GIẢI VÔ ĐỊCH TOULON
“Không phải là chuyện trở thành cầu thủ hay nhất trong trận cầu.”
1985: Jean-Pierre Papin đến từ Valenciennes là vua phá lưới và giành chức vô địch cùng với đội tuyển Pháp. 1991: Trong suốt thời gian chơi cho AS Cannes, sự tỏa sáng của Zinedine Zidane đã đưa anh tới trận chung kết mà trong đó, đội tuyển Pháp thất bại trước đội tuyển Anh. Alan Shearer của Southampton trở thành cầu thủ ngôi sao với 7 bàn thắng trong bốn trận cầu.
1992: Rui Costa của Benfica đã có màn trình diễn ấn tượng trong giải đấu, là vua phá lưới.
1997: Thierry Henry của AS Monaco là vua phá lưới và là cầu thủ xuất sắc nhất, anh đạt danh hiệu cao nhất cùng đội tuyển Pháp.
1998: Juan Román Riquelme từ CLB Boca Juniors của Argentina được trao danh hiệu cầu thủ của giải, đây được xem như là sự xúc phạm đối với các đội tuyển châu Âu.
Giải đấu quốc tế Espoirs de Toulon et du Var, hay được biết đến với tên tiếng Anh là “Giải bóng đá tài năng Toulon”, bắt đầu vào năm 1967 dành cho lứa tuổi U21. Vào năm 1974, giải đấu này chỉ dành cho các đội tuyển quốc gia. Nó không được FIFA công nhận, nhưng từ lâu đã được coi là một nơi cho những tài năng trẻ toả sáng, những người sau này được biết đến như những siêu sao toàn cầu.
Giải đấu lần thứ 31, từ ngày 10 đến 21 tháng 6 năm 2003 không có ngoại lệ. Đi ngược lại mọi dự đoán, danh hiệu cầu thủ của giải được trao cho Javier Mascherano. Chàng trai sau này sẽ trở thành ngôi sao của Barcelona và đội tuyển quốc gia Argentina, khi đó đang đầu quân cho River Plate, và anh đã giúp cho Argentina giành vị trí thứ ba trong giải đấu. Hai năm sau, anh chuyển sang chơi cho SC Corinthians tại Brazil, sau đó chơi ở Premier League khi đầu quân cho West Ham và Liverpool.
Ronaldo, vốn được mọi người dự đoán sẽ giành giải thưởng cao quý nhất cùng với Pagano của Italy và Rivas của Argentina, phải an ủi bản thân với kỷ lục cầu thủ trẻ nhất lên ngôi vô địch.
Cristiano khiêm tốn tuyên bố rằng “Giành giải thưởng cầu thủ xuất sắc nhất giải không phải là điều quan trọng nhất. Điều quan trọng hơn cả là đội bóng của chúng tôi rời giải với chiến thắng. Chúng tôi đã giành được chức vô địch.”
Sau khi giành chiến thắng vào năm 1992 và 2001, Bồ Đào Nha nâng cúp vô địch Toulon lần thứ ba, đánh bại Italy với tỉ số 3-1 trong trận chung kết và có một màn trình diễn hết sức ấn tượng. Số 28 của Sporting khi đó cũng đang học cách tự đánh giá mình.
Ronaldo thú nhận “Tôi đã thực hiện được mục đích của mình khi đến đây. Trong ba trận đấu, tôi cho rằng mình đã chơi tốt nhưng hai trận khác tôi có đôi chút mệt mỏi. Điều đó chẳng có gì đáng ngạc nhiên khi bạn buộc phải thi đấu rất nhiều trận trong khoảng thời gian ngắn như vậy.”
Trong mỗi lứa của đội tuyển trẻ Bồ Đào Nha, CR7 luôn thi đấu cùng với những đồng đội lớn hơn một chút. Anh mới chỉ 14 tuổi khi gia nhập đội tuyển U15 và chỉ mới 16 tuổi khi gia nhập U17. Ronaldo chỉ mới 18 tuổi khi vào đội bóng U20 tại giải vô địch Toulon, nơi anh đã toả sáng ngay khi bắt đầu trận cầu đầu tiên với đội tuyển Anh tại Nimes vào ngày 11 tháng 6.
