốn (về Ronaldo) nhưng hoàn toàn không ảnh hưởng gì cả. Nhìn chung tôi không chú ý nhiều đến những chuyện thế này bởi tôi không quan tâm tới áp lực của mình trong suốt trận đấu. Với tôi, đó là một pha bóng hết sức bạo lực và thẻ đỏ là chuyện đương nhiên.”
Tuyên bố của Ricardo Carvalho trước báo giới có rất ít ý nghĩa: “Khi ai đó thua, luôn có một người phải chịu trận. Tôi không nghĩ Ronaldo đã tác động tới trọng tài.” Lời tường thuật của Rooney cũng vậy: “Tôi không có cảm giác đó là lỗi của Cristiano nhưng thấy thất vọng vì cậu ấy đã vướng vào vụ này.”
Các tờ báo lá cải Anh săm soi tới từng chân tơ kẽ tóc của vụ này, mỗi trang báo lại đưa ra một phiên bản hoàn toàn khác. Tờ The Sun cho rằng Rooney dọa sẽ trừng trị đồng đội mình, khi cả hai trở về Manchester. Trang này cũng đưa tin MU sẽ dạy cho Cristiano một bài học cho hành vi đáng xấu hổ của cậu tại World Cup. Mặc dù tuyên bố này không có cơ sở, nhưng rõ ràng Cristiano đã không cư xử khéo léo. Sir Alex đã cố gắng gọi điện cho cậu ấy nhưng chỉ có số điện thoại cũ của cậu, người ta đồn thổi như vậy.
Ai cũng đưa ra cái lý của mình trong cuộc tranh luận này. Tiền đạo cũ của đội tuyển Anh, Alan Shearer cho rằng “Khi Cristiano đến muộn trong buổi tập với MU, Rooney nên “lập lại trật tự”, “Sao có thể làm thế với đồng đội của mình?” Đội trưởng Liverpool Steven Gerrard hỏi lại. “Thật không thể tin nổi. Nếu một trong các đồng đội của tôi làm như vậy. Tôi sẽ không bao giờ nói chuyện với họ nữa.” Trong khi đó, HLV của Tottenham, ông Martin Jol lại cho rằng “Cristiano Ronaldo thật đáng ghét vì cậu ấy đã cố tác động tới trọng tài. Giá trị thể thao ở đâu chứ?”
Cổ động viên của đội tuyển Anh có những lời chỉ trích khắt khe nhất: Họ không định sẽ bỏ qua cho cầu thủ số 7 của MU. “Tôi không muốn nhìn thấy Ronaldo trở lại MU”, “Hắn là nỗi nhục của thể thao” và “Người ta không phản bội lại bạn của mình như vậy” là một số bình luận trên mạng.
Ronaldo phản pháo ngay lập tức và giải thích rằng giữa anh và Rooney không hề có vấn đề gì. “Sau trận đấu chúng tôi nhắn tin cho nhau và mọi thứ đều đã sáng tỏ. Cậu ấy chúc tôi may mắn trong các trận đấu tiếp theo ở World Cup”, cầu thủ Bồ Đào Nha chia sẻ. “Cậu ấy nói rằng chúng tôi là một đội bóng tuyệt vời và nếu tiếp tục chơi như vậy, chúng tôi sẽ tiến xa. Cậu ấy không giận tôi. Ngoài ra cậu ấy còn khuyên tôi bỏ ngoài tai những gì báo chí viết, và rằng rốt cuộc báo chí chỉ muốn gây hiểu nhầm, và chúng tôi đã quen với điều ấy.” Anh còn chia sẻ thêm: “Những gì người ta đơm đặt giữa tôi và đồng đội tôi, đồng thời là bạn của tôi Rooney thật không thể tưởng tượng nổi.” Nhưng câu chuyện không dừng ở đó, ngay cả khi Ronaldo hứa gọi cho đồng đội anh và giải tỏa mọi chuyện. Điều mà khiến các cổ động viên, truyền thông và những người khác khó chịu là hình ảnh từ máy quay ghi lại khoảnh khắc khi Rooney bị đuổi ra khỏi sân – Ronaldo nháy mắt về phía hàng ghế HLV đội tuyển Bồ Đào Nha, như có ý nói, “Sứ mệnh đã được hoàn thành, chúng ta vừa khử được hắn.” Dù cố gắng giải thích việc anh nháy mắt về phía Scolari là để thể hiện rằng anh đã hiểu vị trí sắp tới của anh trên sân, nhưng không ai muốn nghe.
