Phần 5: Bước ngoặt đến từ “mối liên hệ với Mafia”
Gã đại diện Hasse Borg tất nhiên đã biến mất sau khi làm cú áp phe hoành tráng mang Ibra từ Malmo sang Ajax. Ở đây, Zlatan thuê một người đại diện mới tên Anders Carlsson. Nhưng người làm thay đổi cuộc đời Ibra lại là người đại diện thứ 3 và cũng là người vẫn đang gắn bó với anh, Mino Raiola. Phần này sẽ cho độc giả biết cơ duyên Ibra gặp một trong những tay đại diện giàu ảnh hưởng nhất trong làng bóng đá thế giới và là người đặt dấu ấn lên những cuộc chuyển nhượng bom tấn của Ibra sau này.
LỜI KHUYÊN CỦA VAN BASTEN
Ở Ajax, ai cũng nói về Marco van Basten. Tôi mặc số áo của anh ta và được kỳ vọng sẽ trở thành một Van Basten mới. Nghe cũng thích thích, nhưng riết thì phát mệt. Tôi chả thèm làm Van Basten mới. Tôi là Zlatan chứ không phải ai khác. Tôi muốn thét lên là đủ rồi, đừng nói về Marco này nọ ở đây nữa. Nhưng khi trực tiếp gặp Van Basten thì cảm giác thật tuyệt vời.
Đấy là một huyền thoại, một trong những trung phong hay nhất từ trước đến nay. Chắc không được như Ronaldo đâu, nhưng cũng ghi hơn 200 bàn và là huyền thoại tại Milan. Gần 10 năm trước cũng là cầu thủ hay nhất do FIFA bầu chọn chứ thường à. Lúc đó Van Basten đang theo học một khóa huấn luyện và là trợ lý ở đội trẻ Ajax.
Đứng trước Van Basten, tôi như một đứa trẻ vậy. Nhưng riết rồi cũng quen, chúng tôi nói chuyện với nhau hàng ngày. Cứ trước trận đấu là chúng tôi lại gặp nhau:
-Ê nhóc, mày nghĩ mày ghi mấy bàn trận này? Tao thấy 1 bàn là ngon.
-Một? Điên à? Bét nhất cũng phải 2 bàn cho coi.
-Nổ. Cá độ không?
-Chơi. Bao nhiêu?
Cứ thế. Van Basten cho tôi nhiều lời khuyên bổ ích. Anh ta khuyên tôi không nên về AS Roma của Fabio Capello vì trình tôi chưa đủ. “Ở đây nhóc có 5, 6 cơ hội để ghi 1 bàn. Ở Italia thì chỉ có được 1, 2 cơ hội một trận thôi. Ở đây rèn cho ngon đã rồi hãy tính chuyện qua đó”. Tôi cảm thấy lời khuyên ấy thật đúng đắn và tôi cố trui rèn khả năng dứt điểm của mình, đặc biệt là khi ở trong vòng cấm. Van Basten cũng khuyên tôi hãy là chính mình bất chấp HLV có nghĩ gì đi nữa. Anh ấy quả là một người hoàn toàn độc lập. Ngày ấy tôi cứ bị chấn chỉnh là không hỗ trợ phòng ngự. Nhưng Van Basten nói với tôi: “Nghe HLV làm gì? Tự nhiên đi phí phạm năng lượng cho việc phòng ngự trong khi nhóc có thể dùng hết nó cho việc tấn công. Gây áp lực, ghi bàn, vậy là giúp ích cho đội bóng rồi, phòng ngự làm chi cho
mệt”. Ừ nhỉ. Việc quái gì phải phung phí năng lượng.
CHỌC TỨC VAN GAAL
Chúng tôi đến Bồ Đào Nha cho một đợt tập huấn. Lúc ấy Beenhakker đã từ chức giám đốc thể thao và được thay bởi Louis van Gaal, một tay hợm hĩnh, giống như Co Adriaanse. Hắn muốn trở thành một kẻ độc tài và gần như chả có lấy một chút hài hước.
Thời làm cầu thủ thì Van Gaal có ra gì đâu, nhưng ở Hà Lan hắn được tán tụng bởi từng giúp Ajax vô địch Champions League và được người Hà Lan vinh danh cho việc ấy. Van Gaal thích nói về những hệ thống chiến thuật. Hắn mở miệng ra là những con số này nọ. Nào là 5 người đứng bên này, 6 người đứng bên kia, chán òm. Hên là tôi không gặp hắn nhiều.
“Van Basten bảo số 9 phải tiết kiệm năng lượng để còn tấn công và ghi bàn còn ông lại bảo phải biết chạy về sân nhà phòng ngự. Ông bảo tôi nghe ai bây giờ. Một huyền thoại như Van Basten hay Van Gaal đây”. Tôi phang thẳng vào mặt Van Gaal, kiểu như ông nghĩ ông là ai thế? Hắn đang bối rối thấy rõ, tôi mặc kệ và đi ra.
