KẺ THA HƯƠNG TRỞ VỀ
“Ánh sáng tuyệt vời của niềm cảm hứng, sự hân hoan của khoảnh khắc xuất thần là lý tưởng để tôi trở thành một HLV.”
Pep Guardiola
Hợp đồng trở thành tân HLV đội một của Pep Guardiola, dù được đồng thuận khá lâu trước đó, được ký kết vào tháng Năm năm 2008, đúng vào ngày nhóc tì thứ ba nhà Guardiola, Valentina chào đời.
Vài tháng trước đó, Guardiola được biết đến là người có nhiều khả năng để có thể thay thế Rijkaard. Tuy nhiên, anh lại không phải là người được dự đoán chắc chắn sẽ ngồi vào vị trí đó. Thậm chí, khoảng cách đến ngôi vị đó là một trời một vực. Chủ tịch CLB, Joan Laporta đã tham vấn các chuyên gia và đề nghị họ đưa ra ý kiến và cảm nghĩ của mình khi ông có ý định sa thải Rijkaard và tìm người mới để giữ trọng trách chèo lái con thuyền Barcelona vốn đã rệu rã.
Marc Ingla, Phó Chủ tịch phụ trách mảng bóng đá, chịu trách nhiệm đưa ra các đề cử cho vị trí HLV trưởng mới. Dựa trên các thủ tục pháp lý, ông cân nhắc và lựa chọn ra các ứng viên đủ điều kiện và tiêu chuẩn, phù hợp với yêu cầu của hội đồng tuyển chọn gắt gao của Barcelona.
Txiki Begiristain, người đảm nhiệm vị trí Giám đốc Thể thao từ năm 2003, đã trở thành người dẫn dắt và đánh giá thông minh cho Ingla – một fan bóng đá cuồng nhiệt có sở trường về marketing, điều hành doanh nghiệp và một quân sư trên bàn đàm phán. Begiristain chơi gần 500 trận cho Barça trong suốt thời kỳ huy hoàng của nhà cầm quân Cruyff, đồng thời cũng là một nhà lãnh đạo hiện đại, cơ động và cực kỳ tinh tế, nhạy cảm với môn thể thao vua này.
Từ tháng Mười một năm 2007, Begiristain đã phát hiện ra rằng không thể đặt trọn niềm tin vào Rijkaard trong mùa giải thứ hai sau chiến thắng ở Cúp C1 năm 2006 tại Paris. Ông đã bắt đầu tập trung vào việc phân tích tình hình và đưa ra các ý tưởng, thậm chí trước cả khi Laporta vời ông về để thỏa mãn tham vọng có được một đội hình lãnh đạo đẹp như mơ của mình. Sự chăm chỉ và cẩn trọng rõ ràng sẽ mang lại những thành quả xứng đáng cho CLB này.
Begiristain và José Ramón Alexanco, người đã mang về cho Barça chiếc cúp vô địch châu Âu vào năm 1992 và sau này là HLV trưởng CLB Barça trẻ đã hình thành thói quen tham dự các trận đấu của đội B.
Họ đều được kéo vào cuộc.
Mặc dù Barça B, sau đó xếp ở Giải hạng Ba (Third Division) nhưng Guardiola khẳng định rằng mọi trận đấu sắp tới đều phải được ghi hình lại để anh có thể nghiên cứu mọi động thái và chiến thuật của 20 cầu thủ, ngoại trừ hai thủ môn.
Theo một người (xin phép được giấu tên) chúng tôi phỏng vấn khi viết cuốn sách này, thì “Guardiola cẩn trọng trong công việc từ những phút đầu tiên như thể anh đang huấn luyện những nhà vô địch Cúp C1 tương lai chứ không phải một đội bóng đang chơi ở Giải hạng Ba. Anh nghiêm túc như thể một HLV dày dạn kinh nghiệm đang dẫn dắt các học trò của mình đối mặt với Milan, Arsenal hay Bayern Munich hàng tuần”.
Alexanco và Begirstain nhận thấy con người Guardiola giống như một chiếc hộp ảo thuật biến hóa khôn lường. Nếu đối phương lựa chọn đi bóng bổng, dâng lên tấn công hay thay đổi đột ngột từ sơ đồ 3-5-2 sang sơ đồ tổng lực 4-3-3 vào giữa trận, thì các chàng trai của Barça B luôn sẵn sàng đối phó hiệu quả, nhịp nhàng và uyển chuyển với những thay đổi đó. Guardiola không chỉ thể hiện tài điều quân, khả năng phân tích chiến lược tài tình, một bậc thầy về bày binh bố trận trên sân mà còn thuyết phục các học trò mới đồng thuận cũng như áp dụng những ý tưởng của mình trên sân đấu. Những đồng đội cũ của anh cực kỳ phấn khích với điều đó.
Ingla tiếp tục câu chuyện. ‘Ngay sau khi tôi tiếp nhận vị trí mới vào tháng Mười một năm 2007, Txiki đã cho rằng Frank Rijkaad đã hết thời và không còn được trọng dụng ở CLB – anh ta phải rời đi bất luận đội có giành được thắng lợi hay không.’
‘Chúng tôi cần một nghị trình rõ ràng về hồ sơ của ‘nhân vật’ được bổ nhiệm sắp tới và đặc biệt chúng tôi cần sự riêng tư.’
Ở Lyon, họ bắt đầu vạch ra kế hoạch về thời kỳ đỉnh cao nhất trong lịch sử CLB. Ingla khẳng định: ‘Tôi đề nghị Txiki gợi ý người sẽ thay thế vị trí của Rijhaard nhưng anh ấy chẳng đưa ra bất kỳ cái tên cụ thể nào, bị tôi hối thúc mãi thì anh ấy mới chịu nói rằng: ‘Tôi đang nghĩ đến Pep Guardiola.’
‘Hồi tưởng lại lần trò chuyện đó, tôi vẫn thực sự ấn tượng khi Txiki không khẳng định chắc chắn: ‘Pep, người đó phải là Pep.’ Anh ấy là người có tư duy cởi mở và tầm nhìn khá rõ ràng. Anh ấy tin rằng một HLV có hồ sơ cá nhân đẹp như Pep– học vấn, kinh nghiệm, cương lĩnh, sự thấu hiểu về giá trị cố hữu của CLB và tài cầm quân bản năng – thực sự là tương lai của chúng tôi.
‘Txiki nói với tôi rằng: ‘Tôi thích chiến thuật của đội B, cách ứng phó với các tình huống, cách anh ấy thay đổi chiến thuật, cách điều hành và huấn luyện cả đội – tất cả mọi thứ. Đó là khoảnh khắc có sức ảnh hưởng kỳ lạ.’
Ingla quyết định rằng họ cần xem xét cả những ứng viên khác và đảm bảo không bỏ lỡ bất kỳ một ứng viên tiềm năng nào, nhưng nếu Guardiola tiếp tục gây ấn tượng và quan trọng là tự anh ấy cảm thấy mình có thể vượt qua được thử thách của hội đồng lãnh đạo thì các ứng viên khác sẽ cần phải cố gắng hết sức mới có thể nổi trội hơn hẳn so với anh chàng xứ Catalan 36 tuổi này.’
Ingla tiếp tục: ‘Những cái tên khác như Laurent Blanc, Michael Laudrup, Arsène Wenger và Ernesto Valverde một lần nữa được Txiki gợi ý. Chúng tôi bắt đầu quy trình phân tích và đánh giá hồ sơ của họ nhưng không còn nhiều thời gian vì nghỉ lễ Giáng sinh đã đến gần.
Từ vòng 8 đến tận vòng 16 mùa giải năm đó là hàng loạt những kết quả kém cỏi. Đội của Rijkaard phải chịu thất bại trước Villarreal và Getafe, cầm hòa với Espanyol và Valadolid. Tiếp theo là trận tranh Clásico trên thánh địa Camp Nou.
Bernd Schuster đang cầm quân những nhà vô địch hiện tại và xuất hiện với tư cách HLV đầu tiên của ‘Kền kền trắng’, đặc biệt chiến lược gia 52 tuổi này cũng là người từng đeo tấm thẻ cổ động viên Barça (culé). Quá khứ ‘culé’ của Schuster hoàn toàn không hề mang lại cho đội bóng áo sọc đỏ xanh này một chút cảm thương nào. Madrid chuốc sầu cho đội hình mỏng của Barça với màn chiến thắng chung cuộc 1-0 nhờ pha ghi bàn đẹp mắt của Julio Baptista.
Đội hình của Rijkaard tối hôm đó, hai ngày trước lễ Giáng sinh bao gồm Valdés; Puyol (Zambrotta 76), Milito. Márquez, Abidal; Xavi (Bojan 81), Deco (Giovani 57); Iniesta, Eto’o, Ronaldinho.
Cũng chính đội hình này, ngay vào mùa giải sau, với sự ‘chắp vá’ tương đối nhỏ dưới bàn tay ma thuật của Guardiola, đã trở thành đội hình mạnh gấp ba lần. Madrid ăn mừng Năm mới với bảy điểm dẫn trước các chàng trai xứ Catalan và đương nhiên điều đó đồng nghĩa với cơn chấn động mạnh mẽ ở hành lang quyền lực của thủ thành Barcelona.
Ingla nhớ lại: ‘Kết quả thật tồi tệ, Frank bị tê liệt ở hàng phản công và hoàn toàn đuối sức. Chúng tôi đã chuẩn bị cho tình huống Frank không thể trụ được đến cuối mùa giải, về điểm này, một vài người trong số chúng tôi đã nghĩ đến Johan Cruyff. Tôi là một fan cuồng của Johan nhưng việc đặt ‘Chúa’ vào băng ghế chỉ đạo trong tình trạng hiện tại của CLB ở thời điểm này không phải là một ý tưởng khả thi bởi vấn đề mà chúng tôi đang đối mặt không còn là khó khăn đơn thuần cần giải quyết với nhà cầm quân nữa mà liên quan đến cả một số thành viên của đội.’
Bóng đá, truyền thống, hoạt động dựa trên ý tưởng rằng việc hạ bệ một HLV giống như một nghi thức ‘trích máu’ hiến tế trong hầu hết các hoạt động tín ngưỡng trọng thể. Và vị thần được hiến tế ở đây là ‘Thần Bóng đá’, với mong ước có được một mùa giải bội thu với nhiều cơn mưa bàn thắng. Tuy nhiên, Ingla cùng với Ferran Soriano, người đồng nghiệp giữ chức vụ Phó Chủ tịch CLB và Begiristain lại suy nghĩ hoàn toàn khác.
Joan Laporta đang đùa giỡn với ý tưởng đặt Cruyff vào ‘ngai vàng’, có lẽ với quan điểm kiểm soát toàn bộ tình hình vào cuối mùa giải. Vị chủ tịch đầy tham vọng này cũng bị thuyết phục với thông tin ban đầu về hàng loạt ý kiến phong Guardiola là ‘Hoàng Thái tử’ (Dauphin). Laporta thậm chí còn cho rằng nếu Rijkaard bị tống cổ ngay lập tức, thì Guardiola có thể ‘nhảy dù’ vào băng ghế chỉ đạo ở giữa mùa giải. Ý tưởng này khiến Ingla, Soriano và Begiristian thất kinh.
‘Tôi khuyến cáo các anh rằng HLV trưởng không phải là vấn đề duy nhất’, Ingla nhớ lại. ‘HLV có thể thay đổi mọi thứ nhưng chính các cầu thủ mới là người thực thi các chiến thuật và thể hiện sự phối hợp ăn ý trên sân đấu.’
‘Anh có thể thay thế kịp thời một HLV mới, người đó có thể là Cruyff hoặc Guardiola và ai trong các anh dám đảm bảo rằng họ thành công. Chúng tôi đã không giành được danh hiệu và cũng không tạo nên được sự bứt phá ngoạn mục trước vòng chung kết Champions League diễn ra ở Moscow. Tuy nhiên khi nhìn lại, tôi muốn cảm ơn Chúa vì đã không lựa chọn Cruyff, hay ‘thả dù’ Pep xuống vào giữa mùa giải. Bởi vì khi chúng tôi phải từ giã giải đấu vào một ngày tháng Ba trong lúc cỗ máy Champions League vẫn đang lao về phía trước thì một số vị lãnh đạo trong ban điều hành CLB muốn Pep thế vị Rijkaad ngay lập tức.
‘Anh không thể tưởng tượng được tôi đã phải chật vật như thế nào để bảo vệ chính kiến của mình và không cho điều đó xảy ra. Nhìn lại, tôi chắc chắn rằng đó là một điều tuyệt diệu nhất mà tôi đã làm cho CLB và cho Pep – vật lộn chiến đấu đến cùng để đảm bảo rằng thời điểm phù hợp nhất để cậu ấy đảm trách vị trí đó là khi CLB có một danh sách các học trò ‘sạch’, không còn những Ronaldinho hay Deco nữa.’
Laporta thậm chí còn đề nghị Cruyff quay về công việc huấn luyện để làm cố vấn cho Guardiola, người sẽ làm HLV cho CLB. Tuy nhiên, Cruyff từ chối và cho hay ông sẽ không bao giờ quay trở lại làm HLV toàn thời gian nữa đồng thời cũng nhấn mạnh rằng Guardiola đủ khả năng tự chèo chống. Sau này, vào tháng Chín năm 2008, vị chủ tịch của CLB tài năng này xác nhận lại: ‘Cruyff biết rất rõ tôi muốn anh ấy trở thành HLV thay thế vị trí của Rijkaard và Pep sẽ là trợ lý.’
Vì thế, vào tháng Năm, Guardiola đã ký vào bản hợp đồng được công bố một tháng sau đó. Lịch sử lẫy lừng của CLB huyền thoại này sắp sửa được viết lại, nhưng nền tảng của Guardiola, một chủ đề gây tranh cãi và trở đi trở lại trong câu chuyện về cuộc đời anh được tóm tắt rất ngắn gọn. Rất nhiều người trong đó có cả tôi lo lắng rằng Guardiola vẫn còn quá ít kinh nghiệm và non tay với một đội bóng đi kèm dàn cầu thủ quá xuất chúng như Barça.
Chúng tôi không có gì để bàn cãi về sự nhạy cảm và tầm nhìn chiến thuật bóng đá của Guardiola và đội hình, cũng như sự thể hiện của các học trò của anh ở Barça B đã chứng minh được điều đó. Guardiola luôn chứng minh được khả năng điều chỉnh, tầm nhìn chiến lược, niềm tin, một thủ lĩnh chỉ huy hàng phòng thủ lẫn phát động tấn công với tư cách là một cầu thủ, nhưng kinh nghiệm quản lý con người của cậu ấy thì sao? Hầu hết các cầu thủ sau khi giải nghệ thường nhận thấy đây là một trở ngại vô cùng lớn với tư cách là một nhà cầm quân.
Guardiola chỉ mới 37 tuổi; từng là đồng đội của Xavi, Puyol, Piqué và Valdés ở cả đội một của Barça lẫn đội tuyển ‘quốc gia’ Catalan và giờ đây trở thành ‘thầy’ của họ. Hơn nữa, phòng thay đồ của Barcelona đang rất lộn xộn với sự đố kỵ, lười biếng, bệnh thành tích, ‘ngôi sao’ và các cầu thủ giàu có đã trở nên chai lỳ với những bản tính xấu xa của họ.
Tôi băn khoăn làm sao một anh chàng 37 tuổi không hề có kinh nghiệm quản lý lại có thể ngồi vào băng ghế chỉ đạo một dàn các siêu sao trong đó có những cầu thủ có cái tôi quá lớn gây bất đồng nội bộ như Ronaldinho, Deco và Samuel Eto’o. Tôi cũng hoàn toàn không bất ngờ khi giới truyền thông Tây Ban Nha ‘làm ngơ’ trước Pep. Tây Ban Nha sôi sục đang trên đà chạy đua tới giải vô địch châu Âu, nhưng tạp chí El País lại đặt công cuộc ‘lên ngôi’ của Guardiola ở tận trang thứ 13 trong chuyên mục Thể thao.
Tạp chí El Mundo Deporrtivo sử dụng một trò chơi đồ họa thông minh trên trang bìa. Hai từ ‘YES’ (đồng ý) và ‘NO’ (từ chối) chạy hai bên bức ảnh bán thân của Guardiola để minh họa cho một cuộc chiến ở Catalonia về việc liệu anh có phải là một lựa chọn đúng đắn. ‘Tấm thẻ thoát khỏi nhà tù’ dưới chữ YES có ghi: ‘đồng ý sơ đồ sử dụng ba tiền đạo, giữ Rafa Márquez và đồng ý với việc thực hiện một đội hình trung vệ mới.’ Trong khi dưới ‘NO’ là dòng chữ: ‘Không Ronaldinho, Eto’o và Deco, không với kỳ ‘trăng mật’ 100 ngày ngọt ngào và không chuyển sang một sân tập chưa hoàn thành xong.’
