CON NGƯỜI CỦA MỌI GIẢI PHÁP
‘Xavi, cậu có thể thay thế tôi vào một ngày không xa, nhưng hãy nhìn chàng trai trẻ này chơi bóng, bởi vì cậu ấy sẽ khiến cả hai chúng ta phải nghỉ hưu.’
Pep Guardiola
Barça: Điều làm nên đội bóng tuyệt vời nhất hành tinh
Đội tuyển Tây Ban Nha đã dừng lại, cách đó hàng ngàn dặm, La Roja đã rời khỏi khách sạn Da Vinci ở Sandton, Johanesberg, trong chiếc xe sang trọng có khắc dòng chữ : ‘Hy vọng là con đường – Chiến thắng là vận mệnh’, họ hướng đến sân Soccer City ở Soweto, đó là ngày 11 tháng 7 năm 2010, họ đang hướng đến trận chung kết World cup.
Ở Fuentealbilla ( một thị trấn nhỏ với 2067 dân, nằm cách Madrid khoảng 3 giờ đi xe), José Antonio Iniesta đang ở nhà một mình, vợ ông ấy đã đi cùng một CLB người hâm mộ Barcelona và Andres Iniesta. Inesta bố rất ghét bay, vì thế ông đã không đến Johannesburg, cũng như ông đã bỏ lỡ rất nhiều sự kiện quan trọng với con trai mình. Ông ấy ghét bay đến nỗi ông đã bắt tàu hỏa từ Barcelona đến Viên trong vòng chung kết Euro 2008, cũng như đến Pari, Roma, Luân Đôn để theo dõi các trận các trận chung kết Champion Legue mà con trai ông tham dự. Ông thường chọn một chỗ ngồi yên tĩnh và thanh bình để theo dõi những trận cầu lớn.
Khi con trai ông ghi bàn vào những phút bù giờ trong trận đấu với Hà Lan, Jose Antonio Iniesta đã tắt tivi vì không thể chịu được áp lực căng thẳng trong 5 phút cuối trận, ông ấy lặng lẽ đi lên lầu, cho đến khi bầu trời Fuentealbilla được thắp sáng bằng những màn pháo hoa rực rỡ, ông mới biết chắc con trai mình đã giành chức vô địch World Cup cùng đội tuyển nước nhà và mới quay trở xuống.
Mẹ của Inesta, María Francisca Luján, trong lúc ấy cũng cảm thấy vô cùng căng thẳng, bà đi xuống quán Bar cũ Luján , nơi mà cha bà đã làm chủ trong 35 năm. Khi nghỉ hưu, ông đã bí mật lưu giữ những bài báo viết về đứa cháu trai của mình trên từng milimet của các bức tường, như là một tín ngưỡng.
Mặc dù là điểm đến khá nổi tiếng của nhiều cổ động viên trung thành của Real trong làng, Bar Lujián giờ đây cũng là nơi cổ động cho chàng trai nổi tiếng nhất làng và đội bóng mà anh đang thi đấu. Vào đêm diễn ra trận chung kết, cũng như các quán Bar khác tại Tây Ban Nha, Lujian không còn một chỗ trống. María Francisca căng thẳng đến mức bà nhận thấy cần phải hít thởi chút không khí trong lành, bà một mình bước ra ngoài và vẫn ở đó khi con trai bà ghi được bàn thắng lịch sử.
Chính xác là 2 tuần trước ngày Barçalona giành chức vô địch Champion League tại Wembley vào tháng 5 năm 2011, CLB Burgos đã làm nên lịch sử khi hòa 1-1 trong trận gặp Atlético Tordesil-las. Vì sao sự kiện này lại đáng chú ý? Vì đây là trận đấu giúp họ lần thứ ba đoạt chức vô địch vùng và cũng là lần thứ ba có cơ hội tham dự trân play-off để giành vé tham dự Segunda B. Tất nhiên, dường như chẳng ai quan tâm mọi chuyện đã diễn ra như thế nào.
Điều tuyệt vời nhất của trận đấu này không phải là kết quả mà chính là bàn thắng kỳ quặc được ghi bởi cầu thủ tiền vệ cánh trái Jorge Troiteiro, khống chế bóng từ sâu bên phần sân nhà, anh đẩy bóng thật dài lên phía trên và nhanh như chớp đến vị trí hậu vệ cánh trái của Tordesillas, Villamañán, anh ta đánh đầu phá bóng ra khỏi vòng cấm địa.
Nhận ra khoảng trống giữa các hậu vệ đối phương, Troiteiro đã đánh lạc hướng cả hàng phòng ngự truớc khi vuợt qua cầu thủ cuối cùng rồi đưa bóng qua giữa hai chân thủ môn Héctor Barajas.
Đó là một bàn thắng tuyệt đẹp, một bàn thắng mà ai đó chỉ có thể tìm thấy khi đang mơ màng chìm vào giấc ngủ. Mặc dù bàn thằng được ghi trong một trận đấu chỉ có 2000 khán giả, nhiều đài truyền hình của Tây Ban Nha đã nhắc đến nó liên tục trong nhiều ngày sau đó và nó cũng được chia sẻ trên internet, nếu thích, bạn hoàn toàn có thể xem lại bàn thắng này trên Youtube.
Điều tuyệt vời hơn nữa, bàn thắng đến khi trận đấu chỉ còn 2 phút, nó mang đến cho đội bóng và những cổ động viên đang chìm trong tuyệt vọng một điểm quý giá giúp họ đoạt chức vô địch. Tất nhiên, chiếc Cup ấy không phải là chứ vô địch thế giới hay Champions League nhưng nó thật ngoạn mục và nó đuợc ghi bởi một cầu thủ mà nếu không có anh chưa chắc Andres Iniesta đã làm nên tên tuổi ở Barcelona
Trở lại năm 1996, hai cậu bé của vùng Albacete, Iniesta và Troiteiro, họ cùng là những nguời tập tễnh chơi bóng, nhưng cùng được CLB Barcelona theo dõi tuyển lựa để chuẩn bị cho thế hệ tương lai của lò đào tạo trẻ La Masia.
The Torneo Nacional Alevín de Fútbol 7, một sự kiện được tổ chức vào mùa hè hàng năm bên ngoài Madrid, bây giờ diễn ra tại nhiều địa điểm trên khắp cả nước, một giải đấu quy tụ những cẩu thủ U15 đang chơi bóng cho các đội bóng mini 7 người, đó là nơi mà Fernando Torres, Cesc Fàbregas, Gerard Piqué, David Silva, Juan Mata, Fernando Llorente, David de Gea và Sergio Canales..gặt hái những thành công đầu tiên.
Troiteiro lúc ấy đang chơi Mérida CF vì cha của anh ấy đã di chuyển tới Extremadura, phía tây Tây Ban Nha. Iniesta lúc ấy đang chơi cho đội bóng địa phương Albacete. ‘Địa phương’ có nghĩa là cậu ấy và cha, José Antonio chỉ phải di chuyển ít hơn 1giờ để đi về. Hàng tuần cậu bé 8 tuổi Iniesta đến đó 3 lần cùng bố để đuợc huấn luyện trong một môi trường đào tạo bóng đá chuyên nghiệp.
Cuộc đời một cầu thủ bóng đá có thể được gói gọn trong sự trùng hợp, tình cờ, may mắn và không may mắn, những thứ sẽ quyết định những ai thành công và những ai không. Trong tiếng Tây ban Nha gọi là ngẫu nhiên, còn trong tiếng Anh, điều đó có nghĩa là may mắn hoặc là định mệnh. Như trường hợp của Iniesta, cậu đã tỏa sáng một năm truớc khi tham dự Tormeo Nacional Alevin de Fubol 7 lần đầu tiên mà chưa hề giành được giải thưởng cầu thủ hay nhất hay bất kỳ danh hiệu nào cùng Albacete.
Một năm sau đó, như một định mệnh đã thắp sáng con đường của cậu đến với sân vận động Soccer City năm 2010 – Albacete đã bị loại khỏi Primera vì thế họ không được tham dự Torneo Nacional Alevín. Tuy nhiên, lại có 2 CLB rơi vào hoàn cảnh khó khăn về mặt tài chính và họ đã chọn giải pháp không thi đấu, Albacete đã được gọi bổ sung tham dự để thế vào vị trí còn trống trong giải đấu. Họ kết thúc ở vị trí thứ ba, Iniesta giành danh hiệu cầu thủ hay nhất giải đấu một cách thuyết phục và nhận được sự quan tâm đặc biệt của những người chiêu mộ của CLB Barça. Họ đưa anh vào diện ‘chiêu mộ hàng đầu’.
Troiteriro cũng đã tỏa sáng trong giải đấu này và mặc dù cả hai chỉ mới 12 tuổi, trong khi lứa tuổi tuyển chọn là 14, Barça cũng đã tiếp xúc với cả cha lẫn mẹ của họ đề nghị những điều khoản ưu ái về những học bổng tương lai trong hệ thống đào tạo trẻ tại Camp Nou.
Tuy nhiên, cha của Troiteiro không thể chờ đợi được lâu hơn, ông cho Barça biết không có cơ sở gì chắc là con trai ông chưa sẵn sàng, rằng nguyên tắc không nên cứng nhắc và rằng Jorge có thể thể hiện tài năng ở một nơi khác, có thể là một CLB khác, có thể là Real nếu như đội bóng xứ Catalans không nhạy bén nhận ra điều đó.
Oriol Tort là một trong những người đầu tiên xem xét và phát hiện Pep Guardiola khi Pep chỉ là một đứa trẻ cách đó 15 năm, khi Pep còn chơi cho Manresa. Vào năm 1996, Tort bắt đầu chịu trách nhiệm trong việc tuyển lựa tài năng trẻ cho Barça, ông gặt hái liên tiếp những thành công, nhiều đến nỗi mọi người đều gọi ông ấy là ‘chuyên gia bậc thầy’. Một trung tâm đào tạo trẻ mới được xây dựng trong khuân viên huấn luyện của Barça – bây giờ thì lò đào tạo La Masia ban đầu đã không còn được sử dụng nữa – được đặt tên Tort, người đã có nhiều ảnh hưởng đến nhiều thế hệ cầu thủ của CLB.
Tort và Rodolfo Borrell, bây giờ là HLV cho đội dự bị của Liverpool, cùng nhau nhận ra các vấn đề. Họ muốn có Troiteiro nhưng họ hoàn toàn không muốn đặt một cậu bé 12 tuổi một mình trong một môi trường cạnh tranh rất khó khăn, nơi mà các cậu bé khác đều lớn hơn cậu ta ít nhất 2 tuổi. Cả hai cùng đi đến quyết định rằng Inesta cũng có thể được đề nghị gia nhập sớm hơn. Họ gọi cho Inesta cha, người đã rất bất ngờ và vui sướng.
Tuy nhiên, trái ngược với người cha đang rất phấn khích, hăng hái với quyết định này thì mẹ của Iniesta con lại cảm thấy bất an vì cho rằng Andres hoàn toàn chưa sẵn sàng. Cậu là fan của Barça, thần tượng Michael Laudrup nhưng địa phương có ý nghĩa rất quan trọng với cậu . Khi Albacete, đội bóng mà cậu đã cùng tập luyện, trưởng thành và theo dõi tham dự một trận đấu lớn vào năm 1991 và thua đậm 1-7 tại Camp Nou trong mùa giải đầu tiên, Inesta đã rất buồn.