Nhưng chạy trời không khỏi nắng. Ở Bồ Đào Nha tôi phải gặp Van Gaal và Koeman để nghe góp ý cùng lúc. Tôi bước vào phòng. Koeman thì cười trong khi Van Gaal có vẻ giận dữ. “Zlatan”, Koeman nói. “Cậu cừ đấy, nhưng chỉ được 8 điểm thôi, ráng phòng ngự tốt hơn nhé”.
“Vâng, 8 điểm cũng tốt mà”, tôi nói và định đi ra.
Nhưng Van Gaal chêm vô: “Nhóc con muốn biết phòng ngự là như thế nào không?”. Tôi trả lời ráo hoảnh: “Ừ, cũng muốn”. Thế là một tràng quen thuộc xổ ra. Nào số 9 như thế nào, phải chạy đi đâu khi số 10 sang trái, rồi vẽ một lô những mũi tên. Kết thúc với một câu gằn giọng: “Nghe kịp không? Hiểu không nhóc?”
Tôi xem đó là một sự công kích, nên tôi trả lời: “Nè, tôi nói cho biết, ông không thể gọi giật ngược mọi cầu thủ dậy lúc nửa đêm rồi hỏi họ biết phòng ngự hay không. Bọn tôi biết hết và bọn tôi biết luôn là ông cố tỏ ra uyên bác thế nào. Nhưng tôi có nói chuyện với Van Basten rồi, anh ta nghĩ ngược lại hết”.
BẮT ĐẦU MỐI LIÊN KẾT VỚI RAIOLA
Lời đề nghị của AS Roma cứ canh cánh bên lòng. Tôi cũng suy nghĩ nhiều về việc tìm một môi trường tốt hơn. Nên tôi gọi Anders Carlsson (người đại diện thứ 2 của Ibra sau Hasse Borg) và hỏi. Carlsson nói: “Ờ, Southampton cũng muốn có cậu đấy. Được không?”. Tôi đáp: “Mẹ, bị hâm à? Southampton, trình tôi tới đó à?”.
Thời gian ấy tôi đã mua một chiếc Porsche Turbo. Rất phê, chạy cứ như tự sát vậy. Tôi và bạn bè lên xe và đạp ga thoải mái. Phải 250 km/h. Khi dừng lại thì tôi nghe tiếng còi hú cảnh sát. Dừng lại, xin lỗi, trình bằng lái? Dễ quá. Tôi nhìn lại, cảnh sát phải cách chúng tôi 4
xe. Thế việc gì phải xoắn? Trả về số 2, tôi đạp ga lên hết cỡ. 300 km/h nhé. Tiếng còi hú cũng còn, nhưng nhỏ dần dần, nhỏ dần.
Có lần Anders Carlsson ngồi trong đó và sau đó than phiền đấy là điều tồi tệ nhất mà hắn từng biết. Nghĩ lại lời nói ấy, rồi nghĩ đến cái đề nghị Southampton mà hắn nói, tôi biết mình phải dẹp tiệm gã đại diện này cho rồi. Tình cờ Carlsson mở công ty đại diện và tôi lấy cớ bùng luôn.
Khoản thời gian ấy tôi hơi hoang mang vì không biết nói chuyện công việc với ai. Maxwell tốt, nhưng chỉ là bạn, thế là tôi nghĩ đến Thijs Slegers, nhà báo từng phỏng vấn mình cho Voetbal International. Tôi kết Thijs ngay từ sau buổi ấy và hỏi ý kiến anh ta.
-Tôi phải đổi người đại diện. Chọn ai giờ nhỉ?
-Để nghĩ coi. À, có 2 đại diện được nè. Một từ công ty làm việc cho David Beckham. Tên khác cũng ngon, nhưng…
-Nhưng sao?
-Ờ, hắn là Mafia.
-Ồ, nghe hay đấy.
-Tôi biết thế nào cậu cũng nói thế mà.
-Vậy tới luôn đi. Gọi cho tay Mafia ấy đi.
Thật ra tay ấy cũng không phải Mafia thực thụ đâu, nhưng anh ta có phong cách như thế. Đấy là Mino Raiola, một cái tên mà tôi từng nghe trước đó. Đại diện của Maxwell chứ ai. Thông qua Maxwell, Mino cũng cố tiếp xúc với tôi vài tháng trước rồi. Sau này tôi mới biết phương châm làm việc của Mino, không trực tiếp mà đi đường vòng. Mình mà trực tiếp đến gặp là yếu rồi, cứ thông qua trung gian dò hỏi xem sao.
Mino dò qua Maxwell. Tôi hỏi: “Có gì cụ thể không? Không cụ thể thì tôi chả quan tâm”. Mino nghe thế và nói: “Bảo thằng Zlatan chết mẹ nó đi”. Bạn nghĩ nghe xong tôi giận không? Không hề nha, tôi lại tò mò. Cứ ai mà nói chuyện có tiếng đệm “chết mẹ, chết cha” gì đó là tôi đều kết. Mối liên kết giữa tôi và Mino Raiola đã khởi đầu như thế.
“Tôi cần một người đại diện bỏ qua những luật lệ, dẹp hết những phép tắc”.