Tạp chí La Vanguardia lại lựa chọn những dòng tít chạy hai trang như: ‘Tôi không nghĩ mình sẽ thất bại’.
Hầu như không có một dấu hiệu nào cho thấy các tạp chí và tờ báo của xứ sở Catalan đặt niềm tin vào cuộc ‘cách mạng’ này.
Tâm trạng của giới truyền thông cực kỳ hỗn loạn. Một nhà báo nổi tiếng Catalan, người sau này trở thành đại diện ủng hộ cho thầy trò Pep Guardiola, lúc đó đã cảnh báo tôi rằng: ‘Nếu không có kinh nghiệm để làm vũ khí phòng thân thì nơi này có thể khiến Pep ‘phát hỏa’ trước khi mùa giải kết thúc.’
Ngoài ra, Joan Laporta sở hữu tài năng xuất chúng: khả năng đưa ra quyết định quan trọng kịp thời với thái độ dứt khoát, bất chấp rủi ro. Trước khi giao ‘chìa khóa’ CLB cho Guardiola, Laporta cho hay: ‘Pep đã cố gắng hết sức để tìm kiếm điểm cân bằng lý tưởng giữa công và thủ,giữa bóng đá đẹp mắt, hiện đại và phong cách truyền thống mà chúng tôi, những kẻ trấn giữ thành thủ Camp Nou yêu thích – tấn công. Thời đại của Guardiola đã thực sự bắt đầu’.
Và bằng cách nào?
Theo đánh giá của giới chuyên môn, Barça rệu rã và mất dần phong độ, các buổi luyện tập diễn ra rời rạc, thiếu tập trung và chất kết dính, một vài cầu thủ xuống sức cả về tinh thần và cũng mất luôn khả năng dứt điểm chuẩn xác hoặc thành công ở các tình huống nguy hiểm khi có cơ hội tiếp cận hàng phòng ngự của đối phương mà họ từng có trong những năm đầu dưới thời cầm quân của Rijkaard.
Chiến thuật của CLB thực sự ‘nghèo nàn’ và cần được thay đổi, nhưng đó không phải là nguồn cơn cho những nghi ngờ của cá nhân tôi. Sự căng thẳng thực sự đến từ việc phải đối mặt với quan điểm bảo thủ cố hữu ‘phòng thay đồ’ và tính cách cứng đầu cứng cổ của các cầu thủ như Ronaldinho, Deco và Samuel Eto’o.
Guardiola đã trình bày rõ ràng với ban điều hành Nou Camp rằng có những điều còn quan trọng hơn việc đối phó với các vấn đề của Ronaldinho: đã đến lúc chúng ta nên cắt đứt mối ràng buộc và đặt bóng đá trước những thách thức liên quan đến thiệt hại tài chính (các anh có thể ước tính được giá trị của Cầu thủ xuất sắc nhất thế giới năm 2005 của Brazil là hơn 40 triệu bảng và được Milan mua lại không dưới 15 triệu bảng) và gửi một thông điệp đầy tính thực tế tới những thành viên còn lại của đội.
Vì vậy, vào tháng Sáu năm 2008, Guardiola không hề phân vân hay lưỡng lự khi trả lời các câu hỏi về Ronaldinho, Deco và Eto’o với giọng điệu vô cùng phù hợp với bộ vest ‘đưa đám’ của mình. Ngày đầu tiên trên băng ghế chỉ đạo, Guardiola cho hay: ‘Ba cầu thủ này sẽ không tồn tại trong tâm trí tôi nữa, có nghĩa là từ giờ trở đi Barça vẫn tiếp tục hành trình của mình mà không có họ.’
“Quan điểm của tôi rất rõ ràng, một cầu thủ phải thể hiện được khả năng trình diễn của mình và sự phối hợp ăn ý với toàn bộ đội hình để tạo được sự bứt phá thành công trên sân đấu. Những quyết định như thế này thường dựa trên cảm tính. Giả sử, nếu ai đó đảm bảo rằng Ronaldinho và Eto’o có thể mang về cho tôi 60 bàn thắng thì tôi sẽ giữ họ lại ngay tức khắc mà không cần cân nhắc bất cứ điều gì. Nhưng thực tế, tôi không thể chắc chắn về điều đó.”
“Đã đến lúc phòng thay đồ cần phải ‘làm mới lại’. Nếu những thói quen xấu vẫn còn tồn tại ở đây thì đó là bởi vì chúng ta vẫn chưa thực sự thay đổi, nhưng quá khứ đã qua rồi và đừng để điều đó xảy ra.”
‘Điều tôi có thể hứa đó là sẽ không chấp nhận bất kỳ sự thiếu nỗ lực nào trong kế hoạch này nhằm giúp Barça tái lập ưu thế. Tôi có thể đảm bảo chắc chắn rằng các học trò của mình đang dốc sức trên đường đua nhưng mục tiêu hàng đầu của tôi là khiến họ tâm phục khẩu phục. Tôi muốn họ tham gia vào kế hoạch của mình; tôi đánh giá cao sự nỗ lực của họ góp phần tạo nên sự trơn tru của cỗ máy chủ Nou Camp và trên tất cả, thậm chí, tôi còn muốn các cầu thủ tài năng và đáng ngưỡng mộ của mình hiểu rằng theo quan điểm cá nhân mà nói, thì tầm quan trọng của họ khi đóng góp sức mang lại những giá trị cho đội hoàn toàn không hề bị giảm sút.’
Ronaldinho (Milan), Deco (Chelsea), Edmilson (Villarreal), Gio dos Santos (Spurs), Santiago Ezquerro (Osasuna), Marc Crosas (Celtic), Oleguer (Ajax), Gianluca Zambrotta (Milan) đều được chuyển nhượng còn Lilian Thuram giã từ sự nghiệp.
Theo nhu cầu của Guardiola, Laporta đã mua Dani Alves, Aleksandr Hleb, Henrique, Seydou Keita, Gerard Piqué và José Martín Cáceres.
Dưới quyền quản lý mới, sức chiến đấu hay cường độ luyện tập thực sự trở thành vấn đề quan trọng. Nếu trước đó, một khó khăn hoặc bất kỳ vấn đề nào đó bị thổi phồng lên thì giờ đây tầm quan trọng của chúng được nén xuống hoặc hạn chế hết mức có thể.
Hóa ra, giống như Sir Alex Ferguson, Guardiola thường là người đầu tiên đến sân tập mỗi sáng – vào khoảng 8 giờ. Sự chuẩn xác về thời gian đi kèm với sự sẵn sàng về mặt tinh thần được áp dụng nghiêm chỉnh đến mức cứng nhắc. Một người từng được Arsène Wenger – một nhà cầm quân mà các buổi tập luyện của ông và học trò được tiến hành theo quy định thời gian nghiêm ngặt đến mức trở thành kinh điển – dìu dắt nên biết rõ về điều này hơn ai hết chính là Hleb, người buộc phải dứt áo từ giã Arsenal vào mùa hè đó.
Quy tắc của Guardiola cực kỳ đơn giản, nhưng đương nhiên là không dành cho Hleb. Đầu tiên toàn đội phải đến đúng giờ để ăn sáng cùng nhau. Không bắt buộc mọi người phải ăn sáng cùng với nhau, nhưng giờ nghỉ trưa luôn được coi là một phần của ngày huấn luyện, do đó bữa ăn trưa là bắt buộc. Tuy nhiên, các cầu thủ phải có mặt để điểm danh vào thời gian quy định, thường là 60 phút trước khi buổi tập luyện bắt đầu. Nếu buổi tập luyện bắt đầu vào lúc 11 giờ sáng thì đó là thời điểm bạn phải sẵn sàng trên sân tập, ăn mặc chỉnh tề; sẵn sàng cả về thể chất lẫn tinh thần cho buổi tập luyện nếu không thì hãy chuẩn bị tinh thần chịu phạt.
Mức phạt cho sự chậm trễ từ 500 Euro đến 6.000 Euro/5 phút và bất cứ cầu thủ nào đến muộn đều phải tự khởi động. Hoạt động buộc dây giày trên sân tập không được quá 10 giây so với giờ bắt đầu tập luyện, bất kỳ hành vi vi phạm nào dù nhỏ hay lớn đều bị cấm. Những người đến muộn sẽ được cả đội vỗ tay chào đón với thái độ mỉa mai.
Từ thứ Hai đến thứ Sáu, các cầu thủ phải về nhà muộn nhất là vào nửa đêm, Guardiola hoặc một trong các trợ lý của anh sẽ bất ngờ gọi cho họ. Nếu không có ai trả lời điện thoại và không trình bày được lý do chính đáng vào sáng hôm sau, họ sẽ bị phạt và khoản tiền này có thể lên đến hàng nghìn Euro.
Thời gian và địa điểm các cầu thủ được phép ghi hình và tiếp xúc với các nhà tài trợ được kiểm soát chặt và chỉ một người duy nhất, Pep, được ra quyết định cuối cùng.
Việc sử dụng điện thoại di động và máy nghe nhạc cũng bị hạn chế (như tại nhiều CLB) và việc tham gia vào các buổi họp báo, gặp gỡ và ký tặng người hâm mộ trong các chuyến lưu đấu là hoạt động bắt buộc.
Còn có một chương trình khuyến khích dựa trên hệ thống quy định mà Guardiola đề ra khi ông phụ trách các cầu thủ trẻ đội Barcelona B. Nếu các học trò giành chiến thắng bốn trận ở Liga hoặc hai trận trong các vòng đấu Champions League liên tiếp, Guardiola sẽ chiêu đãi toàn đội và các nhân viên cả bữa trưa và tối.
Tại sao các khoản tiền phạt không được dùng để chi trả cho các bữa tối? Vâng, đó là quy định. Các ông chủ đội bóng đưa ra định mức tiền phạt, và vào cuối của mùa giải, số tiền này được dùng để chi trả cho một buổi liên hoan hoặc một bữa tiệc nhỏ.
Guardiola cho rằng như vậy là quá thất sách. Nếu khoản tiền phạt của bạn cuối cùng lại để trả cho một cuộc tiệc rượu thâu đêm suốt sáng thì sau đó bạn sẽ bị phạt như thế nào? Thay vào đó, toàn bộ khoản tiền phạt đã được gửi đến một tổ chức từ thiện liên kết với các bệnh viện vào cuối mùa giải.
Hleb, người luôn rên rỉ về việc Guardiola không tin tưởng vào khả năng chơi bóng của mình, liên tục đến muộn đến nỗi không kịp ký vào sổ điểm danh và nói dối rằng mình đến đúng giờ nhưng quên ký; anh ta thường xuyên xuất hiện trên sân tập mà không có bất kỳ sự chuẩn bị nào, nếu không phải về vấn đề thể lực thì cũng là vấn đề tinh thần.
Guardiola là người hiểu rõ Hleb hơn ai hết; cậu ta là một chân sút tài năng nhưng còn bồng bột, một chàng trai Belarus cần thời gian để thích ứng với cuộc sống của xứ sở Tây Ban Nha này. Mọi người thường nhắc nhở anh ta rằng: ‘Học tiếng Tây Ban Nha đi!’ Và sau một thời gian chẳng thấy biến chuyển gì, họ đều thốt lên ngao ngán: ‘Làm thế nào chúng tôi có thể giúp anh học tiếng Tây Ban Nha đây?’
Trên sân, Hleb thường xuyên thử nghiệm lối rê dắt bóng chẳng giống ai, không chuyền và di chuyển phối hợp ăn ý với các đồng đội. Anh ta bị khiển trách, nhắc nhở thậm chí là cảnh cáo và cuối cùng, được ‘bán tháo’ vào cuối mùa giải.
Không có lễ ăn mừng. Không có bữa tiệc chia tay. Không thiệt hại quá nhiều về tài chính. Guardiola sẽ còn áp dụng hình phạt tàn nhẫn này đối với Samuel Eto’o và Zlatan Ibrahimovic trong các mùa giải kế tiếp để thắt chặt kỷ luật của CLB.
Trở lại vấn đề quan trọng nhất đó là mùa hè và sự chuẩn bị cho mùa giải đầu tiên của vị tân HLV tại nhiệm.
St. Andrews, thiên đường nằm bên bờ biển phía đông Scotland, được lựa chọn là địa điểm tập huấn và luyện tập của CLB – vì cơ sở vật chất và khí hậu nơi đây thích hợp cho lịch trình luyện tập dày đặc của các cầu thủ. Ngoài ra chính phủ Scotland còn có chế độ ưu đãi đặc biệt về tài chính và lý do cuối cùng là vì hai ‘nhà môi giới quyền lực’ của CLB, Begiristain và Cruyff, là fan ‘ruột’ của golf.
Sân Fife là nơi diễn ra một trong những màn trình diễn quan trọng và ấn tượng nhất trong thời kỳ tại nhiệm huy hoàng của Guardiola. Đó là mùa hè diễn ra Thế vận hội Bắc Kinh và Argentina từ lâu đã chỉ ra rằng họ sẽ chọn Leo Messi cho giải đấu, bắt đầu vào ngày 8 tháng Tám với những đợt huấn luyện tập trung bắt buộc kéo dài nhiều ngày trước đó.
Dưới thời Rijkaard, Barça đã kết thúc vòng đấu thứ ba tại La Liga chỉ với ba điểm trong 5 trận đấu và buộc phải có một trận đối đầu giành vé đi tiếp vào vòng trong của Champions League vào tháng Tám với Wisła Kraków của Ba Lan. Chủ tịch Laporta vô cùng lo lắng về khả năng ‘xách vali về nước’ của đội chủ sân Nou Camp nên đành thương thảo liên tiếp với ban chỉ đạo Olympic, Liên đoàn Bóng đá Argentina (AFA), Liên đoàn Bóng đá Thế giới (FIFA) về việc vời Messi tham gia đội tuyển quốc gia Tây Ban Nha. Ông tuyên bố rằng AFA không thể lựa chọn Messi vì giải đấu tại Olympic không nằm trong lịch trình của FIFA. Sepp Blatter, Chủ tịch FIFA, lại đứng ra ủng hộ giải đấu Olympic và AFA, và vấn đề chỉ được giải quyết ổn thỏa khi Laporta kêu gọi sự ủng hộ của Tòa án Trọng tài Thể thao (CAS). CAS ủng hộ Barcelona và điều đó thực sự là một cú giáng chí mạng đối với Messi, Argentina và ban tổ chức Olympic.
Hoặc ít nhất điều đó đã nên như thế.
Các phán quyết của CAS đã được thông qua đúng vào dịp kỷ niệm lần chiến thắng thứ 16 trong loạt trận bán kết tại Olympic 1992 của Tây Ban Nha, khi cầu thủ Pep Guardiola lúc đó đường hoàng dẫn đội của mình vào chung kết ở Barcelona. Huy chương vàng cho chiến thắng chung cuộc của họ tại Nou Camp đánh dấu một mốc son chói lọi trong sự nghiệp cầu thủ của ‘đứa con cưng’ trưởng thành từ lò đào tạo La Masia. Trong khi Barcelona chờ đợi phán quyết của CAS, thì có dấu hiệu rõ ràng cho thấy suy nghĩ của vị tân HLV về Messi khác biệt hoàn toàn với của hai ông chủ của mình – Chủ tịch CLB, Laporta và Giám đốc Bóng đá, Begiristain.
Begiristain cảnh báo: ‘Nếu CAS ủng hộ chúng tôi thì Messi sẽ chỉ cần bay về nhà. Chúng tôi tôn trọng các luật lệ và sẽ áp dụng chúng.’
Tuy nhiên Guardiola lại cho rằng: ‘Khi biết được phán xét cuối cùng, thì CLB sẽ là người quyết định.
Nhưng chúng tôi cũng sẽ lắng nghe chia sẻ của Messi. Cậu ấy là nhân vật trung tâm của vấn đề này.’
Quyết định quan trọng thứ hai của Guardiola, được thực hiện ở Scotland, đã tống cổ được Ronaldinho và Deco ra khỏi cửa mà không đợi đến khi có người ‘rước’.
Các buổi luyện tập tại St. Andrews được thắt chặt kỷ luật và thực hiện với cường độ cao. Thời gian nghỉ giữa các đợt tập chỉ được tính bằng giây, giờ nghỉ giải lao ngắn hơn, được hẹn giờ và toàn bộ quá trình tập luyện được ghi hình để Guardiola, trợ lý của ông, Tito Vilanova và HLV thể lực, Lorenzo Buenaventura, có thể xem lại.
Gerard Piqué nhớ lại: ‘Lúc đầu, Pep liên tục cho dừng buổi tập để giáo huấn chúng tôi về những kỳ vọng mà ông trông chờ ở chúng tôi, nhưng may mắn thay, chúng tôi nhanh chóng phối hợp ăn ý với nhau và đưa những ý tưởng của ông ấy vào sân tập.’