‘Cha tôi là fan của Athletic, nhưng tôi ủng hộ Barça và Albacete’ Andress nhớ lại. ‘Barça là đội bóng thứ hai của tôi, tôi thường đến và theo dõi Albacete thi đấu tại giải vô địch địa phương vào cuối tuần. Mùa giải mà họ thăng hạng thật là tuyệt vời đối với tôi. Tôi nhớ lễ ăn mừng tại làng nhưng tôi cũng nhớ đã tức giận đến thế nào khi Barça đã ghi 7 bàn vào lưới đội bóng tôi yêu nhất.’
Cậu đã đi khắp nơi và nói rằng cậu ấy không còn chút tình cảm nào với Barça nữa. Vết thương ấy sâu đến độ 2 năm sau đó, khi Barça gọi điện cho ba mẹ cậu để đưa ra lời mời cậu đến La Masia, cậu đã nói với ba mẹ rằng cậu không hề hứng thú. Abacelte dường như có sức hút quá lớn đối với cậu bé. Họ đã có 4 năm đứng trong top dẫn đầu La Liga, thường xuyên hòa và thậm chí đã từng thắng Barça tại Camp Nou, tuy nhiên hai cha con họ đã cùng có những phút giây thật đáng nhớ khi cùng nhau đi về giữa nhà và trung tâm huấn luyện 5 giờ trong một tuần.
HLV của Inesta, Francisco Javier Mármol, được biết đến nhiều hơn với tên gọi Catali giải thích: ‘Tôi huấn luyện cậu ta từ năm cậu ta chỉ mới có 9 -10 tuổi, dù còn khá nhỏ, nhưng ở Andres, bạn có thể nhận thấy một tương lai khác thường. Cậu ấy chơi bóng với năng khiếu bẩm sinh và nổi bật hơn hẳn so với bạn cùng trang lứa. Cậu ấy là một cậu bé tuyệt vời, được xuất thân trong một gia đình tốt, không bao giờ vướng vào các rắc rối và luôn luôn mang đến một không khí hứng khởi cho toàn đội.’
‘Cậu ấy không thích trở nên nổi bật, tuy nhiên đối với tôi, điểm nổi bật nhất của cậu ấy chính là cậu ta luôn biết cách làm thế nào với trái bóng trước khi cậu ta nhận nó và cậu ấy luôn có những tình huống xử lý tốt. Nếu không có vấn đề gì xảy ra giữa cậu ấy và HLV, tương lai của Andres Inesta chắc chắn sẽ đạt đuợc nhiều thành công rực rỡ.’
Jose’s Antonio Iniesta có một lý lịch khá là giống với những ông bố của các ngôi sao bóng đá – đã từng chơi bóng chuyên nghiệp trong một thời gian ngắn và chơi bán chuyên nghiệp trong một giai đoạn dài, tài năng, nhưng thiếu một chút sắc xảo hoặc may mắn để tạo nên những điều vĩ đại. Rất nhiều nguời trong vùng Fuenteabilla nói với Andres con rằng cha của cậu có khả năng chơi bóng còn tốt hơn cả cậu ấy, nhưng sự nghiệp của ông đã bị gián đoạn và ông đã gửi gắm nó vào nguời con trai của mình.
Bằng sự thuyết phục đầy nhiệt thành của cha về những cơ hội truớc mắt, Iniesta cuối cùng cũng tự nguyện đi gặp Tort và một huyền thoại khác của La Masia, Albert Benaiges.
Danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất giải đấu mang đến cho Iniesta phần thưởng là một chuyến du lịch miễn phí tới công viên Port Anentura, gần Tarragona ở phía nam Catalonia. Gia đình Iniesta đã tận dụng kỳ nghỉ này để thăm cơ sở đào tạo La Masia, tham quan bảo tàng tại Camp Nou. Iniesta bắt đầu cảm thấy hứng thú hơn với Barça.
Tort, Benaiges và một vài cộng sự của họ đều nhận ra được vần đề rắc rối trước mắt, họ cùng xây dựng giải pháp cho truờng hợp của Troiteiro, rằng La Masia đã quá chậm thay đổi, quá bảo thủ và cần mở cửa chào đón những cầu thủ nhỏ hơn 14 uổi. Đó là một thời đại mà Ajax, dưới sự chỉ đạo của Louis van Gaal nhưng lại sử dụng hệ thống trẻ đuợc thiết lập theo Johan Cruyff, đã lấn át cả châu Â. Những cầu thủ trẻ của họ nổi tiếng đuợc huấn luyện từ năm 7-8 tuổi và CLB Amsterdam chắc chắn không chờ đợi lâu để chiêu mộ những học viên mới. Tort, Benaiges, Borrell và những đồng nghiệp đã quyết định thu nhận Iniesta, giờ đây, họ cũng tạo nên một truờng hợp ngoại lệ khác khi chiêu mộ Troiteiro
‘Tôi không bao ngừng theo dõi Andres, tôi thích cách chơi của cậu ấy mặc dù ở lứa tuổi của cậu còn khá nhỏ, đó đúng là những điều chúng tôi tìm kiếm cho sự kế thừa tại Barça,’ Benaiges nói.’Cậu ấy sở hữu nhiều phẩm chất tốt khi mới 12 tuổi – Cậu ta có kỹ thuật bẩm sinh. Những đuờng chuyền và những quyết định của cậu ấy thường chính xác. Cách cậu ta di chuyển để vuợt qua những cầu thủ khác, thể hiện những kỹ năng và tốc độ mang dáng dấp của một nhà vô địch.’
Thật may mắn cho họ, mặc dù trong tâm trí Iniesta còn đầy rẫy những hoài nghi và sự thật rằng ở tuổi 12, Andress vẫn chưa đủ truởng thành để có thể có thể sống xa nhà gần 500km, cậu trẻ này lại nguỡng mộ Micheal Laudrup và Pep Guardiola thật nhiều và trong tâm trí của cậu ấy tràn ngập những điều tốt đẹp.
Đó là một cơ hội trong mơ cho một cậu bé, vốn luôn mong uớc thi đấu cho một đội bóng tuyệt vời, vì thế, khi buổi gặp gỡ với La Masia nổi tiếng và với những điều khoản ‘vô cùng thuyết phục’. Andres Iniesta khẳng định sẽ đến Camp Nou. Nhưng cậu vẫn lo sợ chuyến đi kéo dài hơn 5h đồng hồ lên phía bắc, chuyến đi mà mọi nguời trong gia đình biết rằng đó là một bước đi không thể hủy bỏ để đưa cậu buớc vào một tuơng lai mà không ai có thể mường tượng trước được.
‘ Chúng tôi dừng lại dùng cơm trưa nhưng không ai ăn nổi. Mẹ tôi đã khóc, tôi cũng khóc, cha tôi cũng không buồn ăn, còn ông tôi thì liên tục động viên tôi, mặc dù ông cũng không dùng bữa.’
‘ Tôi thậm chí còn không thể nhìn vào các món ăn. Ấn tượng đầu tiên của tôi về La Masia là José, Thủ môn của đội trẻ, người cao tới 6 feet 2 inch đã dẫn tôi đi tham quan vòng quanh. Vào buổi tối, tôi đã khóc suốt. Ngày tiếp theo, cha mẹ dẫn tôi tới trường và nói ‘ Cha mẹ sẽ đón con vào cuối ngày’ nhưng khi họ rời khỏi, họ đã không quay trở lại, có lẽ như vậy sẽ tốt hơn.
‘Không gì có thể xoa dịu nỗi buồn, tôi vẫn khóc, nhưng tôi nhận ra rằng nếu họ vẫn ở đây, tâm trạng của tôi có thể còn tồi tệ hơn.’
Bởi những do dự và hoài nghi, Iniesta đã đến sau Troiteiro, người đã đến trước và ổn định mọi thứ, may mắn cho Iniesta, cậu được sự giúp đỡ của Victor Valdes, lớn hơn cậu 2 tuổi. Người thủ môn hiểu rõ các nguyên tắc, và cũng đủ lớn để hiểu hai người mới sẽ không thể trường thành trừ khi có ai đó quan tâm và chỉ bảo họ.
‘Victor là người tôi nhìn thấy đầu tiên khi vừa đến trước cửa, rất nhanh chóng, anh ấy giúp đỡ tôi tôi mang hành lý lên phòng ký túc xá,’
Troiterio nhớ lại. Iniesta vẫn coi Valdes là một trong số những người bạn thân nhất trong bóng đá.
Trong phòng ký túc xá, Troiteriro ngủ ở giường trên còn Iniesta ở ngay bên dưới. Mặc dù có những lúc to tiếng, song tình bạn của họ trở nên rất thân thiết. ‘Lúc đó, cậu ấy khóc suốt ngày vì lần đầu tiên cậu ấy phải tự xoay sở khi xa gia đình’ Troiterio nói. ‘Thỉnh thoảng, tôi kể cho cậu ấy nghe một câu chuyện vui hoặc làm trò gì đó chỉ để cho cậu ấy cảm thấy khá hơn, nhưng điều tuyệt vời nhất là nhìn qua cửa sổ và thấy sân Camp Nou, chúng tôi tự nhủ trong lòng.. ‘một ngày nào đó, một ngày nào đó…’
Lịch sử của La Masia gắn liền với những câu chuyện của những cậu nhóc, thường thì những câu nhóc đó lớn tuổi hơn Iniesta, người chưa sẵn sàng chấp nhận một cuộc sống mới. Những câu chuyện này được lặp đi lặp lại trong học viện của những nền bóng đá lớn. Rời xa mối quan hệ với bạn bè, cha mẹ hoặc họ hàng, sự non nớt, thiếu kỷ luật – là tất cả những gì diễn ra, cứ lặp đi, lặp lại. Iniesta và Troiterio cũng như vậy và thậm chí còn hơn thế nữa, bởi vì thật đơn giản, họ là những ‘đứa trẻ’ trong hệ thống đào tạo này.
Gạt đi những giọt nuớc mắt, Iniesta thường dành những ngày cuối tuần với gia đình Benaiges. Cha mẹ của cậu đã rất đau khổ khi quyết định không đến thăm cậu vào dịp cuối tuần để cậu có thể thích nghi tốt hơn trong môi trường mới. Hơn thế nữa, họ hy vọng điều đó sẽ giúp cậu rèn luyện đuợc ý chí vững vàng và tính tự lập, những kỹ năng vô cùng cần thiết trong tương lai đầy khắc nghiệt trong giới thể thao.
Iniesta đã dùng từ ‘Điạ ngục’ để diễn tả khoản thời gian vài tháng đầu tiên ở La Masia. Điều thú vị duy nhất chính là các giải đấu bóng đá cho 5 hoặc 7 người thường được tổ chức ở bên ngoài trường của cậu ở Fuentealbilla. Nhờ vào khả năng chơi bóng tốtvà kỹ thuật cao, Iniesta thường thi đấu tốt mặc dù đối thủ của cậu cao to hơn cậu rất nhiều. Niềm vui khi được chơi bóng không làm cậu vơi đi nỗi nhớ nhà, nhưng nó lại giúp cậu củng cố niềm tin vào khả năng của mình – một sự tự tin rất quan trọng mà cậu cần có để tồn tại tại La Masia. Thêm một điều nữa, dù không phải là người bản xứ nhưng cậu rất am hiểu về những giá trị truyền thống bất diệt của vùng đất này. Cậu luôn chịu nhiều rất nhiều áp lực.