Truyền thông giữ nỗi nhục này trong lòng và phát động phong trào chống lại Ronaldo. Ngày 3 tháng 6, trên trang nhất tờ The Sun, hình ảnh đầu của Ronaldo trên bia phóng phi tiêu, với mắt đang nháy ở chính hồng tâm. Tít báo ghi “Hãy phóng vào mắt Ron.” Nội dung của bài báo như sau: “Đây là cơ hội trả thù con mắt đáng ghét nhất thế giới dành cho mỗi cổ động viên đội tuyển Anh. Bảng phi tiêu của nhân loại có hình ảnh tên đàn bà Bồ Đào Nha Cristiano Ronaldo. Hắn đã bị bắt gặp nháy mắt với đồng đội của mình sau khi giúp đuổi ngôi sao đội tuyển Anh và MU, Wayne Rooney ra khỏi sân. Chúng tôi đã đặt hắn vào tầm ngắm. Hãy đặt nó trong phòng làm việc của bạn – và cho hắn một phát phi tiêu vào giữa mặt.” Miễn bình luận.
Kịch tính không chịu lắng xuống qua cả tháng 7, tháng 8. Alex Ferguson và thành viên ban điều hành của MU, ông David Gill bay đến khu tập huấn Vale Do Lobo, thuộc Algarve để nói chuyện với Cristiano. Anh nói rằng không muốn trở lại đất nước Anh, mà muốn đến Tây Ban Nha đầu quân cho Barça hoặc Real. Anh cảm thấy CLB đã không ủng hộ mình trong chuyện này. Anh phân trần nỗi e ngại của mình với HLV rằng anh sợ báo chí và sợ các phản ứng có thể đến từ phía cổ động viên nếu trở về chơi bóng trên đất Anh.
Sir Alex nói với anh rằng MU biết cách giải quyết những tình huống như thế này. Họ đã từng đối phó với những người đốt ảnh của Beckham bên ngoài các quán rượu ở London sau khi đội trưởng tuyển Anh bị đuổi khỏi sân trong World Cup 1998 vì đã phạm lỗi với tiền vệ Simone của Argentina. Ông nói với Cristiano rằng các cổ động viên đội tuyển Anh không đáng sợ như anh tưởng. Họ sẽ chửi bới lăng mạ anh trên các khán đài, nhưng cũng chỉ đến vậy thôi. Họ nói đã sắp xếp cho anh một căn nhà nằm bên trong khu tập thể của CLB, được bảo vệ hoàn toàn khỏi người ngoài. Dần dà, họ cũng thuyết phục được anh trở về và đối diện với dư luận.
Ở Macclesfield, nơi MU luyện tập cho mùa giải, Cristiano và Wayne Rooney sống chan hòa cùng nhau. HLV yêu cầu họ nói chuyện với nhau trong vòng 45 phút để lắng nghe nhau. Tiền đạo Bồ Đào Nha tránh giới truyền thông, đến và đi bằng cửa phụ.
Sau này Ronaldo phá vỡ sự im lặng của mình trong một bài phỏng vấn trên tạp chí FourFourTwo. “Chúng tôi đã từng là đối thủ của nhau ở World Cup”, anh chia sẻ. “Không có chuyện gì cả, không có sự khác biệt gì về mặt cá nhân. Tất cả đã là quá khứ. Không có vấn đề gì nữa cả. Đã qua rồi và cuộc sống thì vẫn tiếp diễn. Phải không?”