Nhưng vị HLV mới nhanh chóng phát hiện ra rằng Messi gặp trục trặc.
Guardiola không mất nhiều thời gian để điều tra rõ được nguồn cơn của vấn đề. Messi không phải là người im hơi lặng tiếng, nhưng thái độ dè dặt bản năng của anh trước đó tăng thêm bởi người ta cho rằng anh có thể sẽ bị từ chối tham gia và đội hình đầu quân cho chức vô địch Olympic. Khi chia sẻ suy nghĩ của mình với vị tân HLV, Guardiola động viên cậu phải nhanh nhạy với các tình huống, khổ luyện, hòa mình vào đội hình Olympic và chờ cơ hội tỏa sáng giống như tất cả các đồng đội khác.
Tuy nhiên, Guardiola tiết lộ cho Messi rằng mình là người đồng minh tiềm năng của cậu. Ông giải thích riêng với Messi về tầm quan trọng của Olympic 1992 và chỉ ra rằng nếu Messi dốc sức khổ luyện, cậu có thể được Guardiola lên tiếng ủng hộ. Khi lời phán xét của CAS được công bố vào ngày 06 tháng 8, Guardiola đã sẵn sàng chiến đấu, chiến đấu và chiến thắng, một trận thắng vẻ vang.
Ông nói với Laporta và Begiristain: ‘Các anh bổ nhiệm tôi, tôi là ông chủ, tôi biết cậu ấy cảm nhận như thế nào về Olympic và tôi nói rằng cậu ấy ở Trung Quốc, bỏ lỡ các vòng đấu của Champions League – mọi chuyện là như thế đấy.’
Mọi chuyện diễn ra như thế nào?
Một đội hình tuyệt đẹp của Argentina bao gồm Messi, Javier Mascherano, Sergio Agüero, Pablo
Zabaleta, Ángel di María, Ezequiel Garay, Ezequiel Lavezzi, Fernando Gago và Ever Banega, vượt mặt Guardiola, Kiko và Txapi Ferrer bằng cách giành được huy chương vàng Olympic. Barça giành vị trí đi tiếp vào vòng trong với chiến thắng thuyết phục trước Wisła Kraków với tỉ số 4-1 và Guardiola thực sự hàm ơn cầu thủ vĩ đại nhất thế giới này.
Làm thế nào điều đó có thể diễn ra?
Guardiola hoàn toàn thuyết phục được Laporta và Begiristain, Messi bị gãy chân trong một trận đấu ở Bắc Kinh và Barça cầm hòa Kraków trên thánh địa Nou Camp rồi sau đó (chật vật) giành được 3 điểm với chiến thắng 1-0 ở Ba Lan. Khó khăn chồng chất khó khăn và đặt một dấu chấm hết cho ‘tuần trăng mật ngọt ngào’ của Guardiola.
Quyết định lớn lao thứ ba của Guardiola trong thời kỳ chèo lái con thuyền khổng lồ Barça đó là ‘trở mặt’ với tuyên bố của mình trước đó rằng ông ‘không tính Eto’o vào tương lai của CLB’.
Với Ronaldinho, người mà ông luôn không hài lòng, đã rời CLB cùng với Thierry Henry, một người bạn, vì thế việc tiền đạo số 9 này phải bắt cặp với một tiền đạo ‘khác’ đi kèm với việc thiết lập những tiêu chuẩn mới của Guardiola. ‘Sư tử bất khuất’, Eto’o từ chối ‘xuống nước’ luyện tập chăm chỉ để lấy lòng vị tân HLV với hy vọng làm ông đổi ý.
Mùa hè năm đó, Eto’o giữ im lặng, luyện tập như một ‘thầy tu’, ghi được 11 bàn cho CLB trong 11 trận đấu và quan trọng, không chỉ ghi được một bàn trong trận đấu cam go với Wisła Kraków, mà còn dẫn đầu đội về chỉ số workrate (chỉ số này thể hiện mức độ năng nổ của một cầu thủ khi đội nhà không có bóng).
Trong một buổi phát biểu tại phiên chất vấn, vị tân HLV đã phải công nhận: ‘Nếu bất kỳ ai trong ba người Ronaldinho, Deco và Eto’o còn ở lại cho đến mùa giải tới, tôi sẽ không có thành kiến gì đối với với họ và sẽ cố gắng hết sức để giúp họ lấy lại phong độ trước kia.’
Chỉ có các cầu thủ châu Phi mới đáp ứng được chỉ tiêu và yêu cầu đó. Rất lâu trước khi buổi chất vấn kết thúc, Guardiola để Eto’o ngồi xuống và nói với anh rằng: ‘Tôi thích chỉ số workrate của cậu, tôi ấn tượng với khả năng ép sát khung thành đối phương của cậu. Nếu cậu giữ vững phong độ và cường độ luyện tập như trước đây thì đây là nhà cậu.
Nhưng tôi cũng vừa nói chuyện với các chỉ huy của đội (một đội trưởng, Carles Puyol, cùng hai đội phó) và họ đồng ý để anh ở lại nếu không có bất kỳ hành vi gây rối nào xảy ra nữa, nếu không anh phải khăn gói ra đi ngay lập tức.’
Eto’o đồng ý với đề nghị của Pep, quyết tâm ở lại của chàng tuyển thủ người Cameroon này đã hoàn toàn lấn át những nghi ngại của Pep Guardiola. Eto’o đã ghi 30 bàn thắng ở La Liga và góp sức mỗi trận ở Champions League một bàn, bao gồm cả cú dứt điểm ‘thần sầu’ trong đợt phản công ở trận chung kết đối đầu với MU, nâng tổng số bàn thắng của mình lên 36. Tuy nhiên, anh cũng hiểu rằng câu nói của Guardiola điềm đạm ‘chỉ cần một lỗi vi phạm thì anh sẽ phải cuốn gói ngay’ không phải chuyện đùa.
Nhưng mùa giải tốt đẹp trước đã đi vào dĩ vãng. Không có bất kỳ một thắc mắc nào về người phụ trách. Xavi, trở lại với các đồng đội quốc tế xứ sở bò tót của mình sau chiến thắng cúp C1, chia sẻ về những ảnh hưởng từ giây phút đầu tiên của Guardiola đối với họ: ‘Mùa giải đã thực sự bắt đầu khi tôi tham gia các đợt huấn luyện và cả đội phải chuyên tâm để thể hiện tinh thần chiến đấu của mình. Các HLV, các chuyên gia thể lực và Pep không rời mắt khỏi chúng tôi một giây, giám sát chúng tôi chặt chẽ, hò hét, động viên, thúc đẩy cường độ luyện tập.
‘Puyi (Carles Puyol), Andrés (Iniesta) và tôi nhìn nhau thầm nghĩ, ‘Wow! Điều quái gì đang diễn ra thế này? Những gã này chẳng bỏ phí một giây phút nào’. Quan trọng hơn, tôi tự nhủ: “Đây là một trong những khoảnh khắc buộc bạn phải lựa chọn, hoặc là nhảy ngay lên hoặc là chuyến tàu sẽ rời ga mà không có bạn.”
Trận đấu đầu tiên của thầy trò Pep Guardiola làm khách trên sân Numancia tại vòng loại hoàn toàn bất ổn và hỗn loạn. Guardiola sử dụng đội hình ra sân với các trụ cột như Valdés, Alves, Puyol, Márquez, Abidal, Xavi, Touré (Hleb 56), Iniesta (Keita 65), Messi, Eto’o, Henry (Bojan 61).
Đội hình mạnh, đầy kiến tạo và có vẻ phù hợp nhưng thực tế lại vô tổ chức và ‘vô hại’ trước đối phương.
Trong giai đoạn thăng hoa hoặc khi hàng phòng thủ đối phương sơ hở tạo điều kiện để Mario tiếp cận gây nguy hiểm thì anh lại hoàn toàn ‘câm nín’, với biết bao cơ hội được tạo ra trước khung thành đối phương (27 lần tiếp cận cầu môn,sáu lần có cơ hội ghi bàn, hai lần bóng trúng khung thành), các linh hồn của Barça hoàn toàn bị đánh cắp bởi tân binh của La Liga.
‘Có những quy tắc về nghệ thuật bày binh bố trận trên sân. Chúng tôi đều thông thuộc chúng như lòng bàn tay và vào tất cả các mùa hè, cho đến bây giờ, chúng tôi đều đã áp dụng chúng, vì thế tôi thực sự ngạc nhiên với cách thể hiện của các học trò mình hôm nay.’ Guardiola ngậm ngùi chia sẻ.
‘Chúng tôi đã đặt mục tiêu giành chiến thắng, nhưng hôm nay chúng tôi chơi thật tệ. Đó là của lỗi của chúng tôi nhưng sai lầm này hoàn toàn có thể sửa chữa.’
Sáng hôm sau, hàng loạt các bài báo bày tỏ sự thất vọng, la ó của người hâm mộ trước thất bại bạc nhược của đội bóng sân Nou Camp. Một nghiên cứu được thực hiện về quan điểm của độc giả trong tuần muốn Messi chuyên tâm phụ trách khu vực cánh phải, Iniesta chuyển sang vị trí tiền vệ cánh trái và bằng mọi giá phải ký kết được với Andrey Arshavin, một trong những ngôi sao của giải vô địch châu Âu mùa hè đó.
Quan điểm của Guardiola về biện pháp khắc phục hoàn toàn đúng đắn. Ngày nghỉ của các cầu thủ bị hoãn lại và một buổi rút kinh nghiệm về chiến thuật sẽ diễn ra ngay sáng hôm sau. Đáng tiếc, đội hình phải xé lẻ cho một trận đấu giao hữu quốc tế và ông phải tạm biệt với phần lớn các cầu thủ của mình trong 10 ngày tới. Bởi niềm tin của Guardiola rằng mình đã có một ‘đội hình rút gọn’ và sân cỏ nhân tạo mà họ sử dụng có thể đã bị xuống cấp, nên những cầu thủ còn lại của đội một (Alves, Eto’o và Sylvinho) không được gọi thi đấu ở trận giao hữu Cúp Nhà Vua tại Sant Andreu, phía bắc thành phố, nơi sự kết hợp chuệch choạch của đội B và các cầu thủ trẻ khiến Barça chịu thua đau trước đối phương với tỷ số 3-1.
Các culé đến sân thực sự cay mũi, la hét đồng thời thể hiện thái độ và những hành động thô lỗ về phía Joan Laporta. Trước đây, cũng vì tung ra đội hình ‘mỏng như giấy’, Rijkaard đã phải trả giá bằng chính ‘ngai vị’ của mình. Khi đội chủ sân Nou Camp hoàn toàn bị Racing Santander cầm hòa với tỷ số 1-1 trên chính thánh địa của mình, thì thầy trò Pep Guardiola đã ‘tạt gáo nước lạnh’ vào người hâm mộ và giới truyền thông Catalonia.
Messi vừa trở về từ Peru sau khi chơi cho Argentina, 19 phút trước khi trận đấu kết thúc, Messi đã khiến 54.678 cổ động viên trên sân lúc đó (khoảng 40 nghìn ghế trống) vỡ òa trước bàn thắng từ chấm phạt đền 11m, Racing gỡ hòa ba phút sau đó. Với một điểm thay vì nên là 6 điểm, Barça đành ngậm ngùi xếp ở vị trí 15, tiếng ‘chuông báo động’ đổ khắp nơi ngoại trừ Johan Cruyff ông chủ của ‘Casa Blanca’, người đàn ông miễn nhiễm với mọi ồn ào vẫn luôn trầm ngâm dõi theo.
‘Tôi không biết anh thấy ‘trò’ gì,’ ông hỏi một người hâm mộ, độc giả của tạp chí El Periódico, ‘nhưng tôi đã được chứng kiến một trong những trận cầu tuyệt vời nhất của Barça nhiều năm qua.’
‘Hai trận đấu, một bàn thắng từ chấm phạt đền 11m, các cơ hội tiếp cận khung thành đối phương đều bị bỏ lỡ. Nhưng đó chỉ là những con số. Bóng đá khôn ngoan, Barça là tuyệt nhất. Sơ đồ chiến thuật tuyệt vời, di chuyển bóng với tốc độ và độ chính xác tối đa. Anh có chính kiến riêng, nhưng với tôi, mùa giải này quả thật tuyệt vời.’
Tuần đó, Barça giành cúp đúp chiến thắng, 3-1 trên sân nhà trước Sporting Lisbon ở Champions League và tặng cho Sporting Gijón một vố đau ở La Liga khi đánh bại đối phương với tỷ số 6-1 nhờ màn trình diễn đẹp mắt của dàn học trò cưng nhà Guardiola.
Trận đấu tiếp theo, Betis đưa đội chủ sân Nou Camp đang dẫn trước 2-0 trở về vạch xuất phát, chỉ đến khi chàng cựu tiền đạo của Chelsea, Eidur Gudjohnsen ghi bàn thắng quyết định chiến thắng chật vật cho Barça, thầy trò Pep Guardiola mới thở phào nhẹ nhõm. Bằng mũi tấn công ổn định và chắc chắn cùng sự kết hợp công phá bằng những pha bóng thọc sâu xuống cầu môn và những cú vô-lê đẹp mắt, Barça thực sự đã lấy lại phong độ và thể hiện sự bất khả chiến bại của mình trong lòng người hâm mộ.
Lội ngược dòng trên sân khách khi bị Espanyol dẫn trước một bàn, pháo thủ đội chủ sân Nou Camp giành chiến thắng ngoạn mục trước gã láng giềng khó chịu trong trận derby Catalan nhờ bàn thắng từ chấm phạt đền vào phút cuối cùng của trận đấu do công của Messi và mang về cho Barça 3 điểm với chiến thắng chung cuộc 2-1. Bây giờ, một màn trình diễn đẹp mắt trên sân khách để mang về chiến thắng không còn là điều quá xa vời với thầy trò Guardiola.
Tuy nhiên, việc làm khách trên sân Donetsk trong mùa giải Champions League lại thực sự là một thách thức. Sự thể hiện của Barcelona ở Ukraine, nơi họ bị dẫn trước 1-0 tới phút thứ 87 nhưng sau đó lại lật ngược được tình thế và ra về với 3 điểm, hé lộ sức mạnh của sự quyết tâm và niềm tin. Trận cầu kinh điển đó đã trở thành cột mốc quan trọng đối với Guardiola và các học trò.
Cú đúp chiến thắng mang về 6 điểm tiếp theo trước Atlético Madrid và Athletic Bilbao, cộng với một chiến thắng chung cuộc 10-0 cho hai trận lượt đi trước Basel và Almería, thầy trò Guardiola đường hoàng tiến bước vào vòng trong.
Trong trận giao đấu với Almería, trong vòng 23 phút đầu, Eto’o đã khiến cầu môn của Almería rung lên đến ba lần, một cú hat-trick ngoạn mục nhất trong lịch sử 109 năm của Barça. Guardiola tiết lộ với chúng tôi trong một cuộc họp báo sau trận đấu rằng: “Điểm mấu chốt của màn trình diễn đẹp mắt này là chúng tôi có một đội hình tuyệt vời. Không có HLV nào, ít nhất là đối với bản thân tôi, có thể tạo nên phép lạ.”
‘Ngay cả ở mùa giải trước, tôi không thể tin vào mắt mình trước những cơ hội mà chúng tôi tạo ra trước khung thành đối phương. Và hai cú ngã đau trước Numancia và Racing ở đầu mùa giải đã khiến chúng tôi thực sự tỉnh ngộ. Trong lượt trận với Numancia, đội hình vẫn như hôm nay, nhưng lần này chúng tôi đã làm được gấp năm lần.
‘Tôi cũng thích bầu không khí này. Nhìn các cầu thủ trên băng ghế dự bị, ăn mừng các bàn thắng như thể chính họ là người ghi bàn. Đó không phải là điều mà một HLV chỉ bảo họ làm hoặc các cầu thủ nhắc nhở nhau làm vậy, điều đó xuất phát từ trái tim họ. Anh sẽ cảm nhận được điều đó ở các cầu thủ của chúng tôi.’
Đó là điều mà Xavi, một lần nữa, nhấn mạnh rằng các cầu thủ luôn hàm ơn những ngày tháng huấn luyện cùng đồng đội. ‘Chỉ những chi tiết rất nhỏ cũng mang lại động lực tinh thần lớn lao, chúng tôi đang trải qua những khóa huấn luyện cao cấp cùng Pep. Mọi thứ đều được kiểm soát và chuẩn bị sẵn sàng. Chúng tôi dành nhiều thời gian cho các chiến lược, chiến thuật công – thủ liên kết của mình và của cả đối phương nữa. Chúng tôi thích thú với việc này.’
Tuy nhiên, Piqué, khá tự tin, là người đầu tiên trong đội trình bày thẳng thắn vấn đề. ‘Chúng tôi đã có một đội ngũ có khả năng chiến thắng các giải đấu và cả Champions League,’ anh chia sẻ.