Sự chăm chỉ luyện tập trong những khóa đào tạo hàng đầu tại Albacete khiến cho từ năm 8 tuổi cậu phải xin nghỉ những tiết học cuối buổi sáng, di chuyển hơn 50km để hoàn thành bài huấn luyện kéo dài 70 phút với CLB và sau đó được bố, mẹ hoặc ông đón về cho kịp với giờ học tiếp theo. Những trường học tại Tây Ban Nha thường bắt đầu từ lúc 9h sáng tới 1 giờ chiều, họ nghỉ trưa trong 2 giờ và sau đó tiếp tục học từ 3h cho tới 5 giờ hoặc thậm chí là 5h30. Nếu như trường của Iniesta không cho phép cậu kết thúc giờ học buổi sáng sớm hơn 30 phút để kịp đến với giờ huấn luyện tại Albacete vào lúc 1 giờ 15 chiều, cậu có thể đã không được chơi bóng, không được Barcelona phát hiện vào năm 1996, và có thể Chelsea năm 2009 và Hà Lan năm 2010 sẽ có những số phận khác biệt trong những trận đối đầu với Barça và Tây Ban nha bởi vì Andrestio không có mặt trên sân để ghi những bàn thắng quyết định?
Iniesta thừa nhận: ‘Không có giải đấu Alevín, có thể tôi sẽ không bao giờ vươn đến được vị trí mà tôi đang có bây giờ’
‘Đạt được giấc mơ của bạn là một điều không hề đơn giản. Tôi thật sự đã đấu tranh rất nhiều khi tôi khởi nghiệp, vì thế, vào các buổi chiều, khi tôi nhìn thấy các em nhỏ đang say sưa nhìn chúng tôi tập luyện, tôi nhớ lại mình khi xưa, tôi không bao giờ có thể quên được khoảng thời gian ấy.’
Cuộc sống đi theo cùng một hướng đối với cả Troiterio và Iniesta, ngay cả thời điểm họ trở thành những nhà ‘vô địch thế giới’.
Gần 3 năm trưởng thành trong môi truờng đào tạo trẻ tại Barça, cả hai đã gặp cột mốc rất quan trọng. Giải đấu chung kết thế giới Nike được tổ chức tại Barcelona quy tụ gần 6000 đội tham dự, sau vòng sơ loại diễn ta tại Nam Phi, Bắc Mỹ, Trung Mỹ, Châu Âu, Châu Á và Nam Mỹ, đã có16 đội được chọn để tham dự vòng chung kết.
Generated by IJG JPEG LibraryIniesta, Troiteiro đã cùng với Barça vô địch giải đấu này. Chưa đầy 2 năm sau, Iniesta đoạt danh hiệu vô địch U-16 Châu Âu, gây ấn tượng mạnh với HLV đội 1 của Barça và đến gần hơn với uớc mơ được thi đấu tại một đấu trường lớn. Với Troiterio, vì cha cậu quá thiếu kiên nhẫn nên đã chọn cách không chờ đợi mà đã gia nhập học viện bóng đá của Atletico Madrid để tìm kiếm một cơ hội phát triển nhanh hơn. Đó là một quyết định sai lầm của
Troiterio, anh bắt đầu ‘chìm dần’ và mặc dù vẫn giữ được những tài năng xuất chúng, vẫn là một cầu thủ rất đáng xem, nhưng anh ấy chỉ được chơi bóng trước 2000 khán giả và danh tiếng chỉ vỏn vẹn trong vài bang cùng với Burgos. Số phận? Chưa truởng thành? Ngẫu nhiên?… Có một điều chắc chắn, một trong những điều đó đã quyết định bạn là vua tại Burgos hay là huyền thoại trên toàn Tây Ban Nha.
Thậy lạ lùng, trong một phạm vi nhất định, đó là thất bại của gia đình cậu, gia đình đã giúp Iniesta vượt qua được những khoảng thời gian tồi tệ nhất và hướng anh đến sự thoải mái và tự lập, có bạn bè và biết đuợc khả năng chơi bóng của mình tiến bộ một cách nhanh chóng. Anh đã hứa rằng nếu anh ấy rời khỏi gia đình, anh sẽ cố gắng biến giấc mơ của mình thành sự thật càng sớm càng tốt, đề tìm kiếm sự giàu có của một cầu thủ bóng đá hàng đầu, đảm bảo cho gia đình có thể không cần làm việc nữa và dọn đến ở gần anh tại Barçalona. Đó là một quyết tâm lớn- và anh đã làm đuợc.
Trở lại cup Nike vào năm 1999, mặc dù cả hai chàng trai đều có mặt trong đội hình vô địch, nhưng Iniesta đã được chú ý nhiều hơn.
Giải đấu được tổ chức trong nhiều ngày, sử dụng sân Camp Nou và sân Barça Mini Estadi bên kia đường đối diện Camp Nou, sân nhà của Barça B. Dù đã đánh bại Rosario trong những vòng đầu, Iniesta, Troiterio và đồng đội phải đương đầu với một đối thủ đến từ Argentina thêm một lần nữa trong trận chung kết tại Camp Nou, số lượng khán giả đến sân rất ấn tượng: 20000 người. Trận đấu cần đến hiệp phụ khi tỷ số đang là 1-1, đội khách liệu có ghi được bàn thắng vàng để đánh bại đội chủ nhà và giành chức vô địch? Vẫn là Andres Iniesta, vẫn là cái chân phải đã đưa quả bóng vào góc chết bên trái của thủ thành Petr Cech để đưa Barça vào trận chung kết Champions Legue ở Roma, và ghi bàn thắng quyết định vào lưới Maarten Stekelemburg ở Johannesburg trong trận chung kết World Cup.
Có nhiều dấu hiệu để Troiterio nhận ra được anh còn rất nhiều thứ phải học trước khi mạo hiểm rời khỏi La Masia. Angel Padraza, HLV đội U16 Barça nói về Iniesta : ‘Cậu ấy chơi bóng rất thông minh- Andres là nguời thủ lĩnh của toàn đội. Kỹ thuật của cậu ấy đã đạt đến mức tuyệt hảo, và cậu ấy cũng biết khi nào và như thế nào để kiểm soát tốc độ của trận đấu.’ Trong khi về phần Troiterio, Prdraza nói thêm ‘ Sự ảnh hưởng lớn nhất mà cậu ấy tạo là bởi vì bản chất sôi nổi của cậu ấy. Có thể cậu ấy chơi đẹp mắt hơn là hiệu quả. Cậu ấy có thể, và nên tiếp tục hoàn thiện mình hơn nữa’.
Vào năm 1999, sân Camp Nou vừa đăng cai tổ chức trận chung kết Champions League giữa MU và Bayer Munich, Barça năm đó đang trong thời kỳ suy sụp và đang rất khát khao các danh hiệu. Họ cũng đang bước vào những tháng ngày cuối cùng trong giai đoạn vinh quang của Pep Guardiola khi anh còn là cầu thủ tại Barça. Nhưng may mắn cho Iniesta, thần tượng của cậu đã bị thuyết phục bởi một người em trai của anh ấy, Pere, người chủ chốt của Nike, Pep đã đến chứng kiến trận đấu và trao giải thưởng..
Iniesta đã nhận ra sự hiện diện của Guardiola và khi cậu ghi được bàn thắng vàng và mang về chức vô địch cho đội nhà, Pep đã nói: ‘tôi tin, một ngày nào đó, tôi sẽ nhìn thấy cậu giành lấy những điều tốt đẹp cho Barça giống như tôi đã từng làm’. Không có gì ý nghĩa hơn đối với cậu bé đến từ Fuentealbil, những từ bóng bẩy và quý hơn cả bạc. Iniesta đã chạy khắp sân trong buổi tối hôm đó. Tuy nhiên, đó không phải là tất cả những gì Guardiola đã nói về tài năng của Iniesta. Anh nói với Xavi, người sau này trở thành đồng đội của Iniesta: ‘Cậu có thể thay thế tôi, nhưng hãy nhìn cậu trẻ này chơi bóng, vì cậu ấy sẽ cho tất cả chúng ta về hưu đấy’
Thật là may mắn và cảm ơn trời vì trong trường hợp của Xavi, Pep đã sai. Trong hầu hết thời gian Iniesta và Xavi đá cặp cùng nhau, họ trở thành linh hồn, là trái tim không chỉ tại Barça mà còn cả tại đội tuyểnTây Ban Nha. Họ đã làm việc chăm chỉ để tạo nên bộ khung, sức sáng tạo, sự lôi cuốn không kém gì những tuyệt tác của Da Vinci hay Galelio.
Một vài người hâm mộ và những nhà bình luận tranh cãi rằng Barça không nên sử dụng cùng lúc trong đội hình cả Xavi và Iniesta. Họ lý giải rằng cả hai đều thật là đơn điệu, nhỏ bé và quá mang tính Tây Ban Nha. Những nhà báo thường sử dụng từ Juguetes, trong tiếng Tây Ban Nha có nghĩa là những món đồ chơi hoặc những trò chơi, khi Iniesta, Deco và Xavi cùng có mặt ở khu trung tuyến. Riêng bản thân tôi lại chưa từng thấy có sự hài hước nào, đó dường như là sự xúc phạm đối với tôi.
Một lần nữa, sự ngẫu nhiên đã đồng hành cùng Iniesta, đó là điều mà bất kỳ ngôi sao thể thao nào cũng cần phải có, cuối cùng thì anh cũng đã được dẫn dắt bởi Guardiola, một trong hai người anh hùng trong mắt Iniesta, khi Pep trở lại trong vai trò là HLV. Dù có những khác biệt về tuổi tác, tâm lý và tính tình, không khó để nhận ra sự thật rằng giữa Guardiola và Iniesta có rất nhiều mối tương đồng. Cả hai cùng là những đứa trẻ đến từ những miền quê nhỏ, nơi mà sự lễ độ, phẩm giá và danh dự là những điều quan trọng nhất. Cha của Guardiola là một thợ xây và tất nhiên con trai của ông cũng đã học được rất nhiều về giá trị của sự lao động chăm chỉ. Trong khi đó, cha của Iniesta cũng là một thợ sơn và vào buổi tối, ông cũng thường phụ việc tại Bar Luján, nơi cha vợ của ông làm chủ
Trong sự nghiệp của mình, Iniesta thường xuyên phải vật lộn với các chấn thương, đôi lúc anh ấy thừa nhận rằng bản thân đánh mất sự lạc quan và tự tin. Trong khi với Guardiola, việc thường xuyên chịu đựng các cấn đề cơ bắp dai dẳng đã làm anh chán nản rất nhiều. Cả hai người họ đều cố gắng hai thác tối đa những điểm mạnh của mình, họ đều là những con người tiêu biểu, là những biểu tượng của lò đào tạo La Masia. . Núñez, Gaspart and Cruyff đã chọn Guardiola là người đại diện cắm lá cờ ở một khu đất mới tại đường Joan Depsi vào năm 1989, khi đây là nơi đây mới có kế hoạch trở thành khuân viên huấn luyện mới của Barça. Khi đức giáo hoàng tiếp đãi CLB Barçalona như là một phần của lễ chào mừng thế kỷ mới diễn ra sau đó đúng 10 năm, Iniesta cũng có vinh dự được chọn để đại diện cho La Masia gặp gỡ John Paul II (Thành viên thứ 108.000 tại CLB Barcelona từ khi vé mùa được bán ra vào năm 1982)
Trong suốt mùa giải đầu tiên trên cương vị mới (2008-2009), Guardiola thừa hiểu rằng ông phải cám ơn rất nhiều về việc có được Iniesta. Barça đã đánh bại Athletic Bilbao 2-0 để tạo cách biệt 6 điểm nhiều hơn Real Madrid. Người ghi bàn là Busquets và Messi nhưng Iniesta đóng vai trò vô cùng quan trọng và sau trận đấu, Guardiola đã chia sẻ: ‘Andres đứng một mình-vượt xa hơn cả một cầu thủ tuyệt vời, anh ấy luôn là tấm gương cho những cầu thủ trẻ trong đội. Anh ấy không bao giờ đeo bông tai, không xăm mình-anh ấy trông rất bình thường. Anh ấy luôn tập luyện với sự nỗ lực và tập trung cao độ. Sử dụng anh ấy trong 20 phút, anh ấy cũng không hề than vãn, thay anh ấy ra khỏi sân, anh ấy vẫn nghiêm chỉnh chấp hành. Đó là lý do vì sao mà một CLB sở hữu Iniesta có thể dành được chức vô địch.
Cảm xúc là của tập thể. Sau khi giành chức vô địch Chapion League thứ ba của mình tại Wembley, Iniesta chia sẻ: ‘Chúng tôi thật may mắn khi được dẫn dắt bởi Pep Guardiola. Ông ấy là sản phẩm của lò đào tạo trẻ của CLB, ông ấy hiểu bóng đá hơn ai hết và ông ấy hiểu rõ từng cầu thủ. Ông ấy chính là chìa khóa cho toàn đội gặt hái được những thành công trong hiện tại và tương lai.
Iniesta có thể đã trở thành một ngôi sao bóng đá nhờ một vị HLV khác, nhưng sự ảnh hưởng của Guardiola lên anh , Xavi, Messi và Piqué chứng minh rằng tập thể ấy có sức mạnh lớn hơn nhiều tổng sức mạnh của từng cá nhân. Ông ấy đã giúp cải thiện từng người trong số họ – từ kỹ thuật đến chiến thuật, lối sống. Đem đến khái niệm ranh giới mong manh giữa những người giỏi và những người giỏi nhất, đó là bí quyết chiến thắng vô cùng quan trọng.
Đã hơn một thập kỷ kể từ khi cậu bé Iniesta giành chức cup quan trọng đầu tiên với một bàn thắng tuyệt vời vào năm 1999 tới khi Guardiola dẫn dắt đội hình một của Barça. Giai đoạn chuyển tiếp bắt đầu với cùng một dạng với sự nghiệp của Iniesta – danh tiếng và những chấn thương.
Đội tuyển Tây Ban Nha, dẫn đầu bởi Fernando Torres cùng với sự khéo léo của Iniesta đã vô địch giải vô địch U16 Châu Âu tổ chức tại Anh vào năm 2001, nhưng Iniesta lại phải rời vòng đấu loại trực tiếp vì một pha truy cản rất ác ý nhằm vào mắt cá chân của cậu do một cầu thủ Đức thực hiện, Iniesta đã được gửi về nhà để điều trị chấn thương và sự kính trọng cho cậu đã được thể hiện trong trận đấu khi Torres, khi đó vẫn được gọi là El Nino, ghi bàn thắng đầu tiên trong trận gặp Croatia ở bán kết tại sân vận động Middlesbrough’s Riverside.
Sau bàn thắng, các cầu thủ Tây Ban Nha chạy đến để chúc mừng Torres, anh chạy ngay đến máy ghi hình trận đấu, kéo chiếc áo ngoài lên cho thấy chiếc áo thun với dòng chữ ủng hộ Iniesta và hình như biết rằng tại Tây Ban Nha không truyền hình trực tiếp trận đấu, Torres hứa sẽ mặc chiếc áo số 8 của Iniesta dưới chiếc áo của anh ấy trong trận chung kết với tuyển Pháp. Anh thực sự đã làm như vậy và ghi bàn ấn định chiến thắng trước sự chứng kiến của 31000 khán giả tại sân vận động The Light của Sunderland. Iniesta đủ khả năng để giành lấy huy chương, nhưng lại một lần nữa, câu hỏi được đặt ra về sự ‘mỏng manh’ của anh.
Trong lúc đó, hội đồng y khoa làm việc suốt thời gian để đương đầu với các tình huống vào bóng ác ý cứ lặp đi lặp lại đối với mắt cá và đầu gối của cậu , thêm vào đó là áp lực từ dây chằng và các cơ của bị tổn thương do những chấn thương liên tiếp. Mặc dù vậy, cậu đánh dấu mùa giải góp đầy đủ cho Barça với chức vô địch U-19 châu Âu, đánh bại tuyển Đức 1-0 trong trận chung kết. Hai chàng trai vô địch thế giới tương lai, Toress và Iniesta, đã sát cánh cùng nhau và vượt trội hơn người khác trong giải đấu. Iniesta đã thực hiện đường chuyền cho El Nino ghi bàn quyết định chức vô địch.
Sự nghiệp của Iniesta với Barcelona và Tây Ban Nha bây giờ đã bắt đầu đạt tới trạng thái cân bằng. Anh không phải là một phần của lứa thế hệ vàng của Barça, đặc biệt so sánh với lứa đầu những năm 1990 với những cái tên như Iván de la Peña, anh em nhà Garcia và Albert Celades, hay như thế hệ của Fàbregas, Piqué và Messi dưới sự dẫn dắt của Rodolfo Borrell. Tuy vậy, Iniesta vẫn đang gặt hái những thành quả từ sự lao động miệt mài của mình.
Thậm chí trong những ngày đầu của lứa tuổi thiếu niên, Iniesta đã phải chịu đựng rất nhiều nỗi đau khi chuyền từ Albaceta đến Barcelona. Tuy nhiên, Lorenzo Serra Ferrer, người quản lý đầu tiên Mallorca của Barça, đã tìm thấy những thông tin tham khảo khá thú vị đến từ bản xếp hạng trẻ và để mắt đến cậu ấy.
Điều diễn ra tiếp theo là ông đã tiến cử với người quản lý đội một, Carles Naval, để đưa Iniesta lên tập cùng đội một vào tháng 2 năm 2001, nghe có vẻ như đó là một câu chuyện cổ tích, nhưng lại là sự thật. Naval gọi đến La Masia và nói với những người quản lý gửi một thông điệp cho cậu bé 16 tuổi Iniesta rằng cậu đã sẵn sàng cho việc huấn luyện tại Camp Nou, đúng 100m tính từ La Masia, vào buổi sáng hôm sau. Vấn đề ở chỗ là Iniesta không thể tưởng tượng nổi cơ hội lại đến với mình sớm như vậy, và cũng không thể tưởng tượng được sẽ có mặt trong phòng thay đồ của đội một tại trái tim của Camp Nou. Chàng trai trẻ có phần mất phương hướng.
Cậu tới trước hàng rào an ninh gần cổng vào chính, nơi hàng trăm ngàn khách du lịch đã trèo qua trước đó và xin vào sân. Người bảo vệ, không chắc là cậu có lừa anh ta hay không, bảo Iniesta hãy đứng chờ, đến khi Luis Enrique đến để chuẩn bị cho buổi tập sáng, ông nhận ra và cho phép cậu bé đi cùng ông đến phòng thay đồ khi. Cậu bé đặc biệt bình tĩnh, khiêm tốn, đã loáng thoáng ý nghĩ đây là một trò đùa đối với cậu ấy. Nhưng cậu đã sẵn sàng.
Ngẫm nghĩ trong ít phút, Serra Ferrer nói: ‘ Tôi muốn thưởng cho cậu ấy bởi vì cậu ấy thật đặc biệt. Cậu ấy khiêm tốn, trung thành, có trách nhiệm. Cậu ấy có tư tưởng rất trưởng thành và rõ ràng. Cậu ấy đã lắng nghe và ghi nhớ tất cả các chi tiết’
Iniesta nhớ lại lúc tham gia vào đội một và gặp gỡ thần tượng của anh và cũng là HLV tương lai. ‘ Tôi lúc ấy mới chỉ có 16 tuổi khi Guardiola nói chuyện với tôi. Tôi thậm chí không dám nhìn vào mắt anh ấy. Tôi không thể tin được là anh ấy đối xử với tôi rất tốt. Tôi rất bối rối. Trở thành một phần của đội bóng là một điều tuyệt vời đối với tôi.’
Vào năm 2002, khoảnh khắc quan trọng đến với Iniesta, trong thời gian Louis Van Gal cầm quân, một sự trở lại không may mắn của HLV người Hà Lan này . Joaquim Rifé và Quique Costas, những người phụ trách đào tạo trẻ, được HLV người Hà Lan hỏi về những người có thể tin tưởng cho trận đấu bảng Champion League với CLB Brugge. Hàng loạt cầu thủ như Patrik Andersson, Philippe Christanval, Thiago Motta, Marc Overmars và Michael Reiziger đều bị dính chấn thương, nhưng với bốn chiến thắng trước đó, Barça đã chính thức có mặt ở vòng trong.
Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là trận đấu sắp tới không còn quan trọng và không có rủi ro. Barça lúc ấy đang chìm trong gánh nặng nợ nần và thu nhập của họ đã chi trang trải rất nhiều cho công tác phát triển đội bóng. Mỗi chiến thắng tại Champion League ở vòng bảng trong mùa giải 2002 có thể mang về đến 340.000 Euro, hòa sẽ được một nửa số tiền đó.
Ngoài sức tưởng tượng, Iniesta đã góp mặt cùng với Dani Tortolero, Oleguer, David Sánchez và Sergio García và anh đã có một màn trình diễn giúp cho đội bóngcó tuổi trung bình là 22, giành chiến thắng 1-0 nhờ bàn thắng rất đẹp mắt của Juan Román Riquelme.
Van Gaal đã sử dụng đội hình chiến thuật 3-4-1-2 trong cái đêm quan trọng của Iniesta với các cầu thủ: Robert Enke; Puyol, Tor- tolero, Navarro; Rochemback, Iniesta, Gerard, Gabri(David Sánchez 88); Riquelme; Geovanni (Sergio García 60), Dani.
Tờ báo thể thao El Mundo Deportivo gọi màn trình diễn của Iniesta là ‘ngoạn mục’; thật dễ dàng và chắc chắn rằng nếu anh biết tận dụng hết trí thông minh, Iniesta có thể chơi trong đội hình B và cả các trận cầu tại Champions League.
Trận ra mắt của Iniesta ở La Liga là tại Mallorca, vào tháng 12, khi mà Barça đã lâm vào tình cảnh vô cùng hỗn độn. Họ đang đứng thứ 13, hơn đội xếp sau chỉ có 2 điểm và kém 16 điểm so với đội bóng đang dẫn đầu, Real Sociedad của Xabi Alonso. Khó khăn chồng chất khó khăn, các giám đốc của Barça đều rời Gaspart, Van Gaal biết rằng ông có thể bị sa thải và thay thế bằng Carlos Bianchi nếu đội bóng tiếp tục thất bại. Ông đã trao cơ hội cho Iniesta. Có tầm nhìn xa? Mặc kệ? Gan dạ? bất công?
Dù là gì đi chăng nữa, Iniesta đã chơi một trận đấu tuyệt vời và Barça giành chiến thắng 4-0 ngay trên sân khách. Đội hình ra sân trong trận đấu tối hôm đó bao gồm : Bonano; Gabri, Christanval, F De Boer (Rochemback45); Mendieta; Xavi, Cocu, Motta, Iniesta (Gerard 59); Overmars (Saviola 79), Kluivert
Tuy nhiên, khoảnh khắc mà Iniesta nhớ nhất chính là lần đầu tiên anh chơi bóng trên sân nhà. Nó đến vào ngày những người Tây Ban Nha biết đến như là Día de Los Reyes (ngày 6 tháng 1) khi những đứa trẻ Tây Ban Nha nhận được món quà Giáng sinh.Sau khi thắng trên sân khách trước Bruges và Mallorca, Iniesta cuối cùng cũng đã được chơi trong đội một của Barcelona trên chính sân vận động mà thưở nhỏ anh vẫn ngắm nhìn qua khung cửa sổ căn phòng mình ở La Masia. Trận đấu đó Barcelona đón tiếp Recreativo trên sân nhà.