Sau đó, với chiến thắng liên tiếp lần thứ 11 ở tất cả các trận đấu, Barça đã rót vào lưới Málaga bốn bàn và giành ngôi vị đầu bảng của mùa giải.
Trợ lý của Guardiola, Tito Vilanova, hồi tưởng: ‘Barça đã trải qua hai năm tồi tệ với những thất bại cay đắng và mặc dù chúng tôi đã cố gắng hết sức ở mùa giải trước, nhưng kết quả ở La Liga không được như ý muốn. Camp Nou vắng tanh người hâm mộ, chẳng ai muốn đến xem các trận cầu. Nhiều tuần trôi qua, chúng tôi lại tiếp tục cố gắng hơn nữa để thu hút khán giả trở lại sân, một ngàn, rồi thêm một ngàn, một ngàn nữa. Bây giờ chúng tôi đã hoàn toàn có thể khiến người hâm mộ tự hào về mình.’
Sau đêm đó, tuần thứ 9 ở La Liga, đến khi danh hiệu quán quân được xướng lên, Barça không bao giờ rời vị trí dẫn đầu. Tân HLV, đội hình thất bại, chỉ giành được một điểm trong hai trận đầu và đã 52 trận kể từ khi Barcelona đứng đầu La Liga và trở lại với ngôi vị số một vào ngày 2 tháng 10 một, cho tới khi vô địch họ không bao giờ rớt khỏi top đầu. Quả là một nỗ lực không tồi.
Đêm hôm đó, cha của HLV thủ môn đội chủ sân Nou Camp, Juan Carlos Unzué, qua đời, thọ 84 tuổi. Tang lễ được tổ chức vào chiều ngày 4 tháng Mười một, một ngày trước cuộc đối đầu giữa Barça với FC Basel, khi một chiến thắng chung cuộc sẽ đảm bảo chắc chắn chiếc vé đi tiếp vào chung kết Champions League cho người thắng cuộc. Pep Guardiola ngay lập tức thông báo với các cầu thủ của mình, kể cả những người bị chấn thương rằng toàn đội nên đến dự tang lễ của cha Carlos, được tổ chức cách đó 500 km, ngoại ô Pamplona. Guardiola, người muốn các học trò của mình hạn chế tối đa việc di chuyển và tránh mệt mỏi đây sao? Guardiola, người coi những sơ suất nhỏ nhặt trong công tác chuẩn bị như thể khoảnh khắc bạn đang đứng trước một quả bom hẹn giờ và quyết định của bạn có thể làm thay đổi thế giới đây sao? Tất cả mọi người đồng ý và ngay lập tức lên đường. Quyết định và việc làm đó không phải là huyền thoại nhưng nó đã gây ấn tượng mạnh mẽ và nuôi dưỡng tinh thần ‘mọi người vì một người, một người vì mọi người’ giữa các nhân viên và cầu thủ của đội.
Đây là thời điểm mang tính đột phá, mùa giải vô cùng quan trọng đối với Barça. Đó là thời điểm Guardiola thiết lập hệ thống quy định của mình, học hỏi cách thức quản lý con người với tốc độ phi thường, gây ấn tượng và đặt điểm mốc cho cả đội, các trợ lý, hội đồng quản trị, đối thủ, giới truyền thông và thậm chí cả với những người thân yêu của mình.
Các cầu thủ thường bàn tán về cách Guardiola giải quyết những buồn chán và quản lý thời gian rảnh rỗi của các học trò. Ông cũng lập một chính sách hoàn toàn mới và thường gây tranh cãi về chế độ thưởng công lao cho những nỗ lực của các cầu thủ. Khi các cầu thủ được hướng dẫn luyện tập, tập trung tinh thần và thể lực cho các giải đấu, Guardiola muốn họ tránh xa căng thẳng, áp lực và những việc không cần thiết tiêu tốn quá nhiều năng lượng. Vì vậy, đối với các trận đấu trên sân nhà, Pep hủy bỏ ý tưởng ‘tập trung’ thái quá được áp dụng đối với hầu hết các đội trên toàn châu Âu rằng cả đội cần được nghỉ dưỡng ở một khách sạn xa nhà trước mọi trận đấu để lấy lại sức và tập trung.
Một số cầu thủ, đặc biệt là những người đã lập gia đình không hiểu hết được đòi hỏi của bóng đá đỉnh cao, thực sự thích những đêm nghỉ dưỡng ở khách sạn như thế, nơi mà mọi thứ đều được sắp xếp sẵn và bạn được sống giữa những đồng đội của mình. Nhưng 90% các cầu thủ coi việc này thực sự là điều phiền toái.
Guardiola cũng cho tiến hành một trận đấu giao hữu đột ngột, trên thực tế là một buổi tập dượt. Đó là trận khởi động tạo cơ hội cho các cầu thủ hoàn thiện những chi tiết cuối cùng, tập trung tinh thần và thể lực cho trận đấu sắp tới.
Sau đó, vào khoảng giữa trưa, các cầu thủ được đưa về nhà và không mong đợi sẽ xuất hiện tại Nou Camp cho đến 90 phút trước trận đấu. Nếu đó là một trận giao đấu diễn ra vào 21h Chủ nhật thì thời gian từ trưa đến 19h30 phút là khoảng thời gian quý báu họ có thể dành cho gia đình. Các cầu thủ vô cùng thích thú với khoảng thời gian này.
Tiếp đến là những chuyến đi làm khách của CLB. Từ trước đến nay, toàn đội thường phải đi ô tô theo đoàn hoặc đáp các chuyến bay từ Tây Ban Nha đến địa điểm thi đấu vào đêm trước khi trận đấu diễn ra. Điều đó đồng nghĩa với việc họ phải trải qua một đêm mệt mỏi ở một khách sạn xa lạ. Đối với các cầu thủ của Barça, Real Madrid, MU, Internazionale, Bayern Munich, những chuyến này được ưu tiên hàng đầu trong mùa giải Champions League, giải vô địch quốc gia và các chuyến lưu đấu giao hữu quốc tế đại diện cho đất nước họ.
Nhưng thời Guardiola lại hoàn toàn khác. Đến giờ, trong anh vẫn vẹn nguyên cảm giác chán nản, mệt mỏi và thất vọng với những hành trình tưởng như vô tận, những khoảng thời gian ‘chết’ trong các nhà hàng, khách sạn và sân bay. Vì vậy, Guardiola đã đề ra quy định cho các chuyến bay trong nước cho đội chủ sân Camp Nou như sau: Các cầu thủ sẽ bay vào sáng sớm trước trận đấu, đến điểm thi đấu và nghỉ trưa ở khách sạn quen thuộc của đội, ra sân (đương nhiên là cố gắng giành chiến thắng!) và sau đó, nếu có thể, lên đường trở về 90 phút hoặc hai giờ sau trận đấu.
Cả đội thường trở lại sân bay El Prat, Barcelona vào khoảng 2 đến 4 giờ sáng hôm sau và trở lại sân tập vào 11 giờ trưa cùng ngày, đó là quy định về thời gian tối thiểu đối với tất cả các nhân viên và cầu thủ.
Qua mỗi mùa giải, Messi, Xavi, Iniesta và các cầu thủ khác sẽ tiết kiệm được hàng ngàn giờ mà trước đây họ thường bị mắc kẹt tại sân vận động, khách sạn, xem TV, ngồi trên xe hoặc phòng chờ sân bay. Một đội bóng như Barcelona không chỉ cần được điều chỉnh về thể lực mà tinh thần cũng cần được rèn luyện để đáp ứng được những trận đấu liên tiếp đòi hỏi các chuyển động nhanh như cắt và đây là một trong những ‘cuộc cách mạng’ vĩ đại dưới thời HLV Guardiola. Ngăn chặn sự nhàm chán, trì trệ, tạo tinh thâng tươi mới cho các cầu thủ và nhiệm vụ của bạn là cho họ biết quy tắc ‘cây gậy và củ cà rốt’. Kết luận rằng cách thức quản lý thời gian của vị ‘nhạc trưởng’ xứ Catalan này thực sự tỏa sáng là điều không thể chối cãi.
Tháng Mười một và tháng Mười hai mang đến hàng loạt những trận cầu đinh nhờ sự lựa chọn ngẫu nhiên từ hệ thống máy tính của Nacional Liga de Futbol Profesional – LFP (Giải bóng đá chuyên nghiệp quốc gia Tây Ban Nha) và khiến bất kỳ ai quan tâm đến bóng đá Tây Ban Nha đều ‘đã mắt’ và gật gù hài lòng. Tôi đã được chứng kiến một số trận cầu đỉnh cao với những pha bóng điêu luyện, đẹp mắt nhất từ trước đến nay.
Chúng tôi gọi nó là mini-league (giải đấu mini) trong tiếng Anh và Liguilla La trong tiếng Tây Ban Nha. Tất cả các đội mạnh đều phải đấu với nhau theo trình tự. Thầy trò HLV Guardiola phải gặp, theo thứ tự, Sevilla trên sân khách, Valencia trên sân nhà, Madrid trên sân nhà và Villarreal trên sân khách.
Madrid phải đối đầu với Sevilla trên sân nhà, Barcelona trên sân khách, Valencia và Villarreal trên sân nhà (những trận đấu quyết định vị trí trên băng ghế chỉ đạo Los Blancos của Bernd Schuster). Sevilla (đội đứng thứ ba ở cuối mùa giải) buộc phải gặp Valencia, Barcelona, Real Madrid và Villarreal. Đó là sơ lược tổng quan về giải đấu mini này.
Các học trò của Guardiola mang về trọn vẹn 3 điểm với chiến thắng vẻ vang 3-0 trên sân Nervión, hạ gục Valencia với 4 bàn trên sân nhà, đồng thời khiến thầy trò tân HLV Juande Ramos, Madrid ngậm ngùi ra về chịu thua trước Barça với tỷ số 0-2 trong một trận cầu kịch tính nhất và ‘trảm ngọt’ Villarreal với kết quả 2-1 trên sân El Madrigal. 22 ngày, 12 điểm, với kết quả chung cuộc 11-1 là một trong những lời tuyên bố ấn tượng và vang dội nhất mà tôi từng thấy trong làng bóng đá. Sắc sảo và tàn nhẫn!
Cuộc giao tranh với Villarreal có hai thẻ đỏ, dành cho các cựu tuyển thủ của MU, Piqué và Giuseppe Rossi. El Submarino Amarillo đang dẫn bóng, nhưng Keita và Henry lại là người tương kế tựu kế. Trước đây, Henry, người chưa bao giờ gây ấn tượng tại Nou Camp, đã thực sự khuấy đảo mini-league mùa giải này. Cùng với sự hỗ trợ của hai tiền đạo kiến tạo, bao gồm cả Messi trong trận đối đầu với Madrid, anh đã ghi bốn bàn liên tiếp.
‘Chúng tôi biết rằng đạo đức và tâm huyết với nghề của Pep sẽ làm thay đổi đội 1 Barça rệu rã trước đây nhưng điều đó đang diễn ra sớm hơn chúng tôi tưởng tượng,’ Begiristain, Giám đốc Bóng đá của Barça thừa nhận.
Những cột mốc quan trọng trong thời điểm hiện tại bao gồm việc Pep phê chuẩn quyết định chuyển từ các sân tập duy nhất ở La Masia và sân vận động mini đến sân Deportivo Ciudad (Sports City ) – nằm giữa Nou Camp và sân bay. Khi mặt bằng khu vực sân vận động này được mua vào năm 1989, cậu bé Guardiola ngày ấy được Chủ tịch Josep Texas Lluis Núñez yêu cầu tham gia lễ ‘flag-planting’ (Lễ dựng cờ) cùng với Cruyff. Dự án cuối cùng cũng được hoàn thành sau nhiều năm tranh chấp, do dự và thiếu hụt tài chính.
Việc chuyển đến công trình nghệ thuật mang tầm quốc gia này được hoàn thành trước trung tuần tháng Giêng, chỉ ngay trước khi Barça đối mặt Osasuna. José Antonio Camacho, một cựu tuyển thủ và là huyền thoại của Real Madrid trước đây, hiện đang là HLV của Osasuna, đã đánh giá chính xác. ‘Barça là một đội bóng hội tụ toàn các ngôi sao, những người chơi như các cỗ máy.’
Vào giữa mùa giải La Liga, thầy trò HLV Guardiola đã mang về 3 bàn mỗi trận, 51 bàn trên tổng số 17 trận và bỏ xa đội về thứ hai đến 11 điểm. Đó là nửa chặng đường vẻ vang nhất trong lịch sử của CLB.
Tiếp theo là căn nguyên của một trong những quyết định gắn liền với công cuộc ‘thay da đổi thịt’ của thầy trò Guardiola. Trong buổi tập luyện ngày thứ Ba 20 tháng Một, buổi sáng trước khi Barça đối đầu với ‘gã láng giềng’ Espanyol trong trận derby Catalan, trên sân vận động Olympic, – trận đấu đầu tiên trong vòng loại tứ kết Cúp Nhà Vua, Guardiola yêu cầu cả đội thực hiện những bài tập căng cơ. Samuel Eto’o không tập trung vào việc luyện tập vì vậy Guardiola nhắc nhở tiền đạo này và cho rằng anh đang tập sai cách. Eto’o vặc lại bằng lời biện hộ rằng đó là cách anh vẫn làm. Pep kiên trì chỉ bảo anh làm theo hướng dẫn nhưng Eto’o vẫn cứng đầu cãi lại và ngay lập tức bị đuổi cổ vào phòng thay đồ.
Đêm tiếp theo, Eto’o không ra sân và Barça giành được thêm 1 điểm với tỷ số 0-0 trong khi họ đã ghi bàn ở 28 trận trước và thắng 13 trận liên tiếp. Khi được hỏi về sự vắng mặt của Eto’o, Guardiola nói: ‘Tôi không có gì để nói cả. Cậu ấy là một cầu thủ mẫu mực. Những điều này nên dừng lại ở trên sân tập.’
Nửa tháng sau, Eto’o phát biểu trên tạp chí Sportsweek của Pháp rằng: ‘Tôi ghét những cầu thủ đã ghi bàn và hôn lên các phù hiệu. Nhưng nếu có một lời đề nghị hàng triệu bảng Anh vào ngày hôm sau, họ quên ngay ngày hôm qua và đón nhận chúng không do dự.
‘Tôi cũng đã quyết định được việc nên rời đi hay ở lại trong năm cuối cùng theo hợp đồng ở mùa giải tới, nhưng tôi không thể nói bất kỳ điều gì. Tôi không được Barça chào đón vào mùa hè năm ngoái bởi vì một số người không tin tôi, mọi chuyện đã qua rồi. Tôi đã chứng minh được bản thân mình.’
Eto’o đã quay trở lại và góp phần tạo nên chiến thắng 4-1 trước Numancia, nhưng vào cuối mùa giải, anh bị hất cẳng ra khỏi sân. Giải thích cho quyết định gây sốc này, tôi luôn luôn tin đó là một sự nhầm lẫn, Guardiola cho hay, trong mùa hè năm 2009: ‘Tôi hiểu rõ rằng mọi người muốn biết tại sao điều này xảy ra, bởi vì cậu ấy là một siêu sao.
‘Thực tế không có lý do về ‘chuyên môn’. Đó là một câu hỏi về ‘cảm nhận’. Cả ở trong và ngoài sân cỏ, cậu ấy đều thể hiện rất tốt trong suốt năm qua, quyết định hoàn toàn nằm ở phía tôi.’
Cuối cùng, Eto’o bị đá khỏi cửa kéo theo một cuộc trao đổi, anh được dùng để đổi lấy Zlatan Ibrahimovic và cho dù đó là vấn đề chuyên môn hay tài chính đi chăng nữa thì liệu Barça có lợi gì sau vụ thỏa thuận này?
Trận đấu thứ hai ở tứ kết, Barça đánh bại gã láng giềng Espanyol với tỷ số 3-2, trong đó Bojan góp công hai bàn. Sau khi loại bỏ Mallorca trong trận bán kết, Guardiola đang dần tiến đến chức vô địch đầu tiên với tư cách một nhà cầm quân – khi đối đầu với Athletic Bilbao trên sân Mestalla, một nền tảng lịch sử đối với ‘người hùng’ Pep.
Tháng hai mang lại một trận giao hữu quốc tế, Piqué và Busquets ra quân với màu áo Tây Ban Nha; trong vòng một năm rưỡi, cả hai sẽ khởi động và thể hiện hết mình trong vòng chung kết World Cup.
Trong khi đó, thầy trò nhà Guardiola đã mất đi một chút sắc sảo và gặp khá nhiều vất vả.
Bị Betis cầm hòa và lần đầu tiên cúi đầu khuất phục trước gã láng giềng khó chịu, Espanyol kể từ trước World Cup năm 1982.