Đó là một chiến thắng nhẹ nhàng 3-0, nhưng điều đáng lo lắng là chỉ có 45000 khán giả đến theo dõi trận đấu ấy – chỉ bằng một nửa số người đến theo dõi các trận đầu khi Guardiola còn thi đấu.Iniesta ra sân trong 3 trân kế tiếp gồm – trận hòa 0-0 với Malaga, thua 4-2 trên sân nhà trước Valencia và thất bại 2-0 trước Celta. Thêm một trận đấu nhục nhã với thất bại 3-0 trước Alectico Madrid của người bạn cũ của cậu ấy Fernando Toress – Điều đó có nghĩa là Barça chỉ giành được 1 trong tổng số 12 điểm và thất bại trước Celta đã đặt dấu chấm hết cho Van Gaal. Vào ngày 28 tháng 1 năm 2003, những người trong chúng tôi tham dự buổi họp báo chia tay của Van Gaal đã nhìn thấy người đàn ông Hà Lan đầy tự hào, dõng dạc và thường thành công ấy nói trong nước mắt như một lời tuyên thệ : ‘Tôi vẫn là HLV phù hợp cho đội bóng này’.
Tuy nhiên, vào khoảng thời gian Raddy Antick tiếp quản CLB, Barcelona chỉ cách 3 điểm so với vị trí thứ 3 từ dưới lên, nhóm có nguy cơ xuống hạn. Sven-Göran Eriksson muốn dẫn dắt đội bóng và người đại diện của ông , Athole Still, đã gọi cho tôi vài lần để hỏi thăm về những gì Camp Nou đang suy tính. Một vài người tại Barça rất hứng thú với vị HLV người Thụy Điển, nhưng một cuộc thay đổi thực sự đang đến.
Barça dưới sự dẫn dắt của Antic đã hoàn toàn khác biệt nhưng kết quả lại quá khắc nghiệt . Kết thúc mùa giải, ông ghi dấu ấn của mình bằng cách đưa đội bóng về đích với vị trí thứ tư và kém 2 điểm so với Real Mardrid, thành tích ấn tượng ấy cũng không mang lại cho ông vị tríHLV chính thức tại CLB. Tuy vậy, điều đó đã mang lại những lợi ích rất lớn cho Iniesta. Frank Rijkaard về tiếp quản đội bóng, mọi thứ được cải thiện rất nhiều sau sáu tháng đầu tiên người đàn ông Hà Lan làm việc. Iniesta có một HLV có thể đánh giá được tài năng của cậu và đề nghị CLB ký hợp đồng với cậu đến năm 2010.
Đó là điều mà tôi, một lần nữa phải thừa nhận một sai lầm. Đó là một bài học cho tôi rằng sự hướng đi đúng cần không chỉ là sự nghiêm túc và chú ý vào từng chi tiết, mà còn là sự kiên nhẫn.
Trờ lại mùa giải 2003-2004, Tôi thường làm việc tại các trận đấu nhưng bạn tôi, Rob Moore, là người phân phối vé cho cả mùa. Rob đã từng học chơi bóng tại Tottenham và Chelsea. Anh sở hữu Cape Town Seven Stars, rồi chuyển nhượng cho Ajax như là CLB sẽ cung cấp tài năng trẻ cho họ và sau đó trở thành người đại diện cho nhiều cầu thủ bao gồm Benni McCarthy và Steven Pienaar. Thỉnh thoảng, chỉ mang tính xã giao, tôi đi xem một trận bóng với anh ấy. Anh ấy lúc ấy có trong tay cái card có đóng dấu của giám đốc đội bóng, Javier Pérez Farguell, rằng Xavi là một cầu thủ mà CLB có thể chuyển nhượng với giá trị lớn, còn Iniesta thì hoàn toàn không được động tới.
Tuy nhiên, khi xem cậu ấy thi đấu, tôi thấy kỹ năng của cậu rất tốt, tầm nhìn và cách chạy chỗ thông minh, nhưng tôi nản lòng vì không biết bao nhiêu lần cậu vượt qua những pha truy cản của đối phương, thực hiện những pha bóng một chạm rất tinh tế và khéo léo, rồi sau đó bỏ lỡ những cơ hội ghi bàn mười mươi.
Điều đó nếu như hiện nay có vẻ buồn cưới. Nghĩ về những bàn thắng tuyệt vời của anh – tại Old Trafford trong trận đấu giữa tuyển Tây Ban Nha và tuyển Anh 2007, tại Chelsea khi mà dường như đội bóng của Guus Hiddink đã đặt một chân vào trận chung kết tại Rome, và trên hết tất cả – những phản ứng mạnh nhất, một đường bóng sắc như dao vạo vào những giây bù giờ và ‘ vào, vào….vào….’ như lời của những nhà bình luận trên radio và truyền hình hét lên khi Iniesta giúp tuyển Tây Ban Nha trở thành những vị vua mới của làng túc cầu thế giới.
Khi tôi yêu cầu Pique mô tả ngắn ngọn về những đồng đội của anh ấy trước trân chung kết Champion Legue 2011, anh đã nói về Iniesta: ‘Tôi nghĩ một người nào đó đã ban cho anh một cây gậy phép thuật, mang cho anh năng lượng để ghi những bàn thắng quyết định trong những thời khắc trọng đại nhất.
Tuy thế, tôi nhìn lại và thất vọng với bản thân rằng mặc dù Iniesta là môt cầu thủ bóng đá vô cùng đáng mến, tôi vẫn rất thích những thành viên còn lại trong đội, chẳng hạn như – Ronaldinho, Xavi and Eto’o, tôi đã không kiên nhẫn với những pha hỏng ăn của anh. Chúng ta sống và học hỏi, nhưng tôi đã khám phá ra rằng trong mùa giải đầu tiên Guardiola dẫn dắt Barça, Iniesta đã đến nói chuyện với anh và hỏi vị huấn lyện viên rằng làm cách nào để anh có thể ghi bàn một cách thường xuyên hơn.
Ba bàn thắng để đời của anh ấy – một tại Stamford Bridge, một tại Soccer City và một tại Old Trafford – hai bàn thắng đầu tiên có thể sẽ được mọi người nhớ mãi, nhưng đối với Iniesta, cú vô lê tuyệt đẹp mà anh ghi được cho đội tuyển Tây Ban Nha trong trận đấu với tuyển Anh của Steve McClaren tại Manchester mang đến cho anh ấy nhiều cảm xúc hơn đơn thuần là chiến thắng trong một trận giao hữu.
Anh nói: ‘ Đánh bại đội tuyển Anh luôn là một điều đáng tự hào bởi họ là đội bóng có bề dầy lịch sử rất hào hùng, nhưng chiến thắng ngay tại Old Trafford, là một bước tiến lớn của chúng ta. Đó là cú huých tinh thần giúp chúng ta thay đổi tư tưởng. Chúng ta tôn trọng người Anh vì những đóng góp của họ trong việc mang bóng đá đến Tây Ban Nha và việc phát triển bóng đá tại Tây Ban Nha cũng học theo người Anh, những người sáng lập ra môn bóng đá hiện đại.
‘Chiến thắng đó giúp chúng ta tự tin hơn và chúng ta đã đi đến chức vô địch Châu Âu và thế giới, nhưng tối hôm đó chính là khởi đầu cho một chu kỳ của những nhà vô định Tây Ban Nha.
Ngoài việc góp phần phát hiện ra tài năng của anh , thời đại Rijkaard còn mang lại rất nhiều cảm xúc cho Iniesta. Người HLV Hà Lan nâng đỡ cậu và đưa ra một cụm từ mới về Iniesta như là một cầu thủ một đội bóng của những ‘ Thành công ngọt ngào’ hoặc mang đến những điều ngọt lịm. Nó gợi nhớ đến lễ hội Reyes của người Tây Ban Nha, khi ba người đàn ông khôn ngoan (LosTres Reyes Magos) diễu hành qua các con phố, phát kẹo cho những đứa trẻ. Nó đúng là Iniesta rồi: một cuộc chiêu đãi, không phải cho một tuần làm việc, một vài thứ gì đó đã được thấy trước.Tuy nhiên, Rijkaard chỉ dành lời khen ngợi này khi được hỏi vì sao ông ấy không cho tiền vệ trẻ tuổi này đá chính ngay từ đầu hoặc giữ anh ấy đá chính trong 90 phút.
Iniesta không quá coi trọng việc anh ấy có là người của những phút giây ngọt ngào nhưng không phải là dành cho những cuộc chiến dài hơi hay không. Anh nói: ‘ Chúng tôi đã có những năm thành công nhưng cũng có những năm thất vọng dưới thời của Rijaard. Nhìn chung, đó là những kinh nghiệm rất hữu ích nhưng mọi người lại nhớ nhiều về một kết thúc không hay. Hai năm cuối cùng đã khiến cho toàn bộ hình ảnh của ông ấy tại Barça bị lu mờ hoàn toàn.’
Một lần nữa đã có sự chuyển đối HLV từ một người Hà Lan (Rijiaard) sang một huyền thoại của xứ Catalan (Guardiola). Iniesta phát biểu vào năm 2009: ‘Chúng tôi đang rất chán nản khi Pep đến và tất cả chúng tôi cần ông ấy đưa mọi thứ trở lại quỹ đạo đúng của nó một lần nữa.’
Đó là một cột mốc vô cùng quan trọng, nói một cách ngắn gọn, khoảng thời gian Rijaard còn huấn luyện đã cho tôi thấy rất nhiều về nhiệt huyết bên trong chàng trai có vẻ ngoài hiền lành này, một chàng trai nội tâm và dễ tính. Mong muốn sở hữu Thierry Henry của Barça cuối cùng cũng được bộc lộ vào năm 2006, anh ấy rời sân vận động tại Paris khi Arsenal một lần nữa thất bại trong trận chung kết Champions League trước Barcelona- trọng tài, gió thổi, đôi giày buộc quá chặt của anh, như vậy đã quá đủ, một trò chơi đã vượt quá giới hạn.
Năm 2007, Henry đã gia nhập CLB, lễ ra mắt sân tại sân Noup Camp đã mở cửa tự do và có ít nhất 30.000 người đã có mặt ở đó. Đó là một sự kiện sức hút, đáng chú ý và ồn ào, buổi lễ đầy tự hào và các cổ động viên dường như nghĩ rằng Henry là cứu tinh của họ. Những tiếng hò reo vang lên khi Frank Rijkaard, nhà vô địch Champion League, Europa League, đang nhìn một ai đó. Tôi hỏi anh rằng điều gì đã làm nên sự nghẹn ngào đến im lặng, anh trả lời : ‘ Tôi đã có mặt tại một đội bóng tuyệt vời, tại AC Milan. Tôi được thể hiện mình trước những cổ động viên cuồng nhiệt và rất mong mỏi thành công, nhưng tôi chưa bao giờ được chứng kiến cảnh tượng như thế này.’
Henry sau đó được đối xử như một vị vua tại Barça. Một vài tuần sau lễ ra mắt, cơ hội đã đến với Henry để có màn trình diễn trên sân nhà tại giải đấu Gamper- được tổ chức để vinh danh những người sáng lập CLB vào tháng tám hàng năm- năm đó, đối thủ là Inter Milan của HLV Roberto Mancini Henry ra sân ngay từ đầu còn Iniesta vào sân trong hiệp hai, và khi họ có cơ hội kết hợp cùng nhau bên cánh trái, Henry chuyền bóng vào trong cho người đồng đội mới người Tây Ban Nha và Iniesta thực hiện một động tác khá quen thuộc, thực hiện pha bật tường qua mặt hậu vệ Cesar. Vấn đề ở chỗ là Henry muốn điều khiển cách di chuyển, bước chạy và các nguyên tắc. Đó không phải là những điều được dạy tại La Masia, đó là những kỹ năng được dùng tại Arsenal, anh ấy vẫn còn bị sốc với cánh tay chống nạnh và sau đó anh giơ hai tay ra trước như ra hiệu cho Iniesta ‘Nghe này, chàng trai xanh xao, mau đưa bóng trở lại cho người nhạc trưởng đi chứ’.
Barça đã giành chiến thắng 4-0 trước một Inter chắp vá, Iniesta đã ghi bàn thắng thứ tư không lâu sau khi được tung vào sân, kết quả không có gì đáng thất vọng, nhưng với những người theo đõi trận đấu có thể nhận ra Iniesta đã quơ tay hướng về Henry một cách giận dữ như muốn ám chỉ: ‘ Hãy chạy theo bóng và đừng lặp lại những hành động như vậy trong đội bóng này’. Henry dừng lại một vài giây, nhún vai và chạy tới áp sát Cesar. Sự hòa nhập của anh vào hệ thống của Barça bắt đầu từ đó, nhưng anh biết rằng Iniesta, người mà anh nghĩ sẽ rất dễ tiếp cận, hóa ra lại cứng cỏi như một cái đinh sắt.
Bên ngoài sân cỏ, Iniesta nổi tiếng bởi tính trầm lặng và ít nói nhưng,một lần nữa, trong chiến thắng 1-0 trước Real Madrid trong mùa giải thứ hai Guardiola trên cương vị HLV, anh bỏ qua bản tính nhút nhát của mình. Bị phạm lỗi, anh phải tự đứng dậy khi trông thấy Cristiano Ronaldo đang than vãn với trọng tài Alberto Undiano Mallenco. Trước khi Seydou Keita có những can thiệp kịp thời, Iniesta đã đứng dậy và trên gương mặt của anh ấy biểu lộ lời đe dọa rằng Ronaldo nên im lặng và khi hành động đó không đủ, anh ấy đã đẩy mạnh vào ngực của cầu thủ Bồ Đào Nha.
Một khoảnh khắc khác cũng đặc biệt không kém gì bàn thắng tuyệt diệu anh ghi vào lưới tuyển Hà Lan tại trận chung kết World Cup, nó nói lên rất nhiều điều về anh. Anh đã chuẩn bị một chiếc áo thun với dòng chữ gửi đến hàng tỷ người xem truyền hình trên toàn thế giới về Dani Jarque, một trung vệ xứ Catalan, lớn hơn Iniesta một tuổi, nhưng cùng chung trong đội trẻ của Tây Ban Nha giành chức vô địch U19 Châu Âu vào năm 2002. Họ đã trở thành bạn thân ngay cả khi bóng đá phân chia họ vào những CLB ‘đối đầu’ nhau. Jarque đã qua đời khi cùng Espayol chuẩn bị cho mùa giải mới năm 2009 ở Italia và Iniesta rất đau đớn. Anh dành khoảng thời gian đẹp nhất trong ngày để nghĩ về Jarque. Dòng thông điệp viết tay của anh ấy đề ‘Dani Jarque siempre con nosotros’, Dani Jarque luôn theo cùng chúng ta.
Tôi thích ý tưởng về mối liên hệ giữa một siêu sao bóng đá có những suy nghĩ sâu sắc về người khác và điều đó đã xảy đến với Iniesta tại Soccer City tối hôm đó. Anh từng trải và thừa nhận rằng sự giàu có, nổi tiếng và tài năng lớn không thể giúp anh ấy chống lại số phận. Anh ấy là đồng đội của Robert Enke tại Barcelona. Sự chán nản của thủ thành người Đức khiến anh đi đến quyết định tự vẫn 5 năm sau khi rời Camp Nou – chỉ hai tháng sau khi Jarque bị tấn công bởi căn bệnh tim quái ác. Tấm huy chương đầu tiên của Iniesta cùng đội tuyển Tây Ban Nha đến vào Euro 2008, khi tiền vệ của Real Madrid Rubén de la Red ghi những bàn thắng của trận đấu, mang về chiến thắng 2-1 trước tuyển Hy Lạp trong trận đấu có mặt Iniesta. Kết thúc tháng 10 của năm đó, chỉ bốn tháng sau đêm đăng quang của đội tuyển Tây Ban Nha sau chiên thắng trước tuyển Đức tại Viên, De la Red cũng mắc phải chứng trụy tim và gục ngã. Sau hai năm điều tra và xem xét, người ta đã phải đưa ra quyết định rằng anh phải nghỉ hưu sớm ở độ tuổi 25.
Iniesta chia sẻ: ‘Cái chết của Jarque đã làm thay đổi cách nhìn của tôi đối với cuộc sống. Tôi đánh mất sự ổn định của riêng mình và mọi thứ xung quanh tôi đảo lộn hoàn toàn. Thật kinh khủng khi những ý nghĩ tệ hại đó lại cứ xuất hiện trong tâm trí tôi.’
‘Thỉnh thoảng, tôi cố gắng để hiểu ra một điều gì đó đang diễn ra trên hành tinh này. Thảm họa tự nhiên như lũ lụt tại Úc hay động đất tại Nhật khiến tôi thực sự cảm thấy bất an. Tôi thực sự thấu hiểu về nỗi sợ hãi khủng khiếp mà mọi người phải hứng chịu – những điều xảy ra tại Ai Cập chẳng hạn, hoặc trường hợp của Gaddfi. Tất cả nhửng điều ấy làm tôi cảm thấy rất buồn . Tôi ghét sự bất công, lạm dụng trẻ em và bạo hành phụ nữ.’
Đó không chỉ là một lời nói suông của một cầu thủ bóng đá đăng cấp thế giới. Anh có nhiều ý nghĩ mang tính thực tế nhưng có rất ít thời gian và vấn đề là làm sao để giải thích với người hâm mộ. Iniesta là một trong số những người hiếm có trog cuộc sống, chứ không chỉ tính riêng trong giới bóng đá. Những điều bạn thấy chính là những điều bạn có thể cảm nhận được – sự chân thành, lịch lãm, dễ nhìn, không quá nổi bật nhưng tâm hồn bền bỉ với một thái độ cổ điển: ‘Tôi sẽ làm điều mà tôi nghĩ là đúng dù người khác có nghĩ như thế nào đi chăng nữa.’
Một ví dụ nhỏ đến trong tuần trọn vẹn đầu tiên Guardiola dẫn dắt đội một, vào tháng chín năm 2008. Mặc dù có sự chuẩn bị rất tốt trước mùa giải, họ chịu thất bại đầy bất ngờ 0-1 trước Numamcia, kế tiếp là hoàn 1-1 trên sân nhà trước Racing Santander, đã khiến cho các cổ động viên xứ Catalan thất vọng và giận dữ. Nếu thua trong trận đấu với Gijon, Barça có thể sẽ lặn ngụp cuối bảng xếp hạng, Iniesta đã đi đến gặp Pep.
Anh gõ cửa phòng của người đã có ánh nhìn làm anh bối rối khi anh ấy 16 tuổi và được luyện tập cùng đội một vào năm 2001. Anh bước vào với ý định đơn giản là cho Guardiola biết rằng anh và toàn đội có thể tập hợp lại, 100% dưới sự chỉ đạo của HLV, họ hoàn toàn nắm bắt được các vấn đề mà HLV đã truyền đạt trong các buổi tập và các trận đấu. Hành động đó thật ấn tượng nhưng cũng thật mạo hiểm. Một HLV sẽ cảm thấy bối rối, hoặc giận dữ, hoặc lăng mạ; và hấu hết các cầu thủ, những người có ý tưởng tương tự sẽ bị sỉ vả bởi vì đã tự động làm theo ý mình.
Guardiola đón nhận điều đó như một vinh dự. Iniesta không tiết lộ nhiều về khoảng thời gian đó. Barcelona sau đó ghi 6 bàn vào lưới Gijon, giành được thiêm nhiều danh hiệu như vô địch Tây Ban Nha và cũng chiến thắng tại Rome trong trận chung kết Champions League..
Tinh thần ngoan cường, kiên trì đã giúp Iniesta vượt qua nhiều biến cố, trong số đó nổi bật nhất là 2 sự kiện – vòng chung kết giải vô địch Cúp C1 châu Âu tại Rome vào năm 2009 và chiến thắng trước Tây Ban Nha tại giải vô địch thế giới là những minh chứng rõ nét cho tính cách đó.
Iniesta đã bị thương tại trận hoà tỉ số 3-3 với Villarreal, chỉ vài ngày sau trận thắng Chelsea tại vòng bán kết năm 2009. Các bác sỹ đã chẩn đoán Iniesta đã bị 1 vết rách dài 2 cm ở cơ đùi phải, trong khi chỉ còn 15 ngày trước trận đấu tại Rome.
Anh ấy không ngần ngại khẳng định với các bác sỹ tại bệnh viện Barcelona, tại Avenida Diagonal, nơi cách Camp Nou vài trăm mét rằng ‘Không vết thương nào có thể ngăn tôi tham gia trận đấu quan trọng này’. Anh ấy còn khăng khăng với bố ‘Dẫu vết thương nặng đến cỡ nào, con cũng không từ bỏ ý định tham gia trận đấu’.
Cả anh ấy, gia đình và các bác sỹ tại Barcelona đều hiểu rõ rằng vết rách ở cơ đùi của anh ấy chỉ dưới vài millimet so với vết thương cũ – vết thương đã khiến anh phải trải qua 2 tháng tịnh dưỡng hồi tháng 11 năm ngoái. Vì thế, chúng ta đều dường như chắc chắn rằng hẳn là anh ấy không thể chơi trong hoàn cảnh này, đồng thời thật sự rất khó khăn để thuyết phục HLV bảo thủ Pep Guardiola mạo hiểm, hơn nữa làm thế nào mà Iniesta có thể chạy nước rút từ trung tuyến, thoát khỏi sự truy cản của Michael Carrick và Anderson đã ‘kiến tạo’ những đường bóng để Samuel Eto’o thực hiện bàn thắng quyết định và kết thúc phút 91 của trận đấu?
Trong khi ngay trước đó, trong giờ giải lao, các bác sỹ của Barça đã cảnh báo Iniesta rằng, dù với bất cứ giá nào và trong hoàn cảnh nào, anh ấy không được sút bởi vì vết thương ở đùi càng ngày càng tồi tệ nên chỉ cần một sự căng cơ mạnh cũng sẽ dẫn đến việc đứt cơ và gây tái phát chấn thương.
Thực sự, điều khiến anh cố gắng hết mình như thế này là từ ký ức không vui trong trận chung kết với Arsenal tại Paris năm 2006, trận đấu mà anh đã phải thừa nhận ‘đó là ngày tồi tệ nhất trong sự nghiệp bóng đá của tôi – cho đến khi đến Rome tôi mới quên được cảm giác buồn bực khi không được tham gia trận đấu từ đầu’.