Sau đó, do sự khinh suất của mình, Barça bị Atlético Madrid ‘khóa chân’ với tỷ số chung cuộc 4-3 – bị dẫn trước 2-0 và sau đó là 3-2 ở phút thứ 72 của trận đấu – một số người có thể dễ dàng cho rằng ‘đế chế Barça-Guardiola’ đang bị lung lay dữ dội.
Sau trận đấu, trong khung cảnh Colchonero sảng khoái ăn mừng trên sân Calederon, Guardiola khẳng định: ‘Trước hết, khi những người khác đang xì xào về sự hùng mạnh của chúng tôi và cách thức ‘thành công’ của giải đấu, tôi là người cảnh báo rằng mọi chuyện có thể không như họ nghĩ và thực tế vẫn còn rất nhiều trở ngại ở phía trước.
‘Trong trận đấu này, khi bị dẫn trước 2-0, chúng tôi đã có hai hoặc ba cơ hội đánh bại họ hoàn toàn nhưng đã thất bại. Sau đó, sơ đồ chiến thuật của chúng tôi đã khiến toàn đội ‘trắng tay’ và khi trận đấu gần kết thúc, hàng phòng ngự của chúng tôi đã không đưa ra phương án đối phó kịp thời. Có lẽ chúng tôi đã mắc một số sai lầm nhưng vẫn có thể sửa chữa được.’
Một lần nữa ‘vị trí chiến thuật’ là điểm yếu và một lần nữa Pep là người rõ nhất.
Barça giành chiến thắng 8 trận và cầm hòa 2 trận trong tổng số 10 trận, bao gồm cả những trận lội ngược dòng Liguilla (Sevilla, Valencia, Real Madrid và Villarreal) và đặc biệt là một chiến thắng vẻ vang 6-2 tại Bernabéu.
Hãy xem xét lịch trình của Barça trong tháng Tư và tháng Năm:
Ngày 22 tháng Tư: Barça gặp Sevilla.
Ngày 26 tháng Tư: Valencia gặp Barça
Ngày 28 tháng Tư: Barça gặp Chelsea, bán kết Champions League
Ngày 2 tháng Năm: Real Madrid gặp Barça
Ngày 6 tháng Năm: Chelsea gặp Barça, trận thứ hai
Ngày 10 tháng Năm: Barça gặp Villarreal
Ngày 13 tháng Năm: Barça gặp Athletic Bilbao, chung kết Copa del Rey.
Ngày 16 tháng Năm: Barça vô địch
La Liga
Ngày 27 tháng Năm: MU gặp Barça, chung kết Champions League
Tôi không cần phải thổi thêm kịch tính vào lịch thi đấu này làm gì. Các bạn đã biết họ có cú ăn ba hết sức ngoạn mục ở mùa giải này. Nhưng chỉ cần xem xét tình trạng căng thẳng, năng lượng tiêu hao, tinh thần và thể lực, chuyến du lịch, lễ ăn mừng sau khi ‘hạ nhục’ Madrid trên sân Bernabéu, cảm giác ‘như mơ’ sau trận cầu cuồng nhiệt đối đầu với Chelsea tại Stamford Bridge, các trường hợp bị treo giò và các chấn thương là đủ.
Tôi không thể đảm bảo với các bạn rằng chưa bao giờ có một cách thức ấn tượng và cảm quan hơn để giành chiến thắng 3 trận liên tiếp trong thời gian chưa đầy một tháng. Nhưng đây là thánh địa của tôi. Những gì đội bóng này, với sự thể hiện rệu rã và các trận thua bạc nhược ở mùa giải trước, đạt được dưới sự chèo lái của một tân binh, dám thách thức tất cả trong đó có một trong 5 đối thủ hàng đầu Tây Ban Nha, cộng với Chelsea, Athletic Bilbao và sau đó là MU để giành cú ăn ba có thể được coi là tháng ấn tượng duy nhất trong lịch sử bóng đá đương đại.
Tất nhiên, giữa đợt kiểm tra sức khỏe và sức chịu đựng (stamina) của đội, việc diễn ra một trận đấu có thể vẫn được coi là trận cầu gây tranh cãi nhất triều đại Pep Guardiola, hoặc trong lịch sử Barcelona hiện đại: lượt trận thứ hai của vòng đấu bán kết Champions League khi Barça đối đầu với Chelsea tại Stamford Bridge. Trong bối cảnh của cuộc chạy đua này, chúng ta hoàn toàn có thể đánh giá được mức độ cần thiết của việc đầu tư về thể lực lẫn tinh thần; sự trở về, với 10 cầu thủ và những lời buộc tội theo gót họ trở lại Tây Ban Nha.
Ngay sau cuộc thử lửa đó, kéo theo là trận cầm hòa 3-3 trước Villarreal, đội chủ sân Nou Camp phải đối mặt với trận chung kết đầu tiên của vị tân HLV, Guardiola.
Sáu bàn thắng trong trận gặp thầy trò HLV Manuel Pellegrini đồng nghĩa với việc Barça của Guardiola đã ghi được tổng số bàn thắng trong một mùa giải nhiều hơn Barça dưới thời của bất kỳ người tiền nhiệm nào. Họ giành được chiến thắng nhiều nhất trong lịch sử CLB, nhiều chiến thắng trên sân khách nhất, ghi được nhiều bàn thắng trên sân khách nhất trong lịch sử La Liga, và nhiều số bàn thắng nhất trong các trận đấu của bất kỳ một đội tuyển nào trong bất kỳ mùa giải nào trong lịch sử bóng đá Tây Ban Nha. Đó là thực sự là một điều đáng mừng.
Tuy nhiên, trận hòa 3-3 đã khiến tình thế hoàn toàn đảo ngược. Chiến thắng tưởng như đã nằm trong tay khi Barça dẫn trước 3-1 và bị đối phương gỡ một bàn ở phút thứ 92 của trận đấu – thế trận đã không chiều lòng Barça và giúp họ hoàn thành được kế hoạch của mình.
Iniesta ‘đáng thương’ đã trải qua chấn thương ở bắp đùi và tạm ngồi trên băng ghế dự bị ở trận chung kết Cúp Nhà Vua, chật vật cố gắng với hy vọng được góp sức ở chung kết Champions League. Éric Abidal, được gửi đi thi đấu ở London, đã nhận ngay một thẻ đỏ và bị treo giò ở cả hai trận chung kết.
Trận chung kết đầu tiên là một chiến thắng 4-1 trước Athletic Bilbao. Trước thứ Bảy, Guardiola đã giành một cú đúp.
Danh hiệu đầu tiên mà Guardiola giành được khi được chơi đầy đủ một mùa giải là khi Madrid để thua 3-2 trước Tenerife năm 1992.
Thế còn với danh hiệu đầu tiên giành được cương vị HLV? Cùng tỷ số, khác địa điểm, vẫn kịch tính y như ngày nào – Villarreal 3, Real Madrid 2, với bàn thắng phút cuối của Joan Capdevila.
Guardiola kiểm soát chặt các cầu thủ của mình ở tất cả các mùa giải, nhưng khi ông nói: ‘Được rồi, xả hơi nào’, thì có nghĩa là các cầu thủ được phép thoải mái. Chỉ hơn một tuần trước khi vòng chung kết giải vô địch châu Âu đầu tiên được khai màn với tư cách là một tân HLV, Guardiola nói với các học trò rằng mình đã thuê một nhà hàng, họ có thể đem theo vợ hoặc bạn gái đến nếu muốn, nhưng đây là một đêm cả đội được phép ở ngoài và vui chơi, vì thế họ có thể uống rượu và ăn uống thoải mái.
Tôi có cuộc phỏng vấn một cầu thủ vào hôm sau, khoảng 9 giờ sáng. Cầu thủ này đã nhắn tin cho tôi 45 phút trước giờ hẹn (đó không phải là một trong những cầu thủ mà bạn mong đợi) để nói, ‘Chào anh, buổi nói chuyện của chúng ta có khi phải chậm lại vài giờ, tôi vừa mới về nhà xong.’
Đối với vị HLV này, việc các cầu thủ nên xả hơi khi họ đạt được mục tiêu, đặc biệt nếu đó là thành quả của cả đội, ăn mừng chiến thắng này và củng cố mối quan hệ là một việc vô cùng quan trọng.
Trong vòng 9 phút khi trận chung kết Champions League tại Rome bắt đầu, Barça đã cho thấy cuộc chơi thâu đêm trước đó không hề ảnh hưởng đến đội. Đó là một chiến thắng của đẳng cấp, phong cách và kỹ năng.
Lời thừa nhận đáng chú ý của Sir Alex Ferguson rằng bàn thắng của Eto’o vào phút thứ 9 của trận đấu ‘giết chết chúng tôi’ và cú đánh đầu tuyệt đẹp của Leo Messi thực sự là một chiếc nơ hồng thắt quanh một mùa giải hoàn hảo. Không Alves, không Márquez, Puyol đá ở vị trí hậu vệ phải, Toure không còn giữ vị trí trung vệ, Sylvinho phụ trách vị trí hậu vệ cánh trái, Iniesta không ra sân vì một chấn thương nặng và cần khoảng năm tháng để hồi phục, vậy mà Barça vẫn ‘tống cổ’ được United ra khỏi cuộc chơi.
Trước đó, Guardiola đã có một bất ngờ dành cho các học trò của mình. Sau khi trở về từ trận đấu thử, họ đã hoàn toàn bất ngờ khi nhìn thấy một máy chiếu chiếu lên một bức tường. Các đèn được tắt gần hết, trên màn hình là những hình ảnh về mùa giải luyện tập năng động của họ trên nền nhạc xen kẽ với các cảnh được lấy từ bộ phim Gladiator (Đấu sỹ) của Russell Crowe.
Đêm hôm đó, Barça đã ‘kề gươm vào cổ’ MU ở Rome như thế nào, chắc các bạn cũng hiểu.
Tôi không muốn tảng lờ tính chất sử thi của danh hiệu vô địch La Liga mùa thứ 2, nhưng tôi nghĩ rằng 12 tháng đầu tiên này là thời gian để chứng minh về người đàn ông này, các thức cầm quân, tầm nhìn, cách thức ra quyết định cũng như bất kỳ sự thể hiện nào mà chúng tôi mong chờ ở anh kể từ thời điểm đó.
Guardiola, một tân binh 37 tuổi, được ‘thừa kế’ một dàn cầu thủ có cái tôi và tài năng của các siêu sao và ‘nắn’ họ vào khuôn phép ngay lập tức. Ông giành được sự tin tưởng của họ, đòi hỏi ở họ độ tập trung tối đa và thúc giục họ vượt ngưỡng ‘giới hạn trên’ của bản thân. Nó là một thành tựu quản lý mang lại kết quả phi thường.
Để truyền cảm hứng, khuyến khích và chỉ huy nhóm cầu thủ này trong khi phải đối mặt với áp lực khủng khiếp về việc quản lý CLB đặc biệt này, Pep thực sự cần sự cố gắng để phô diễn khả năng của mình.
Guardiola bật khóc trước màn mưa nước mắt bất ngờ ở Abu Dhabi vào cuối năm đó khi thầy trò ông bổ sung thêm vào bảng thành tích của mình siêu Cúp Tây Ban Nha và siêu Cúp châu Âu. Ngoài ra Barça cũng đánh bại Estudiantes để trở thành nhà vô địch World Club.
Các trợ lý càng cố gắng an ủi Pep thì anh càng nghẹn ngào. Đó là một khoảnh khắc gây ấn tượng mạnh mẽ − nhà chiến lược, nhà ngoại giao và cầm quân bậc thầy, hoàn toàn không kìm nén được cảm xúc trước ống kính máy quay. Các trợ lý ôm lấy anh, Thierry Henry vòng tay qua vai người thầy của mình… sau đó…điều gì đó xảy ra tiếp theo vẫn là một câu hỏi đối với bản thân tôi, nhưng không có bằng chứng để khẳng định chính xác điều đó.
Một cầu thủ khác đến và ôm lấy Pep là Zlatan Ibrahimovic. Cầu thủ người Thụy Điển này nói một câu gì đó với Pep, dường như là một lời bông đùa, Guardiola nhún vai và ngay lập tức nín thinh, trước khi ‘tặng’ cho cầu thủ này một cái nhìn không hài lòng. Zlatan đã nói gì với Pep?
Liệu điều đó có ảnh hưởng đến mối quan hệ của hai thầy trò này mà giờ đây chúng ta biết được rằng có vẻ như Zlatan đã đi quá giới hạn?
Trong trường hợp này tôi chỉ suy đoán.
Do những thất vọng liên tiếp, những cuộc đụng độ ngoài sân cỏ và những thỏa thuận ký kết thất bại, một số người coi mùa giải thứ hai của Guardiola hơi đáng thất vọng. Nhưng tôi không đồng tình với quan điểm đó.
Bốn trong bảy danh hiệu đầu tiên mà các cầu thủ xứ Catalan giành được trong mùa giải 2009 – 10 đều nhờ các cuộc giao tranh nảy lửa. Bị đánh đập tả tơi ở Sevilla trong trận lượt đi đầu tiên tranh Siêu Cúp, Barça cần một đêm ‘xuất quỷ nhập thần’ của Messi ở trận lượt về để giành một kết quả chung cuộc 5-3. Buổi tối diễn ra trận cầu giành Siêu cúp châu Âu diễn ra vô cùng nóng bỏng và các cầu thủ phải đổ mồ hôi trên sân cỏ gập ghềnh ở Monte Carlo. Shakhtar Donetsk chơi bóng hiểm, Messi gần như húc đầu vào Dario Srna và Pedro chính là người cứu nguy cho đội ở phút đá bù giờ.
Tiếp theo đến danh hiệu thứ ba và cũng là danh hiệu quan trọng nhất. Madrid là đương kim vô địch World Club ở cả ba mùa giải liên tiếp gần đây; Barça ngậm ngùi xếp ở vị trí thứ hai, một lần khi Guardiola còn khoác áo Dream Team trong mùa giải năm 1992. Vì vậy trận cầu này là một cuộc đối đầu vô cùng quan trọng.
Cuộc giao đấu cho vị trí quán quân World Club không phải là một trận mà họ có thể, và có lẽ nên, thua.
Trước trận đấu, Guardiola đã cố gắng xoa dịu căng thẳng. ‘Đây có phải là những ngày tháng quan trọng nhất trong cuộc đời chúng ta? Tôi hy vọng là không, bởi vì tất cả chúng ta đều có vợ, con cái hoặc một mái ấm. Nhưng tương lai xem chừng ảm đạm, bởi vì chúng ta không có cách nào để cải thiện những gì đã đạt được từ trước đến nay.’
Nếu đó là phần lưu ý, thì bài phát biểu của Pep với các học trò của mình trước giờ ra sân hoàn toàn khớp nhịp với không khí hiện tại. Pep khẳng định: ‘Nếu các bạn thua, các bạn vẫn mãi là đội bóng vĩ đại nhất hành tinh. Nhưng nếu các bạn giành chiến thắng, các bạn sẽ trở thành huyền thoại.’
Đội của Juan Sebastián Verón ra sân với lối chơi phản công nhanh, nhưng họ cũng phòng thủ rất chặt chẽ khi đã dẫn trước 1-0. Sân hôm nay không phải là sân lớn nhất, các cầu thủ vùng đồng bằng Pampa dâng lên tấn công, tìm kiếm cơ hội và tả xung hữu đột như thể họ có thể bị bỏ tù nếu không trở về La Plata mà không giành chiến thắng. Với hai phút còn lại, giấc mơ giành cả sáu danh hiệu đầu tiên sau khi lên nắm quyền của Guardiola, nếu không chết yểu thì cũng ở trong tình trạng chăm sóc đặc biệt.
Nhưng Pep đã ném Pedro và Jeffrén vào sân với mong muốn tận dụng tối đa ưu điểm tốc độ và chơi cánh của họ để bao quát toàn bộ khu vực biên, đồng thời kết hợp với hậu vệ thứ tư dâng lên tấn công và dứt điểm. Cuối cùng chiến thuật tuyệt vời này của Guardiola một lần nữa lại có tác dụng.
Pedro, một trong những cầu thủ thấp bé nhất trên sân, đã thực hiện một cú đánh đầu gỡ hòa đẹp mắt khi đồng hồ của trọng tài chính đang đếm ngược đến hết trận đấu, tưởng chừng một kết quả không tốt dành cho đội chủ sân Nou Camp là không thể tránh khỏi.
Sau đó, Messi – còn ai vào đây nữa?– Ghi bàn thắng ấn định tỷ số mang lại chiến thắng quý báu cho Barcelona.