Mặc dù đã từng tham gia trận đấu với Sevilla tại giải vô địch bóng đá Tây Ban Nha ngay trước vòng chung kết cúp C1 năm 2006, Iniesta được ‘để dành’ cho trận đấu tại Paris. Rất nhiều người vẫn tưởng rằng Iniesta và Xavi đã chơi ở trung lộ – nhưng không phải như vậy.
Được trưởng thành từ lò luyện La Masia của Barça, trong đêm đấu đó chính Cesc Fàbregas đã toả sáng – anh ấy đã chơi hết sức mình với thế trận 10 người trên sân kể từ phút thứ 18 và rời sân đấu ở phút thứ 74 khi Arsenal thắng với tỉ số 1-0.
Barça với các cầu thủ: Valdés; Oleguer (Belletti 71), Puyol, Márquez, Van Bronckhorst; Van Bommel (Larsson 61), Edmilson (Iniesta 46), Deco; Giuly, Ronaldinho, Eto’o.
Sự có mặt của Iniesta đã tác động đến lối chơi của Barcelona. Vì thế, ắt hẳn họ đã tạo sức ép lên lớn Arsenal và khiến Arsène Wenger không thể ngồi yên trên băng ghế chỉ đạo. Tuy vậy, mặc dù đã có huy chương vàng trong tay, anh ấy vẫn đánh giá tối hôm đó vẫn chưa hoàn toàn trọn vẹn.
Vì thế những rủi ro đã được chuẩn bị tại Rome.
Lúc đó, HLV Guardiola đã nhận xét thể lực của Iniesta vào khoảng 60%, vì thế hãy tưởng tượng toàn bộ sức lực của anh ấy sẽ mang lại thành quả như thế nào; Wayne Rooney đã thừa nhận đầy thất vọng với các đồng đội trong phòng thay quần áo ‘Chúng ta vừa mới thua trận đấu với cầu thủ tốt nhất thế giới’. Anh ấy đang nói về Iniesta chứ không phải là Messi…
Ngay trước khi World Cup bắt đầu, tôi đã hỏi Iniesta về cảm nghĩ của Rooney và nhận được câu trả lời:‘Nếu tôi nói tôi không hài lòng thì đó là tôi đang nói dối. Điều đó thật là dễ nghe, nhưng điều tuyệt vời nhất chính là câu nói đó được phát ngôn bởi một cầu thủ hàng đầu, một người chơi xuất sắc và một cầu thủ vô cùng quan trọng. Từ một ngôi sao như Wayne Rooney, như vậy đã là quá nhiều. Với tôi, thật dễ dàng khi nói cùng một điều về cậu ta cũng như tài năng của cậu ta. Wayne luôn làm cho tôi ấn tượng bởi những điều cậu ấy đã làm cho đội bóng, nó thật là khó tin, và trên hết, cậu ấy là một cầu thủ có đẳng cấp.’
Một Iniesta mẫu mực. Anh ấy nhận một lời khen và rồi trả lại một lời khen. Chiến công phi thường của anh ấy ở Rome đã khiến cho anh ấy không thể chơi trọn 90 phút cho bất kỳ trận đấu nào cho tới đầu tháng 10 năm 2009. Anh ấy đã bỏ lỡ trận chung kết siêu cúp UEFA, trận siêu cúp Tây Ban Nha, và trận đấu trong khuôn khổ giải vô địch các CLB trên toàn thế giới trong trận đấu với Estudiantes, và một lần nữa, anh lại bị tái phát chấn thương trong trận thắng 2-0 ngay tại thánh địa Bernabeu vào tháng 4, nó đã lấy đi của anh cơ hội góp mặt trong cả hai trận bán kết Champions League khi mà Barcelona không thể đánh bại cỗ máy thép Inter của Mourinho. Có lẽ nếu Iniesta được chơi hai trận đó kết quả đã khác nhiều.
Với Iniesta, đó có thể chỉ là sự khác biệt. Rủi ro Iniesta nhận được để dành chiến thắng ở Rome là một cái giá khá đắt. Khi Iniesta nói về điều này: ‘chúng tôi đã chiến thắng, đó là một sự hy sinh rất lớn vì giá phải trả là gần một nửa mùa giải chấn thương, nhưng tôi muốn làm điều đó một lần nữa. Và, tất nhiên, người Hà Lan ước rằng anh không bao giờ phục hồi được sau khi bị chấn thương ở Rome.
Trong 6 tuần cuối của mùa giả 2009-2010, Iniesta chỉ được chơi 31 phút do vấn đề chấn thương. Vicente del Bosque đã lên kế hoạch là đội bóng của anhnên có 10 ngày nghỉ trong giai đoạn giữa cuối La Liga và trận đấu giao hữu đầu tiên của tuyển Tây Ban Nha – để trở lại thành phố may mắn của họ, Innsbruck, nơi họ đã dựa vào trong suốt các chiến thắng tại Euro 2008. Mối quan tâm lớn dành cho tiền vệ ngôi sao của La Roja, một người mà hệ thống chiến thuật của đội bóng phụ thuộc vào khá nhiều, có thể không sẵn sàng cho giải đấu dài, mệt mỏi trên mặt sân nóng bức tại Nam Phi.
Iniesta đã mất một giờ để thích ứng với hai trận đấu mở màn với Ả Rập Xê Út và Hàn quốc – cả hai trận đấu đều khó khăn hơn cả một chiến thắng đơn thuần, nhưng thiên tài nhỏ của xứ Fuentealbilla đã sẵn sàng cho quãng đường chinh phục chiếc cúp vô địch. Điều mà hầu hết chúng ta không biết là trạng thái tinh thần của Iniesta. Sau khi giành chiến thắng trong giải đấu, anh đã tiết lộ những nghi vấn gây cản trở cho anh từ những chấn thương của mình. ‘Tôi đã bắt đầu mất niềm tin vào chính mình, mỗi chấn thương thực sự là một đòn giáng mạnh đối với tôi’
Emil Ricart,chuyên gia vật lý trị liệu của Barça, đã cho Iniesta thấy một đĩa DVD về những nhà thể thao vô địch đã có kinh nghiệm trong việc khắc phục một loạt khó khăn để giành chiến thắng. Mỗi đêm trước khi đi ngủ, Iniesta xem đĩa DVD. Anh đã nỗ lực hết sức về tinh thần và sức khỏe để chuẩn bị cho World Cup ở Nam Phi. Iniesta là cầu thủ xuất sắc ghi bàn vào lưới Chile trong trân đấu vòng bảng cuối cùng Tây Ban Nha tại vòng bảng, trận đấu mà Tây Ban Nha hoàn toàn có khả năng phải về nước sớm. Sau đó, anh là cầu thủ xuất sắc nhất trận đấu tứ kết căng thẳngvới Paraguay.Và, cuối cùng là bàn thắng ở phút thứ 116 của trận chung kết.
Iniesta đã chạy tổng cộng 66 cây số trên khắp các mặt sân cứng sần sùi trong suốt giải đấu, anh đã cho Tây Ban Nha một chỗ dựa, giữ vững tinh thần và gặt hái phần thưởng cho tất cả những khó khăn lo lắng trong cuộc sống mà anh đã vượt qua. Trong vinh quang, Một Iniesta điển hình lại nhớ Dani Jarque hơn là tận hưởng giây phút ngọt ngào của chính anh.
Trong suốt World Cup 2010, tôi là một nhà sản xuất truyền hình được FIFA chỉ định đến Tây Ban Nha. Đó là một kinh nghiệm tuyệt vời, cuốn hút, hồ hởi cùng với Adam Goldfinch, người quay phim đặc biệt của chúng tôi, và tôi quay những đoạn phim từ bên phải của chúng tôi, nơi băng ghế dự bị của đội Tây Ban Nha.
Vị trí của chúng tôi chỉ cách một vài mét so với khu vực nơi các cầu thủ Tây Ban Nha khởi động. Trước giờ thi đấu, Fernando Torres và Jesús Navas bước ra. Torres là mẫu cầu thủ kiên nhẫn và dễ gần trong một kỳ World Cup, không một cầu thủ Tây Ban Nha nào dừng lại để trò chuyện và ký tên với những đứa trẻ địa phương – đặc biệt là trẻ em da đen phía sau sân tập tại thị trấn Potchefstroom – nhiều hơn tiền anh.
Mặc dù anh ấy chơi chính từ trận đấu thứ hai của bảng H cho đến tứ kết, anh ấy đã bị bỏ qua trong trận bán kết với Đức và biết rằng anh sẽ không được ra sân ngay từ đầu trong trận chung kết. Một chút tự tin, tinh tế và tốc độ sau khi một cuộc đua dài để phục hồi chấn thương trong thời gian chuẩn bị cho World Cup, tuy nhiên anh muốn đặt tất cả những gì anh ấy có vào việc giúp đội bóng. Tuy nhiên, trong thời gian kéo gần cuối trận, Navas là cầu thủ đầu tiên vào sân từ ghế dự bị, thay cho Pedro. Mặc dù Torres đã bắt đầu khởi động, nhưng tinh thần của anh rõ ràng đã giảm.
Sau đó là sự xuất hiện của Cesc Fabregas Từ phút đầu tiên, anh ta khởi động trước mặt chúng tôi trên đường biên, anh ta giống như con bò sung sức, di chuyển lên và xuống, la hét hỗ trợ đồng đội và tranh cãi với trọng tài biên trong một tình huống mà ông đã thổi một quả đá phạt góc. Fabregas quả là một cầu thủ xông xáo. Fabregas như là một quả bom làm bừng tỉnh tinh thần của toàn đội.
Cuối cùng, hai phút trước khi thời gian thi đấu chính thức kết thức, Fabregas cũng đã được lựa chọn vào sân thay vì Torres; anh vào sân thay cho Xabi Alonso. Torres đã rất khó chịu. Bởi bây giờ, anh đã phải dành phần lớn thời gian đứng quan sát trận đấu, một cảm giác trộn lẫn giữa căng thẳng, lo lắng cho đội bóng của anh và một sự bức xúc vì không hài lòng vì có thể anh sẽ không thể đóng góp cho đội nhà.. El Niño, người nhận được sự hỗ trợ tuyệt vời của Iniesta chín năm trước đây ở Anh, khá buồn bã.
Cuối cùng, Del Bosque đã cho Torres vào sân trong những giây phút căng thẳng của hiệp phụ thứ hai. Những gì xảy ra tiếp theo theo dõi và ghi lại một cách cẩn thận, nhưng đây là cách mà riêng tôi cảm nhận nó. Trong một vài phút cuối của hiệp phụ thứ hai, Iniesta và Xavi vẫn còn đủ sự nhạy bén, vẫn tự tin trong kỹ thuật tuyệt hảo của họ, sử dụng cú vô lê-bật tường một chạm. Xavi làm tường chuyền bóng và Iniesta di chuyển xa ra, vượt qua hậu vệ và nước rút cùng quả bóng. Trong thời gian 8 phút còn lại, anh sẽ ghi bàn vào lưới Maarten Stekelenburg. Johnny Heitinga kéo mạnh cổ áo Iniesta và thẻ vàng thứ hai được rút ra . Khi cơ hội ghi bàn thắng lịch sử đến, Torres định thực hiện một cú câu bóng bổng vào vòng cấm địa và mục tiêu mà anh nhắm đến là Iniesta. Tuy nhiên, chính Rafael van der Vaart, một cầu thủ có khả năng phòng thủ không phải tốt nhất, người đã nhận trách nhiệm bọc lót thế chỗ cho Heitinga đã bị thẻ đỏ đã tự vấp vào chân mình và té ngã.
Vài giây trước khi tình huống này xảy ra, Fabregas bị vây quanh bởi hai hậu vệ Joris Mathijsen và Marc van Bommel – họ vây chặt khiến anh gần như mất tích. Tuy nhiên, anh vẫn rất tỉnh táovà nhanh chóng phán đoán những gì sắp xảy ra. anh khống chế bóng một cách khéo léo để đánh lừa hai cầu thủ Hà Lan đang kèm cặp và đi bóng rất tốt trước khi Van der Vaart có thể bắt kịp. Nếu Fabregas khởi động nóng vội như Torres đã làm, cơ hội đó sẽ không bao giờ thành hiện thực. Cesc có đầu óc rất tỉnh táo, anh ấy suy nghĩ rất nhanh trong đầu để ấn định đường đi cho quả bóng, và ngay trong nhịp khống chế thứ hai, anh đã thực hiện đường chuyền đầy cảm hứng khi Van der Vaart có thể kịp dâng lên và để lại Iniesta việt vị, thật mềm mại đến hoàn hảo. Một vài kỹ năng ghi bàn của những cầu thủ từng được đào tạo tại La Masia.
Iniesta đón bóng và thực hiện cú vô-lê ngay từ nhịp đầu tiên và dứt điểm với cú thứ hai. Anh ta nhớ lại: Cesc chuyền bóng cho tôi và Isaac Newton dường như bất ngờ xuất hiện. Khi tôi kiểm soát bóng tôi biết mình sắp ghi bàn. Tôi lấy lại bình tĩnh và có thể sút nó. Miễn là định luật hấp dẫn vẫn còn hiệu nghiệm, tôi biết mình có thể ghi bàn.’
Không chỉ là một bàn thắng kinh điển kiểu Tây Ban Nha – với tất cả kỹ thuật, độ sắc nét và dứt điểm hiệu quả – nó được chế tác ở La Masia. Iniesta – chàng trai đã chịu đựng và chờ đợi cơ hội cho mình. Được kiến tạo bởi Fabregas, người giống như Troiteiro đã không thể đợi được cơ hội của mình và tìm kiếm danh tiếng và sự xuất sắc tại Arsenal trước đây, thật ra, vẫn anh luôn cảm thấy cần phải quay về nơi đã ra đi.
Fabregas giành chiến thắng cùng với đội tuyển Tây Ban Nha với sự phản ứng và kĩ thuật của mình và tiếc thay cho Torres, người có cú sút quá tệ và khiến cho anh ấy mất hy vọng, sau đó lại bị chấn thương, do đó bỏ lỡ một giai đoạn chuẩn bị quan trọng trước mùa giải cùngLiverpool, và sau đó là những tháng ngày đáng quên trong sáu tháng cuối tại Anfield.
Tôi vẫn đánh giá cao Torres với tư cách một cầu thủ và là một cá nhân, nhưng thực tế là Del Bosque dường như không sử dụng anh ta thường xuyên trên hàng tiền đạo. Bằng cách nào đó Cesc, người mà Del Bosque khá vui vẻ nói với tôi trước trân đấu với Chile rằng ‘thực sự tức giận với tôi’, đã sẵn sàng cho cơ hội của mình.
Cesc và Iniesta có cùng chung một điểm nào đó, tôi nghĩ vậy. Cùng xuất thân từ lò đào tạo La Masia, chắc chắn rồi, nhưng cả hai đều có có một sự xác định rằng không có vấn đề trở ngại nào trong việc bằng cách nào đó, họ sẽ tìm một giải pháp và sẵn sàng ghi bàn, giành chiến thắng, chuyền bóng, hay một pha tranh cướp bóng. Bất cứ điều gì là cần thiết trong mọi tình hình. Tôi muốn gọi chương này là Andrés Iniesta – một Messi của khu trung tuyến, bởi vì tôi nghĩ rằng thật đáng sợ cho các đội bóng khác rằng người có kỹ năng gần giống Messi nhất (nếu không tính khả năng ghi bàn) trên thế giới là Iniesta – và cả hai cùng ở trong một đội bóng.
Tuy nhiên, khi xem xét tất cả những gì tôi biết về Iniesta, một ý nghĩ khác lại đến trong tâm trí tôi. Anh ấy quả là một người có thể giải quyết được vấn đề. Có một khoảnh khắc trong chung kết World Cup có thể tóm lượt về Iniesta. Ở giữa hiệp phụ thứ nhất, Arjen Robben đang trên đà tấn công từ cú chuyền đẹp mắt của Wesley Sneijder. Iniesta chạy trở lại, ra chân nhằm vào cầu thủ Hà Lan rất khỏe và cướp bóng trên đường biên.
Anh ấy sử dụng một cú xoay tròn trên môṭ chân kiểu Zinedine Zidaneđể vượt qua hậu vệ cánh, Gregory van der Wiel, và đối mặt với Robben. Không cần suy nghĩ, Iniesta đẩy bóng qua giữa hai chân anh ta – nhưng không phải là để trình diễn, chỉ đơn giản bởi vì anh ta có thể chuyền bóng cho Carles Puyol qua chân Robben. Một giây sau đó, anh ta phối hợp nhanh cùng Puyol (La Masia), tìm thấy Xavi (La Masia) và Tây Ban Nha chuyển từ phòng thủ sang tấn công.
Camp Nou 1999, Paris, Old Trafford, Stamford Bridge, Rome, Soccer City, thậm chí cả Wembley – tôi dành tặng Andresito Iniesta danh hiệu chàng trai của giải pháp.
Trận cầu tâm điểm
Chelsea 1 – Barça 1
Lượt về Bán kết Champions League, ngày 6 tháng 5 năm 2009
Chelsea, dưới sự dẫn dắt của Guus Hiddink, đã hòa 0-0 ở trận lượt đi tại Camp Nou, trong cách nhìn của tôi, họ đã chơi một trận rất hay, ít nhất là trong phòng ngự. Nhanh nhạy và khéo léo trên toàn sân, họ xông xáo và đó là một trong những yếu tố giúp họ khóa chặt những cầu thủ tiền vệ tài năng của Barça.
Guardiola trả lời phỏng vấn không mấy vui vẻ. ‘Chúng tôi sẽ đến London để ghi bàn, chúng tôi sẽ cố gắng để giành chiến thắng, không phải là một trận hòa. Họ chấp nhận phạm rất nhiều lỗi. (Michael) Ballack kéo áo Iniesta rất rõ ràng trong vòng cấm nhưng anh ấy đã không bị phát hiện, trong khi lỗi đầu tiên của Puyol lại bị thẻ vàng và anh ấy phải vắng mặt vì án treo giò. Điều đó rõ ràng nếu chúng tôi thắng trận đấu này thì cũng có một vài chi tiết nhỏ không đứng về phía chúng tôi.’ Những người khác có thể còn những tranh cãi về điểm đó.
Tại Stamford Bridge, mọi thứ đi theo một chiều hướng thật tồi tệ
Cú sút sấn sét của Michael Essien giúp Chelsea vượt lên dẫn trước và họ chơi tốt hơn đội bóng của Guardiola trong phần lớn thời gian của trận đấu. Sau đó, một vài điều tôi chưa từng thấy truớc đó đắ bắt đầu xuất hiện trên sân.
Điều đầu tiên đáng nói là, như mọi cuộc thi đấu đỉnh cao, tốc độ và áp lực như Champions Legue hiện đại khiến cho các trọng tài phải làm việc hết sức vất vả. Trọng tài ra sân và làm việc vất vả suốt trận đấu nhưng luôn có những nghi ngờ về một vài quyết định của ông ấy..
Sự ám ảnh của Chelsea vẫn còn đó– cái điều mà Jose Mourinho đã vụng về sử dụng trong trận bán kết Champion League 2011- lại bị thổi phồng lên, nhưng nó hoàn toàn có cơ sở. Có thể có một vài nơi nào đó thảo luận về những tình huống chơi bóng bằng tay của Pique và Toure, nhưng theo quan niệm của tôi, cả hai đáng bị thổi phạt penalty.
Chiếc thẻ đỏ của Abidal đã mở đầu những cuộc tranh cãi, Øvrebø đã tham khảo ý kiến của trợ lý biên và giữa họ đi đến kết luận rằng không phải là một tác động vô tình vào chân của Anelka, và đó rõ ràng là một cơ hội ghi bàn. Lời yêu cầu phải có một quả penalty của Didier Drogba xuất phát từ pha lấy bóng trong vòng cấm của Toure, người đã đoạt bóng, và Anelka sau đó đã té ngã một cách rất dễ dàng. Một tình huống mà nếu đội phải chịu phạt đền là Chelsea thì họ cũng sẽ phản kháng rất quyết liệt.
Bóng dá vẫn có lỗi của con người và đầy rẫy tranh cãi vì những quyết định như vậy. Sự thật vẫn tồn tại là Chelsea đã dẫn 1-0 và chỉ phải đối đầu với 10 người từ phút thứ 68. Hiddink là một HLV cừ khôi, nhưng ông ấy quyết định thay Drogba bằng Juliano Balletti sáu phút sau chiếc thẻ đỏ khó hiểu của Abidal.
Barça không có Puyol và Marquez, Abidal lại bị đuổi và thay vì tấn công tìm kiếm bàn thắng thứ hai hoặc chí ít dồn ép Barça của Guardiola về phần sân nhà bằng việc giữ Drogba và Anelka trên hàng công với những bước chạy và phản công dũng mãnh, Hiddink đã giương cờ trắng.
Có thêm ba điều quan trọng nữa cần được chú tâm:
Một là Chealsea thiếu người dẫn dắt lối chơi.
Hai, dù Ballack rất hăng phái phản đối khi trọng tài không thổi phạt quả penaty, anh ấy cúi mặt – đồng ý, điều đó đúng, anh ấy đã cúi xuống – khi Iniesta thực hiện cú sút cân bằng tỷ số.
Ba, hãy nhìn Messi Barça ghi bàn gỡ hòa để tiến vào chung kết. Anh ấy đã bắt bài đường chuyền của Essien và ..anh ấy nghĩ. Dù là cầu thủ dẫn bóng số một hành tinh, anh ấy vẫn giữ bóng, tìm kiếm những đồng đội đang có vị trí tốt và mang đến cho Iniesta một cơ hội rất tuyệt vời để thực hiện một cứ dứt điểm hoàn hảo. Tôi nghĩ đó chính là một pha tấn công điển hình của Barça.
Guardiola cất bước chạy như Forrest Gump dọc đường biên, Sylvinho tinh tế đưa ra chiêu bài chiến thuật và nhắc nhở HLV xin thay người nhằm câu giờ , những tiếng hò hét vang khắp sân đòi phạt đền. Thời gian bù giờ lên tới bảy phút và Drogba tiến tới gào lớn vào máy quay… Đó là đêm thi đấu kỳ quặc và khác thường nhất mà tôi từng góp mặt.
Chelsea (4-4-2) Cech; Bosingwa,Alex, Terry, Cole; Essien, Ballack,Lampard,Malouda; Drogba (Belletti 72),Anelka.
Barcelona (4-3-3) Valdés; Alves, Piqué, Touré, Abidal; Xavi, Busquets (Bojan 85),Keita; Messi, Eto’o (Sylvinho 96),
Iniesta (Gudjohnsen 95).
Goals Essien 9; Iniesta 92.
Booked Alves; Essien, Alex, Eto’o
Sent off Abidal 65
Referee Tom Henning Øvrebø
Attendance 42,000, Stamford
Bridge