Tôi dám cá rằng bạn không thể không lung lay trước CLB huyền thoại này, với biểu tượng sân Nou Camp và giành được chức vô địch World Club đầu tiên trong lịch sử CLB nhờ pha dứt điểm đẹp mắt của cầu thủ vĩ đại nhất của bóng đá đương đại, có lẽ còn là của mọi thời đại. Khi anh nghiêng người thực hiện một cú tạt bóng, đồng thời nhận ra rằng lý trí và con tim của anh hoàn toàn liên hệ mật thiết với nhau và vì thế, anh nín thở, giống như một vận động viên chạy nước rút về đích, tung cú sút quyết định vào lưới đối phương trong chiếc vương miện huyền thoại của Barça.
Nghẹn ngào trong những giọt nước mắt của áp lực và niềm vui, Guardiola chia sẻ: ‘Các học trò của tôi giống như những cầu thủ nghiệp dư lỗi thời,’ ông dừng lại. ‘Họ đã có mọi thứ, nhưng họ tiếp tục chơi bởi vì họ yêu bóng đá và bởi vì trong họ tồn tại niềm đam mê mãnh liệt giành chiến thắng và chiến thắng một lần nữa. Nếu không có họ, tôi không là gì.’
Một chiến thắng tương tự được thầy trò Pep Guardiola mang lại vào năm 2011 nhưng không hề có giọt nước mắt nào, lần này là ở Yokohama, Nhật Bản, sau chiến thắng lịch sử 4-0 trước Santos.
Mùa giải 2009-2010 mang lại nhiều ngọt ngào nhưng cũng không ít cay đắng cho Guardiola so với mùa giải trước. Hợp đồng trao đổi Zlatan Ibrahimovic của Guardiola sau đó đã trở thành thảm họa. Nửa đầu mùa giải trôi qua trong cơn mưa chiến thắng, sự chuyên nghiệp và thậm chí được cho là mang về danh hiệu cho Barça. Ztalan ghi một bàn thắng vô-lê đẹp mắt nhờ cú tạt ngang của Alves mang về chiến thắng Clásico đầu tiên trong mùa giải với tỷ số 1-0 tại Nou Camp. Ba điểm giá trị trong việc khẳng định khoảng cách an toàn với các kình địch vào cuối mùa giải.
Lúc đầu, Ibrahimovic và Leo Messi phối hợp rất ăn ý. Các bàn thắng, những pha kiến tạo liên tục đến.
Khi ghi quả vô-lê đẹp mắt này vào ngày 30 tháng Mười một, Ibrahimovic đã có tổng số 9 bàn thắng trong tất cả các trận đấu, 6 quả kiến tạo và mở màn cho 5 trong 12 trận ở Liga tính đến thời điểm đó.
Đến cuối mùa giải, chàng cầu thủ người Thụy Điển này đã ghi 21 bàn thắng trong tất cả các trận, 9 kiến tạo bàn thắng và giành được 4 danh hiệu – những số liệu thống kê ‘khủng’.
Trong cuộc phỏng vấn trực tiếp tôi thực hiện vào đầu mùa giải, Zlatan chia sẻ: ‘Khi tôi rời Inter, tôi chỉ chuyển đến Barcelona, bởi vì đây là đội bóng có phong cách đá quyến rũ nhất thế giới, một phong cách mà tất cả các đội sẽ cố gắng sao chép ở thế kỷ tới.’
Đó là vào mùa đông. Đến tháng Tư, anh chia sẻ: ‘Ở nhiều trận, tôi hơi ‘tĩnh’ bởi vì vai trò của tôi ở đây khác hoàn toàn so với với Inter, nơi tôi có thể tự do di chuyển bất cứ nơi nào muốn. HLV lựa chọn chiến thuật, nhưng cuối cùng chiến thuật đó phụ thuộc vào cách các cầu thủ diễn giải nó trên sân cỏ. Từ đầu tháng Ba, tôi vừa bối rối và tự vấn bản thân về tất cả những điều này và vì lý do đó, tôi đã trì hoãn nhiều cuộc chạy đua. Cuối cùng, tôi vừa mới quyết định ngừng suy nghĩ về nó thì thật đáng buồn, tiếp sau đó tôi gặp chấn thương.’
Đó là điều vừa vô lý và đáng buồn mà Zlatan nhìn nhận về bóng đá ‘quyến rũ’ của Guardiola, sau đó, đến khi anh bắt đầu đặt câu hỏi tại sao anh lại là người phải chuyển đổi từ lối chơi tự do của mình sang một phong cách cực kỳ hệ thống và quy củ, thứ bóng đá đã từng làm anh chết mê chết mệt.
Sau kỳ nghỉ Giáng sinh, anh bị Guardiola phạt khi sử dụng snowjet (xe trượt tuyết) trong kỳ nghỉ − đây là điều khoản bị cấm trong hợp đồng của Ztalan. Ibrahimovic đã bắt đầu thiếu chuyên tâm tập luyện, di chuyển theo bóng ít hơn, thực hiện các cú dứt điểm ít hơn và điều đó không chỉ khiến Guardiola mà cả Messi đều thất vọng.
Tự truyện của anh chàng Thụy Điển này đã phần nào hé lộ những nguyên nhân sự đổ vỡ từ quan điểm của mình rằng anh phải đối mặt với vị quản lý về việc phải di chuyển nhiều, phàn nàn về việc không được trưng cầu phù hợp trong sơ đồ chiến thuật và buộc tội Guardiola về việc hoảng sợ trước thách thức của José Mourinho và Inter Milan.
Sau đó, khi mang về cho Barça trọn vẹn ba điểm vào tuần thứ 29 với bàn thắng duy nhất tại Mallorca, Zlatan buộc phải ngồi trên băng ghế dự bị dõi theo các đồng đội do một chấn thương bắp đùi trong trận đấu tập dượt trước khi gặp Athletic Bilbao tại Nou Camp. Bojan vào sân thay thế vị trí của Ztalan và ghi hai bàn, anh ẵm trọn sáu trong chín bàn thắng ủng hộ Barça cố gắng hết sức để giành danh hiệu vô địch.
Rõ ràng cầu thủ người Thụy Điển này cảm thấy vô cùng bực tức, như là lẽ tất yếu, rằng Bojan tuyên bố khẳng định mình bằng cách này và nó minh chứng cho suy nghĩ của Guardiola về phản ứng của Zlatan đối với Bojan, một cậu bé trưởng thành ở ‘lò’ La Masia và gây được ấn tượng ở phòng thay đồ này, nếu anh chứng kiến lối chơi của Ztalan sau khi hồi phục chấn thương. Gặp lại gã láng giềng đáng ghét, Espanyol vào tuần 33, Zlatan sau đó đã được thi đấu 8, 90, 6, 65, 0 và 11 phút trong sáu trận quan trọng.
Anh chỉ được đá trung bình 30 phút mỗi trận trong một mùa giải Barça chỉ giành được chức vô địch vào ngày cuối cùng nhờ chiến thắng trước Valladolid trên sân nhà và cầm hòa Real Madrid ở Málaga.
Không hẳn là một thành tích xuất sắc của một cầu thủ trị giá đến 70 triệu Euro.
Guardiola cảm thấy Zlatan đã đi quá giới hạn (chủ yếu là về chuyên môn, một số là vấn đề cá nhân), bất chấp cảnh báo và khuyến khích thay đổi bản thân đến mức mối quan hệ của họ ‘héo dần và chết ngỏm’.
Vào cuối mùa giải, cựu cầu thủ Inter này công bố rằng: ‘Guardiola sắp sửa sa thải tôi. Chúng tôi không còn quan hệ gì. Ông ấy chỉ nói chuyện với tôi hai lần trong sáu tháng qua.’
Sau khi bị đá đít sang Milan, Zlatan đã bêu xấu Guardiola, gọi ông là ‘triết gia’ và vẽ ra trước mắt mọi người hình ảnh bản thân mình là một nạn nhân của Pep.
Những gì anh không thừa nhận đó là khoảng thời gian mối quan hệ của họ trở nên căng thẳng, người đại diện của Ibrahimovic đã có nhiều lần biện hộ cho mình. Vào tháng Năm, ông này chia sẻ: ‘Nếu David Villa muốn cố gắng soán vị trí của Zlatan, thì tốt nhất là anh ta nên ở nhà. Nếu anh ta muốn đến và chấp nhận ngồi trên băng ghế dự bị, thì xin mời.’
Rồi vào cuối tháng, ông này lại phát biểu: ‘Guardiola chính là người đã ký kết với Zlatan, nếu ông ta muốn bán cậu ấy chỉ sau có một năm thì ông ta nên đến viện tâm thần.’
Trong khi tất cả những vụ lùm xùm này diễn ra, thì HLV của Barça áp dụng thái độ bình tĩnh thiển cận, tao nhã và có lẽ nhầm lẫn đối với tình huống này. ‘Tôi không hối tiếc vì đã ký hợp đồng với Ibrahimovic,’ anh nói. ‘Zlatan đã được chuyên nghiệp hóa trong đào tạo, đó chỉ là vấn đề cá nhân và điều đó cần phải được cân nhắc hơn nữa.’
Ban đầu bản thỏa thuận này ngốn của Barça 46 triệu bảng, cộng với 20 triệu bảng giá trị trong hợp đồng của Eto’o vào năm ngoái. Nhưng thỏa thuận cho mượn Aleksandr Hleb cho một mùa giải bị sụp đổ, thì Barça đành tiễn thêm một khoản 2,5 triệu bảng nữa. Vì vậy, tổng cộng 48,5 triệu bảng tiền mặt, 20 triệu bảng giá trị của Eto’o (cộng với các chi phí tinh thần khi chứng kiến cầu thủ này dẫn dắt Inter giành cú ăn ba) để đổi lấy một cầu thủ với những màn thể hiện thất thường ngay sau khi chuyển nhượng và cuối cùng buộc phải rời khỏi CLB.
Không có gì tệ hại hơn.
Mức tiền lương 5 năm trong bản hợp đồng của Zlatan là con số 75 triệu bảng đáng kinh ngạc. Bản thân cầu thủ này cũng mắc phải một số lỗi cá nhân, nhưng phần lớn là do Guardiola và Barcelona đã có những đánh giá sai lầm. Những người như Ronald Koeman và Ruud Gullit sau khi được hỏi ý kiến đã cho rằng Ibrahimovic, từng là nguồn cơn của những mâu thuẫn trong phòng thay đồ, đã rất trưởng thành và thay đổi.
Nỗi buồn đối với David Villa, Guardiola, các nhà tài trợ của Barça và Joan Laporta đó là các sai lầm liên tục nối tiếp nhau. Villa có thể được mua từ Valencia, nhưng Laporta lại lên tiếng khẳng định với báo giới rằng ông sẽ không bỏ ra số tiền đó (50 triệu bảng) để mua cầu thủ này. Tôi tin rằng, việc theo đuổi và mang về chàng tiền được yêu thích, chăm chỉ và là một ngôi sao sáng giá này hoàn toàn xứng đáng với việc tống cổ Ibrahimovic và chắc chắn nó sẽ mang lại cho Barcelona một cú ăn ba.
Cuối cùng, Guardiola đã nhấn vào nút ‘từ chối’. Zlatan được cho AC Milan ‘mượn’ với một khoản chi phí bắt buộc trị giá 24 triệu bảng vào cuối mùa giải 2010-2011. Nó có nghĩa là trong vòng một năm, Barça chịu thiệt hại hơn 24 triệu bảng trong một bản thỏa thuận.
Giám đốc Thể thao, Andoni Zubizarreta giải thích: ‘Guardiola đã nói với chúng tôi rằng vấn đề bắt đầu nảy sinh trên sân và rằng cậu ấy nhận thấy Ibra không hài lòng khi không được giữ vị trí chủ chốt như vị trí vốn có của anh ta ở các CLB khác, nơi mà cả đội phải phụ thuộc vào một mình anh ta. Tôi đã nói với cả hội đồng quản trị rằng chúng tôi phải tìm một giải pháp cho tình thế này.’
Phó Chủ tịch CLB, Josep Bartomeu lại cho rằng: ‘Chúng tôi bị mất tiền trong thỏa thuận này, nhưng chúng tôi cũng tiết kiệm 60 triệu bảng cho bốn năm tiền lương mà chúng tôi sẽ không phải trả.’
Nhưng thời gian này các núi lửa bắt đầu hoạt động, và núi lửa thực sự là một ấn tượng chẳng mấy vui vẻ với Guardiola.
Một vụ nổ tro núi lửa lần thứ hai ở Iceland diễn ra vào tháng Năm năm 2011 – nhưng nhờ họ đã được thông báo và cân nhắc cẩn thận nên họ đã lên đường. Nhưng trước đó, khi núi sông băng Eyjafjallajökull phun trào mạnh mẽ nhất vào ngày 14 tháng Tư năm 2010 với những cột tro bụi và khói cao khoảng 9 km và tính đến thời điểm lúc đó thì chỉ còn 7 ngày trước khi trận đấu lượt đi đầu tiên ở bán kết của giải Champions League gặp Inter diễn ra và còn cả một trận derby xứ Catalan với Espanyol trước đó.
Đó là một trận đấu huyên náo trong đó Barça có quyền kiểm soát bóng ít nhất trong tất cả mùa giải và Dani Alves bị đuổi khỏi sân sau sáu mươi phút. Đến cuối mùa giải, Guardiola cho rằng: ‘Đây là trận đấu giúp chúng tôi giành được chức vô địch.’ Tuy nhiên, vào thời điểm đó, dường như họ phải trả giá cao để có được một điểm chung cuộc.
Họ không thể di chuyển, sớm nhất là phải đến thứ Hai, còn hiện tại toàn bộ các chuyến bay có đường bay liên quan đều bị hoãn. Họ chỉ còn trông chờ vào sức gió để đánh tan bụi và khói mờ, nhưng điều đó đã không xảy ra. Vì vậy, một cuộc hành trình bằng ô tô đến Milan, và một đêm dừng chân tại Cannes, đã được đưa ra thảo luận và Guardiola, với rất ít sự lựa chọn, buộc phải đồng ý.
Các nhân viên và thầy trò HLV Guardiola khởi hành vào lúc 2 giờ 45 chiều thứ Hai và đến khách sạn Martinez ở Cannes vào khoảng 10 giờ 55 đêm. Từ 10 giờ sáng thứ Ba, họ mất thêm 4 tiếng nữa để đi thêm 380 km đến khách sạn Meliá Milano vào lúc 2 giờ chiều. Sau gần 24 tiếng rời khỏi Ciudad Deportivo ở Barcelona, họ đã đặt chân đến Milan.
‘Mất gần một ngày đêm trên xe buýt để đến nơi còn hơn nhiều lần so với việc ngồi ở nhà và xem các đội khác chơi qua truyền hình,’ Guardiola kết luận khô khan. Nhưng trận đấu lại là một thảm họa.
Mặc dù dẫn trước 1-0, nhưng đội chủ sân Nou Camp đã bị hạn chế rất nhiều trong lối chơi, trong khi Inter kết hợp lối chơi linh hoạt, ứng biến. Các học trò của José Mourinho đã lựa chọn chiến thuật ‘Crazy Gang’ Wimbledon kiểu cũ (một chiến thuật với lối chơi đơn giản nhưng hiệu quả, dựa trên nền tảng thể lực sung mãn) – nhưng với mục tiêu tổng quan rõ ràng. Đó là một trong những chiến thắng thông minh nhất của Mourinho.
Bóng được đưa xuống khá sâu, kéo Piqué và Puyol phải di chuyển liên tục khiến họ không đủ thời gian để xử lý tình huống; các cầu thủ của Inter cũng không thua kém Barça về khả năng bám bóng và tốc độ, nhưng họ kém may mắn khi gặp phải hai va chạm không đúng lúc, cộng với một bàn không được tính do lỗi việt vị. Tuy nhiên, Barça trở nên ‘xanh xao’ đuối sức như thể đang lội trên sân bùn. Các yêu cầu của mùa giải, trận derby xứ Catalan và sau đó là cuộc hành trình dài bằng xe buýt đã hoàn toàn ‘khóa chân’ họ trên sàn diễn.
Trận thứ hai diễn ra trong điều kiện hàng phòng thủ của Inter vô cùng mạnh mẽ, một thẻ đỏ dành cho lỗi đập cùi tay vào mặt Busquet của Motta gây nhiều tranh cãi cộng với sự thiếu đột phá đã ám ảnh Barça trong cả mùa giải.
Piqué ghi bàn, Bojan có một bàn thắng không được công nhận và bỏ lỡ cơ hội dứt điểm từ một cú đánh đầu của đồng đội, thời gian kiểm soát bóng 78-22 nghiêng về Barcelona và Julio César có pha cứu bóng ấn tượng nhất mùa giải khi ngăn chặn được pha dứt điểm của Messi, khi đó Barça đã có thể ghi được ba hoặc bốn bàn. Hạt giống căm hờn đã được gieo khi Mourinho lao đến và hét vào mặt Guardiola, trong khi anh đang hướng dẫn Zlatan vào sân sau khi Motta bị truất quyền thi đấu: ‘Anh nghĩ mọi chuyện đã kết thúc, nhưng hãy đợi đấy!’
Cuối cùng, Mourinho đã thực hiện đường chạy lịch sử đến hàng ghế thứ ba trong khu vực khán đài VIP của sân Nou Camp, mặc dù Victor Valdés chặn lại, thoạt đầu bằng lời, sau đó bằng vũ lực.
Inter sử dụng lỗi chơi cứng rắn để giành chiến thắng và Barça hoàn toàn ‘thiếu lửa’. Kết thúc câu chuyện. Sự thất bại là một bài học nhớ đời đối với Barça và nhấn mạnh vào khả năng phục hồi mà Guardiola đã truyền dạy cho các học trò của mình.
Bốn trận đấu còn lại ở Liga kết thúc với kết quả thắng chung cuộc 15-3, khi đội chủ sân Nou Camp tưởng như đã dính đòn tâm lý do bị loại ở Cup châu Âu. Trận đấu đầu tiên hậu Inter là cuộc đụng độ với Villarreal. Đó là trận bắt buộc phải giành chiến thắng. Thực tế, nó cũng giống như cuộc chạy đua nước rút trước El Madrigal và giành chiến thắng 4-1. Đây là cũng chiến thắng khiến họ tự phá kỷ lục của bản thân về số lượng chiến thắng trong một mùa giải (28), xô đổ kỷ lục về tổng số điểm của bất cứ đội nào tham gia vào một mùa giải 38 trận và thổi lửa đến Madrid, kẻ thù không đội trời chung, và những kẻ đã gắng hết sức săn đuổi danh hiệu suốt cả giải đấu và giờ đây có lẽ họ đang nuôi hi vọng rằng thất bại trước Inter là một cú đánh cực mạnh vào tinh thần của Barcelona.
Tôi nhớ lại không khí và nội dung của cuộc họp báo trước trận đấu – nếu Guardiola nói tốt về các cầu thủ của mình sau khi bị Inter đánh bại và trước một bài kiểm tra như Villarreal trên sân khách, thì sau đó sẽ có ít băn khoăn về việc các học trò của anh đã trả lời anh bằng sự xuất sắc. Guardiola lập luận rằng: ‘Mùa giải này vốn đã là trường hợp ngoại lệ. Tôi chuẩn bị tâm lý sẵn rằng chúng tôi không hề bất khả chiến bại, vì thế, theo quy luật thì thỉnh thoảng, chúng tôi phải thua. Tôi nghĩ rằng ngay cả các LA Lakers (một CLB bóng rổ nhà nghề Mỹ) cũng thua một trận và có thể thất bại nữa! (Họ đã giành danh hiệu vô địch NBA thứ 16 năm đó và hầu hết các cầu thủ của Guardiola đều là những fan bóng rổ cuồng nhiệt.)
‘Mùa giải Champions League của chúng tôi đã thành công vang dội và có vài vấn đề khiến chúng tôi không thể đi đến trận chung kết một lần nữa. Mùa giải trước, chúng tôi đã may mắn lọt vào trận chung kết nhờ một bàn thắng vào những phút cuối cùng, và năm nay chúng tôi bị loại bởi cách biệt tối thiểu, nhưng tôi rất hài lòng với sự thể hiện của các học trò mình. Tôi sẽ không ngạc nhiên nếu chúng tôi cũng dừng lại tại đây một lần nữa vào năm tới.’
Bốn chiến thắng, mà đỉnh cao là trận đánh bại Valladolid tả tơi trên sân nhà với tỷ số 4-0, giúp Barça phá vỡ kỷ lục giải đấu. Người Tây Ban Nha gọi đây là mùa giải La Liga hấp dẫn nhất mọi thời đại, và chúng tôi đã khám phá thêm phần nào về nhân vật chính của mình.
Điều đầu tiên Guardiola trả lời báo giới với tư cách là nhà vô địch Tây Ban Nha lần thứ hai liên tiếp, đó là Real Madrid là một đối thủ thật vĩ đại. Điều này hoàn toàn tương phản với sức nóng, sự giận dữ và nhỏ mọn mà José Mourinho thể hiện trên sân Bernabéu. Guardiola mở lời: ‘Tôi muốn chúc mừng HLV và các cầu thủ Madrid bởi vì tôi ngưỡng mộ sự thể hiện của họ trong mùa giải này. Nếu không có họ, tôi tin rằng chúng tôi sẽ không có được 99 điểm, và nếu không có chúng tôi, đương nhiên họ sẽ không giành được 96 điểm. Lối chơi của họ và cách họ cạnh tranh để giành danh hiệu này hoàn toàn mang phong cách của Real Madrid. Tôi muốn họ biết rằng có những người tại CLB của tôi, những người ngưỡng mộ sự cố gắng của họ, điều đó thực sự đáng ngưỡng mộ’.
Sau đó ông đã công kích kịch liệt cách thức mà các phương tiện truyền thông ở Madrid đối xử với CLB của mình, nhưng cũng rất thận trọng tách rời quan điểm của mình về họ và dành thái độ tôn trọng đối với Madrid của Manuel Pellegrini. Và ông trở lại với chủ đề được yêu thích. ‘Có điều gì đó thực sự ‘nghiệp dư’ trong tinh thần các học trò của tôi. Họ thích đào tạo, họ thích ra sân và họ thích đối đầu. Điều đó đã nâng đỡ chúng tôi trong một năm khó khăn khi chúng tôi chỉ có thể được phép thua một trận duy nhất nếu chúng tôi muốn giành ngôi vô địch.
‘Trong hai mùa giải đầu tiên, Guardiola thường thể hiện thái độ mà giờ đây có phần dè dặt hơn đó là ý thức về việc mình là HLV của CLB vĩ đại nhất thế giới. Những người biết rõ ông với tư cách là một cầu thủ lừng lẫy sẽ luôn ấn tượng với một Guardiola sôi nổi, cởi mở, tươi sáng và vui vẻ. Cuộc sống của ông luôn được kiểm soát: chế độ ăn uống, nghỉ ngơi và tiệc tùng. Nhưng ông cũng là người khá cực đoan, có khiếu hài hước tỉnh bơ và rất quan tâm đến mọi người.
Một phần bởi vì ông cảm thấy một số phương tiện truyền thông quay lưng lại với ông trong suốt những mùa giải đen tối trong giai đoạn sắp sửa chấm dứt sự nghiệp cầu thủ của mình ở Barça, và một phần vì ông biết rằng các phương tiện truyền thông giống như một con thú khát mồi sẵn sàng nuốt chửng tất cả lần những vinh quang ông mang về cho đội của mình trước đó, vì thế ông đã biến thái độ đó trở thành một quy tắc chung rằng ông không bao giờ trả lời phỏng vấn riêng khi là nhà cầm quân của Barcelona.
Tuy nhiên cũng có một số ít trường hợp ngoại lệ, theo tôi biết thì hai lần anh đã cho phép tôi gặp riêng ở văn phòng riêng để phỏng vấn và sau này trở thành một bài báo về Guardiola trong chương trình chung kết Champions League. Đó là một đặc quyền bởi vì tôi đại diện cho UEFA – Liên đoàn Bóng đá châu Âu, đơn vị tổ chức giải đấu. Mỗi lần như vậy, tôi đều được trải nghiệm cả hai cảm giác thích thú lẫn bực bội. Thích thú bởi vì khi Guardiola bắt đầu nói về chủ đề đam mê, bạn không thể biết được câu chuyện dẫn tới đâu bởi vì tâm trí của anh rất nhanh nhạy, đầy ắp thông tin và có cách giải quyết các vấn đề liên quan đến bóng đá riêng biệt. Lúc đó, anh thực sự là một người đàn ông chu đáo, tỏa sáng trên đỉnh vinh quang của mình. Còn tôi bực mình, bởi vì thời gian trò chuyện quá ngắn ngủi và chúng tôi phải chuyển sang một vấn đề khác ngay sau đó.
Cánh phóng viên được tiếp cận Pep, chủ yếu ở giải Champions League, nhưng phần lớn thông tin mà chúng tôi có được về vị HLV này lại chủ yếu qua các cuộc họp báo. Thỏa thuận là: trước và sau mỗi trận đấu, vị thủ lĩnh của Barça sẽ dành nhiều thời gian cho các cuộc họp báo, nơi bạn sẽ thấy tối thiểu bốn ngôn ngữ là tiếng Tây Ban Nha, Catalan, tiếng Anh và tiếng Ý được sử dụng (anh thông thạo cả 4 thứ tiếng). Với mật độ dày đặc các trận đấu của Barça, việc này đồng nghĩa với 6 cuộc họp báo trong 7 hoặc 8 ngày. Người ta cho rằng hầu hết các cuộc họp báo trước trận đấu sẽ kéo dài khoảng một giờ và sau trận đấu họ nên xuất hiện khoảng 20 phút, vậy là khoảng bốn giờ một tuần và tuần nào cũng vậy. Chắc chắn có một số nhà báo hoặc phóng viên anh không thể gặp mặt, có một vài câu hỏi lặp đi lặp lại mà anh không thể hoặc sẽ không trả lời và một số chương trình khiến anh khó chịu. Nhưng kinh nghiệm là hãy kéo anh vào vấn đề liên quan đến bóng đá và bạn sẽ nhận được những thông tin thú vị. Ngoài ra, anh còn khá hài hước.
Trong ba năm qua, anh có thói quen nghêu ngao một số câu điệp khúc của bài ‘Rehab’ khi điện thoại của ai đó đổ chuông và sau đó là nhạc bài hát của họa mi nước Anh, Amy Winehouse vang lên. Có một sự cố hài hước khi một nhà báo Catalan được kênh truyền hình Gulf đặt hàng hỏi ông một câu hỏi bằng tiếng Anh. Anh này đã chụp một vài bức ảnh, chen một vài câu tiếng Catalan để giải thích cho Guardiola rằng anh ta đã luyện tập hầu hết các buổi sáng, sau khi bị một chút trêu chọc từ “Ngài”, Guardiola thay đổi ngôi và nói với anh ta đầy cảm thông rằng: ‘Đừng lo lắng về tất cả những gã thông minh đang cười anh– Buổi họp báo tới sẽ hoàn toàn sử dụng tiếng Anh và bất cứ ai không làm vậy thì sẽ không nhận được câu trả lời phỏng vấn.
Sau khi Tây Ban Nha vô địch World Cup, cảnh Piqué, Puyol và Pepe Reina phục kích Cesc Fàbregas và nhấc bổng anh lên tung hô được truyền hình trực tiếp trên chương trình, thì một phóng viên BBC đã hỏi Guardiola về hành động đó. ‘Được rồi, Piqué có thể là một anh chàng khá hài hước”, Guardiola nói, cười phá lên và làm cho mọi người trong buổi họp báo ngạc nhiên bởi vì lúc đó, anh làm động tác gõ nhẹ vào bên thái dương trái để ra dấu về điều sắp diễn ra, “nhưng đôi khi anh ấy đùa hơi quá trớn.”
Sẽ luôn có một phóng viên hay nhà báo, không phân biệt nơi làm việc hoặc ngôn ngữ, được Tổng biên tập của họ đề nghị hỏi những câu hỏi mà họ không muốn hỏi nhưng buộc phải nói. Tôi đồ rằng David Ibanez của Telecinco rơi vào tình huống đó chỉ trước khi giải Công thức 1 Grand Prix Tây Ban Nha ở Catalonia diễn ra, khi ông này hỏi Guardiola rằng: ‘Ngài muốn chiến thắng ai vào cuối tuần này, Alonso, Massa hay Hamilton?’
Người đàn ông tuyệt vời của thành Nou Camp có một chút bối rối nhưng đã vặn lại: ‘Người hâm mộ của chúng tôi thích ai? Alonso ủng hộ Madrid, phải không? Vậy thì, tôi sẽ ủng hộ Hamilton vậy!’
Một câu hỏi được đáp bằng một câu hỏi và chẳng hề đụng chạm đến ai, nhưng chính đầu óc nhanh nhạy và cách thức sử dụng ngôn từ ‘gọn gàng’ của Guardiola đã thắp sáng những gì ‘tắt ngóm’ trong công việc của mình. Tất cả những điều đó trái ngược hoàn toàn với việc Guardiola đã chán ngấy những cuộc khẩu chiến như thế nào trong mùa giải 2010-2011.
Căng thẳng thể hiện rõ ràng khi ông ở bên ngoài sân cỏ. Hàng ghế của ông cùng với Ståle Solbakken – trong tháng Mười một năm 2010, ở Đan Mạch, sau khi Copenhagen tặng cho Barça những gì Pep gọi là ‘trận đấu khó khăn nhất, dữ dội nhất, hao thể lực nhất trong những năm tôi nắm quyền’ – là một minh chứng hùng hồn. Đó là một điềm báo trước những cuộc đối đầu nảy lửa với Real Madrid của Mourinho sau này. Solbakken đã yêu cầu đình chỉ bốn trận dành cho José Pinto sau trận đầu tiên bởi vì thủ môn bắt chước trọng tài thổi còi việt vị bằng khả năng huýt còi miệng như thật. Các cầu thủ của Copenhagen đang dẫn bóng thẳng đến khung thành và hiển nhiên mất đi cơ hội ghi bàn vì điều đó.
Guardiola nổi xung với một HLV khác khi ông ta yêu cầu một trong những cầu thủ của Barça phải bị treo giò một thời gian dài. Nhưng khi hai người đàn ông giận dữ lao vào nhau ở ngoài đường biên sau trận đấu, mặt đối mặt, như thể mọi thứ có thể đổ rạp nếu họ cách nhau khoảng 50 mét, thì chắc chắn có chuyện xảy ra.
Sergio Busquets là ‘người thực thi pháp luật’ của đội. Ông chạy qua để ra hiệu cho Solbakken, nhưng ngay sau khi ông làm điều đó, vị quản lý nắm vai kéo ông trở lại, không phải với ý ‘tránh rắc rối’, mà là ‘để đó cho tôi.’
Việc chịu thất bại trên sân nhà trước Hercules trong trận thứ hai của mùa giải với những suy nghĩ nhục nhã và phiền muộn đã gây ra cho Guardiola ít đau buồn hơn nhiều so với việc ký gia hạn hợp đồng tại CLB mà anh yêu thích và thực sự tỏa sáng thêm một lần nữa. Với bản hợp đồng sẽ hết hạn vào tháng Sáu năm 2011, nhưng một bản hợp đồng mới ‘luân phiên’ đã được thỏa thuận từ mùa hè năm 2010, thì Guardiola gia hạn đến tháng Sáu năm 2012. Điển hình, ông yêu cầu thêm những điều khoản mở rộng và mới cho tất cả các nhân viên hỗ trợ của mình như Domènec Torrent và Carles Planchart, những người theo dõi các trận đấu và chuẩn bị những bài thuyết trình ngắn và súc tích bằng video cho ông và các cầu thủ của mình; Tito Vilanova, cánh tay phải đắc lực của ông và tất cả các nhân viên, những người mà mỗi mùa đều nhận được những điều đặc biệt từ vị HLV này, có thể là một bữa tiệc liên hoan, một món quà.
Hơn nữa, anh còn thể hiện sự hân hoan của mình qua lời nói và cử chỉ khi thông báo tin mừng này. Vào giữa tháng Hai năm 2011, trước một trận hòa đau đớn ở Gijón, ông phát biểu với giọng điệu uể oải có phần hơi mệt mỏi, trái hẳn với một vị HLV viên mãn thường thấy – một ngàn năm ánh sáng của người đàn ông này đã biến mất kể từ khi tiếp quản vị trí năm 2008.
‘Nó chỉ giống như thời điểm không thể đặt mọi thứ xuống được nữa. Gia hạn hợp đồng nhiều hơn một năm? Điều này dường như quá sức đối với tôi. Nếu có thể, tôi chỉ muốn gia hạn thêm sáu tháng thôi.
‘Việc ở lại đây một thời gian dài như thế không phải là ý tưởng của tôi. Nếu mọi chuyện diễn ra tốt đẹp thì sau những tháng ngày cuối cùng của năm thứ 4 mà tôi ký kết, chúng tôi sẽ dõi theo những điều sẽ xảy ra. Tôi từ bỏ thì bởi vì những điều này là quy luật của bóng đá – trong cuộc sống này, thời gian luôn tàn nhẫn với mọi thứ. Nếu còn tiếp tục thì tôi đã đi ngược lại với đam mê và sức lực của mình, đã đến lúc mọi chuyện nên kết thúc ở đây.
‘Thật sự là có hai cách bạn từ bỏ công việc như thế này, thứ nhất đó là khi bạn bị sa thải bởi vì bạn không thể mang về chiến thắng được nữa hoặc khi bạn biết đó là thời điểm thích hợp và bạn nắm bắt nó. Hoặc là chúng ta vui vẻ ở lại hoặc là chúng ta thấy thời đi thời điểm thích hợp để ra đi.’
Nhiều thăng trầm của mùa giải 2010-2011 được đề cập đến đến ở các chương khác trong cuốn sách này – đó là khoảng thời gian rất đặc biệt đối với Leo Messi, David Villa, Éric Abidal và Andrés Iniesta nói riêng. Nhưng đó cũng là mùa giải mà Guardiola phải chịu đựng áp lực nhiều nhất và khó khăn nhất.
José Mourinho thường khiến anh khó chịu trong khoảng thời gian 12 tháng đầu làm HLV của Madrid, nhưng những gì Mourinho làm khiến Guardiola ‘nóng mặt’ của chủ yếu là việc đe dọa ngôi vương Champions League và danh hiệu vô địch Tây Ban Nha.
Cho dù bạn đánh giá việc lựa chọn chiến thuật và thực tế rằng, cuối cùng, Barça nâng hai danh hiệu và Madrid chỉ có một như thế nào đi chăng nữa, thì Los Blancos cũng thổi lửa vào gáy các học trò của Guardiola trong suốt những cuộc đối đầu đầy tính sử thi, với những vui buồn thất thường trên sân cỏ của bóng đá Tây Ban Nha – bốn trận Clásicos trong 18 ngày, quyết định chức vô địch La Liga, Cúp Nhà Vua và việc CLB sẽ phải đối mặt với MU trong trận chung kết Champions League.
Pep Guardiola không phải là một kẻ thua cuộc tồi mà là sống để chiến thắng. Đam mê gắn chặt với triết lý của CLB của anh vô cùng mạnh mẽ. Khi tôi phỏng vấn anh năm 2009, trong những cơn mưa thành công liên tiếp, ông đã say mê tâm sự về tầm quan trọng của lối chơi bóng đầy phong cách và nghệ thuật, để đáp lại tấm lòng của người hâm mộ. Nói đến chương trình trận chung kết của giải Champions League năm đó, ông giải thích: ‘Chúng ta đang sống trong một thế giới nơi mà mọi thứ đều leo thang và các khoản chi phí cũng vậy, nhiều người đã phải suy nghĩ và đắn đo để có thể chi tiền đi xem một trận bóng đá trực tiếp. Vì vậy, đối với tôi, tất cả những điều đó đều cần cảm xúc, nỗ lực, công việc, kế hoạch, sự tập trung và kỷ luật nếu bạn cố gắng vì mọi người. Chiến thuật mà chúng tôi chọn chơi trong mùa giải này là minh chứng cho sự kính trọng của chúng tôi dành cho những cổ động viên trả tiền mua vé đến sân xem trực tiếp hoặc người hâm mộ trả tiền để xem trận đấu trên truyền hình.’
Sau chiến thắng trận chung kết Cúp Nhà Vua năm 2009, ông cho hay: ‘Anh biết không, với tất cả những điều đang diễn ra trên thế giới ngày nay, việc tối thiểu chúng tôi có thể làm đó là để trái tim mình trên sân cỏ mỗi trận đấu. Tôi đã có những người bạn bất ngờ chùn bước và sống với nỗi sợ hãi. Rất nhiều người hâm mộ Barça phải cân đo đong đếm vì hoàn cảnh kinh tế eo hẹp, nhưng họ tự hào về cách chúng tôi bảo vệ phong cách chơi của mình và cố gắng hết sức để gìn giữ nó. Nếu chung cuộc, chúng tôi giành chiến thắng thì điều tốt nhất mà chúng tôi có thể thấy đó là niềm vui của các cổ động viên.’
Năm 2011, khi tôi có cơ hội hỏi rằng nếu ông và Sir Alex Ferguson chia sẻ một triết lý chung về cách thức tấn công và giải trí thì ông nói nôm na hơn nhiều. Ông cho rằng: ‘Khi bạn đào tạo một CLB lớn, hoặc đào tạo các học trò để đạt được Giải hạng Ba, khi bạn ra sân chơi bóng đá trong bất kỳ tình huống nào, cuối cùng, mục đích vẫn là chiến thắng. Hết!
‘Nếu MU và Barcelona chia sẻ triết lý về phong cách chơi bóng đá, nó chỉ đơn giản là bởi vì cả hai chúng tôi đều nghĩ rằng bóng đá tấn công là tốt nhất để giành chiến thắng. Điều duy nhất gây hứng thú với chúng tôi là chiến thắng. Nếu không phải vậy, nếu đó không phải là động lực thúc đẩy tôi mỗi ngày, thì có lẽ tôi đã không có mặt ở đây.’
Cả hai lần chia sẻ của ông đều khớp với niềm tin và mục tiêu phấn đấu của mình. Họ hòa hợp với nhau, không mâu thuẫn nhưng nhịp điệu lại hoàn toàn khác nhau. Mùa giải đầu tiên thực sự là một thử nghiệm niềm vui tinh khiết và gấp gáp, nhưng cũng giống như việc lướt trên đầu ngọn sóng với sự tự tin hoàn toàn. Sau cùng, tất cả những điều này, qua các thế hệ, điều đã luôn mang lại vị trí nhà vô địch, đang tạo sức nặng lên vị trí HLV và một hoặc hai cầu thủ khung của đội: Xavi gặp chấn thương dây chằng, Puyol khổ sở với chấn thương đầu gối còn Abidal đón nhận tin dữ với phát hiện u gan bất ngờ. Niềm vui chiến thắng có thể rất ngọt, nhưng nó cũng đi kèm với một sự trả giá vô cùng đắt đỏ.
Guardiola và tất cả các học trò của mình được nuôi dưỡng sâu sắc từ những tiền bối, những người cho họ về sự đặc biệt của thương hiệu bóng đá đẹp mắt này, cách nó thắp lửa, hoặc gây rắc rối cho cuộc sống của một số người. Nhưng trong họ, luôn tồn tại khát khao chiến thắng đến cháy bỏng. Nó đưa bạn tiến xa hơn, nhưng cũng buộc bạn phải trả giá.
Cha của Pep, Valentín, chia sẻ với tờ báo địa phương ở Santpedor rằng Cristina Guardiola thường phải lái xe đón chồng lúc 11h đêm khi anh vẫn miệt mài hướng dẫn các học trò cho trận đấu sắp tới. Rồi anh lại rời nhà vào khoảng 8h sáng, và cũng thường về nhà lúc 4 hoặc 5h sáng sau những trận đấu trên sân khách và sau 23h đêm vào những ngày làm việc bình thường. Đó là chưa kể đến áp lực của giới truyền thông, sự căng thẳng sau các trận đấu, đủ loại hợp đồng ký kết hoặc mua bán, thương tích của các cầu thủ và các mối quan hệ cấp cao. Còn mẹ của Guardiola, bà Dolores, thừa nhận: ‘Thằng bé trông già hơn, nó rụng tóc và sút cân nhanh chóng vì căng thẳng.
‘Thành công đều phải trả giá, nhưng nó cũng là chất gây nghiện. Những tác dụng khôn lường của căng thẳng, niềm vui và sự hài lòng được thể hiện sau chiến thắng thuyết phục các danh hiệu La Liga trong năm 2011, hay sau vũ điệu đẹp mắt trên sân Wembley của các học trò, mang lại chức vô địch châu Âu hoàn toàn xứng đáng cho Barça vào cuối mùa giải đó; cả hai điều này đều làm hồi sinh các nguồn năng lượng của Guardiola và là động lực khiến ông tiếp tục đạt được những thành công liên tiếp khi còn nắm trong tay loạt cầu thủ có khả năng xuất chúng.
Sau khi nhận được huy chương danh dự của Quốc hội Catalan trao tặng vào tháng Chín năm 2011, Guardiola giải thích: ‘Tôi muốn anh biết một điều bí mật nho nhỏ. Trước mỗi trận đấu, tôi đi xuống văn phòng xinh đẹp của mình trong tầng hầm Nou Camp và tự khóa mình trong đó một vài giờ. Trợ lý đưa tôi một vài đĩa DVD về đối thủ sắp tới.
‘Mẹ kiếp’, tôi cằn nhằn, ‘cầu thủ cánh trái của họ nhanh hơn cánh phải, hậu vệ trung tâm không phối hợp ăn ý, họ sử dụng đường đi bóng bổng…’ Tôi ghi chú lại những điểm mạnh của họ rồi tìm kiếm những điểm yếu.
‘Điều đó luôn khiến tôi suy nghĩ: ‘Ok, nếu tôi sử dụng các cầu thủ ở đây… nếu Messi đến đây và ai đó hơn ở đó, có lẽ chúng ta tiễn êm họ. Quả là một khoảnh khắc ‘Eureka!’
‘Ánh sáng tuyệt vời của niềm cảm hứng, sự hân hoan của khoảnh khắc xuất thần là lý tưởng để tôi trở thành một HLV. Những thứ khác là một phần của cuộc sống hàng ngày, những điều chúng ta buộc phải làm.’
‘Nó có thể kéo dài một phút, hoặc đôi khi 90 giây. Một số ngày tôi phải xem hai đĩa DVD, nhưng cho dù việc đó mất bao lâu đi chăng nữa, cuối cùng, tôi cũng có thể nói rằng, ’Tôi biết rồi – ngày mai, chúng tôi sẽ chiến thắng!
‘Tôi không biết ý tưởng đó từ đâu ra nhưng một hình ảnh tưởng tượng luôn xuất hiện kịp thời và đủ sức thuyết phục tôi.
Ngày mai, chúng tôi sẽ chiến thắng’.
Pep Guardiola, người đàn ông của những tầm nhìn chiến lược, không hề bị lung lay bởi quyền lực. Vẫn chiến đấu với ý tưởng rằng lối chơi đẹp không chỉ mang về những giải thưởng lớn, mà xác định khả năng, bản sắc văn hóa và vị thế của CLB này so với thế giới.
ĐỘI HÌNH THI ĐẤU:
ATHLETIC BILBAO – 1 BARÇA – 4
Chung kết Cúp Nhà Vua, 13 tháng Năm năm 2009
Nếu bóng đá trở nên dễ đoán trước và những giả thiết được đánh giá cao hơn các tài năng bóng đá, có lẽ kết quả của trận chung kết đặc biệt này đã đảo ngược hoàn toàn.
Đội bóng của Guardiola khấp khểnh bước tới Valencia trong ngày trận đấu diễn ra. Lịch thi đấu vài tuần trước đó của họ chẳng khác gì một cực hình man rợ. Cuối tuần trước họ đã để tuột mất cơ hội vô địch La Liga sớm, dù đã dẫn trước Villarreal với tỉ số 3-1 trên sân nhà, và Andres Iniesta cũng dính chấn thương trong trận đấu này. Thierry Henry, Rafa Marquéz và Gaby Milito đều không thể thi đấu, Eric Abidal thì bị treo giò. Trong khi đó Athletic Bilbao lại đang có phong độ cực cao, đã giành bốn chiến thắng và một kết quả hòa trong năm trận đấu liền trước đó. Cơ hội vô địch đang đến rất gần với đội bóng xứ Basque.
Athletic khi đó là một đội bóng mạnh mẽ và quyến rũ. Dưới sự dẫn dắt tuyệt vời của HLV Joaquín Caparrós, đội bóng có sự tham gia của hai nhà vô địch World Cup tương lai, Javi Martínez và Fernando Llorente. Cả hai cầu thủ này đều đã ghi bàn trong chiến thắng oanh liệt trước Sevilla ở trận bán kết.
Athletic có vẻ rất quyết tâm giành cúp Copa Del Rey. 25 nghìn cổ động viên của họ đã đến Valencia trước cả những người Catalan, một số người đến từ thứ hai và dành cả tuần để nhậu nhẹt, hát hò và tung hô ‘niềm tự hào xứ Basque.’
Cổ động viên Barcelona thực tế hơn một chút: họ dành thời gian cho gia đình, và ngủ sớm mỗi tối. Nên nhớ rằng họ không phải là những người hâm mộ liều lĩnh và bướng bỉnh.
Các cầu thủ của Guardiola không luyện tập các kỹ năng phạt đền, vì ‘penalty chỉ tới sau hai hiệp phụ, nó đòi hỏi bạn phải bình tĩnh dưới một áp lực vô cùng lớn, bạn không thể giả lập áp lực đó để luyện tập được.’ Anh quan tâm đến thời gian nghỉ ngơi của học trò tới mức hôm trận đấu diễn ra mãi tới 11 giờ sáng Barcelona mới lên máy bay tới Valencia.
Hai buổi tập trước trận đấu của Athletic được mở cửa và đám đông khán giả được tự do vào sân tập theo dõi. Đây là một ngày hội lớn, và các cổ động viên nên được hưởng thụ không khí rực lửa của trận chung kết, trước khi ăn mừng chức vô địch.
Athletic Bilbao mở tỉ số chỉ sau 9 phút.
Các cầu thủ của HLV Caparrós đứng đầu La Liga về số bàn thắng ghi được từ các tình huống cố định, và bàn mở tỉ số này cũng đến từ một pha đánh đầu ngược của Toquero, với đường kiến tạo là cú phạt góc của David López. Xavi và Keita không thể tranh chấp trên không với Toquero, và bàn thắng đến với đội bóng xứ Basque. Trên các khán đài, cổ động viên reo hò ầm ĩ. Barcelona có thể được tha thứ vì bị dẫn trước sớm như vậy, nhưng chưa đầy nửa tiếng sau Yaya Touré đã thoát khỏi tầm kiểm soát của trung vệ đối phương để dốc bóng nhanh về phía khung thành và tung ra cú sút xa đánh bại thủ môn Gorka Iraizoz, Athletic Bilbao hụt hơi, và điều gì đến cũng phải đến, – Xavi và Messi – trong trận chung kết tranh cúp đầu tiên của anh dưới màu áo Barcelona sáu năm sau khi gia nhập CLB – đã hoàn toàn kiểm soát trận đấu.
Ở lại với quan điểm ban đầu của tôi. Theo đúng lý thuyết thường tình, Barcelona lẽ ra đã phải gục ngã vì kiệt sức thay vì tìm lại được sức mạnh của mình và dễ dàng đánh bại Athletic Bilbao. Mọi chuyện xảy ra hoàn toàn trái ngược với dự đoán, và dù một nguyên nhân đáng kể là do Athletic thiếu nhiều cầu thủ đẳng cấp thế giới, lý do quan trọng hơn là các cầu thủ của Guardiola cảm thấy họ đã trải qua rất nhiều khổ nhọc, đã chết đi sống lại trong trận bán kết Champions League với Chelsea. Họ hiểu rằng họ xứng đáng nhận cúp hơn bất kỳ ai ở Tây Ban Nha này, và không bao giờ có chuyện họ để tuột mất danh hiệu này.
Có một chi tiết khá thú vị trong trận đấu, ít ra tôi thấy nó khá hài hước. Đài truyền hình quốc gia (TVE) tường thuật trực tiếp trận đấu. Vì đây là trận đấu giữa xứ Basque và xứ Catalan, nên khi Đức Vua và Hoàng Hậu xuất hiện trên khán đài ngay trước khi quốc ca cất lên, họ đã bị cổ động viên hai đội la ó và huýt sáo. TVE không hiểu bằng cách nào đã cắt được toàn bộ những cảnh quay không hay ho này và thay bằng những hình ảnh của sân San Mamés (sân nhà của Athletic).
Ngay lập tức, khán giả truyền hình trên khắp Tây Ban Nha gọi điện tới đài truyền hình để phàn nàn. TVE phải xin lỗi và cho phát quốc ca – đã được chỉnh sửa cẩn thật, cắt bỏ toàn bộ những tiếng la ó và huýt sáo – vào giờ nghỉ giữa hai hiệp. Điều đáng tiếc là Julián Reyes khốn khổ, người chịu trách nhiệm mảng bóng đá ở TVE đã bị sa thải ngay ngày hôm sau, trong khi nhà đài vẫn khăng khăng khẳng định rằng họ không hề cắt bỏ gì hết.
Chức vô địch đầu tiên trong thời đại Guardiola. Còn hai danh hiệu nữa đang chờ.
Athletic: (4-4-2) Iraizoz, Iraola,Ocio, Amorebieta, Koikili, Yeste,Martínez, Orbaiz (Etxeberría 62),López (Susaeta 59), Toquero (Vélez 62) Llorente.
Barcelona: (4-3-3) Pinto, Alves,Piqué, Touré (Sylvinho 88), Puyol,Xavi, Busquets, Keita (Pedro 87),Messi, Eto’o, Bojan (Hleb 83).
Bàn thắng: Toquero 9, 30 Toure, 54 Messi, Bojan 57, Xavi 64
Thẻ phạt: Touré, D. López, Koikili, Keita, Messi
Trọng tài: Luis Medina Cantalejo
Khán giả: 55.000, Mestalla