Huấn luyện viện Bồ Đào Nha, ông Rui Caçador, đã hứa hẹn về một đội hình tấn công và ông đã giữ đúng lời hứa của mình. Ông đặt Danny vào vị trí trung phong, Ronaldo và Lourenço chơi ở hai cánh, để lại gã khổng lồ Hugo Almeida tìm khoảng trống trong dàn hậu vệ của đối phương. Sau 10 phút quan sát thận trọng, Bồ Đào Nha nắm thế kiểm soát, và cho dù thực tế là đến tận hiệp 2 họ mới ghi ba bàn thắng, thì màn thi đấu đỉnh cao xuyên suốt trận đấu của họ đã nghiền nát đối thủ. Cristiano ghi bàn thắng quyết định thứ ba và gây ấn tượng mạnh mẽ không chỉ với Ban huấn luyện của tuyển quốc gia mà còn với rất nhiều HLV từ các đội bóng hàng đầu luôn trực sẵn tại Toulon để tìm kiếm những hợp đồng tiềm năng.
Juan Martínez Vilaseca – tuyển trạch viên của Barcelona là một trong số đó. Sau khi tận mắt chứng kiến Ronaldo thi đấu, ông đã tuyên bố rằng “Ronaldo là một cầu thủ cực kỳ thú vị. Cậu ấy có cá tính độc đáo và là một cầu thủ trẻ đầy triển vọng. Nếu cậu ấy tập trung vào sự nghiệp của mình, một ngày nào đó sẽ có thể chơi cho một trong những CLB lớn của Châu Âu. Không lâu nữa cậu ấy sẽ trở thành cầu thủ xuất sắc nhất Bồ Đào Nha. Tôi không còn nghi ngờ gì về điều này.”
Tài năng bóng đá trẻ này không còn là một cái tên lạ tại các cường quốc bóng đá nữa – Vilaseca không phải là người duy nhất đánh giá cao Ronaldo. Trong thời gian dài, anh được chào mời bởi các CLB lớn nhất Châu Âu. Arsenal, MU, Liverpool, Chelsea, Juventus, Parma, Atlético Madrid, Barça và Valencia đều quan tâm đến cậu bé đến từ Madeira này.
HLV trưởng của The Gunners (Arsenal)– ngài Arsène Wenger đã chuyển lời mời cá nhân tới Cristiano và mẹ cậu, mời họ tới thăm London vào tháng 1 năm 2003 để nói chuyện về tương lai, thăm CLB và làm quen với tiền đạo Thierry Henry, người mà Ronaldo rất ngưỡng mộ. Cuộc trò chuyện tiếp tục sau khi anh trở về Lisbon, nhưng Wenger mong muốn anh ở lại đó thêm một năm nữa trước khi có bước nhảy vọt vào Premiership.
Inter cũng có cùng ý tưởng đó: Họ sẵn sàng trả phí chuyển nhượng nhưng họ cho rằng cậu nên ở lại và rèn luyện ở Lisbon một thời gian nữa. Tuyển trạch viên của Inter, ngài Luis Suárez, chủ nhân của danh hiệu Quả bóng vàng năm 1960, từng là tiền vệ trong màu áo Inter và Barça, đã nhận được cuộc gọi từ một người bạn gợi ý về một cầu thủ chơi rất xuất sắc trong Học viện tài năng trẻ Sporting. Ông đã thấy anh vài lần trước khi ra mắt đội một và đã thuyết phục đại diện Inter nói chuyện với gia đình anh trước và ký hợp đồng với anh càng sớm càng tốt.
Theo nguồn tin nội bộ, Valencia đã đưa ra giá 500 triệu Pesetas. Và Ronaldo cũng đã có cuộc nói chuyện với Atlético Madrid, đội mà theo báo chí Tây Ban Nha cho hay đã gia nhập cùng các đội bóng trên bán đảo Iberian trong cuộc đua ký hợp đồng với cầu thủ trẻ này.
Ngay cả HLV của Liverpool, ông Gérard Houllier cũng đã suy xét kỹ lưỡng lời của tuyển trạch viên về “điều kỳ diệu đến từ Madeira” và ông đã bay sang Pháp để xem tận mắt hiện tượng Bồ Đào Nha bằng xương bằng thịt. Ông không còn chút ngờ vực nào nữa sau khi xem anh thi đấu: Anh chính là một trong những ngôi sao trẻ tuổi triển vọng nhất châu Âu và ông muốn mang anh đến Anfield. Báo chí xôn xao về một lời đề nghị đổi một cầu thủ Liverpool và cái giá 7.5 triệu Euro để có được Ronaldo, và người ta đã kết thúc chuyện bàn bạc đó chỉ trong vài ngày. Đại diện của Cristiano – Jorge Mendes đã có cuộc gặp với đại diện CLB Liverpool và CLB Lisbon đã sẵn sàng cho phép số 28 khởi hành đến quê hương của The Beatles huyền thoại.
Cristiano nói rằng anh rất ngưỡng mộ bóng đá Anh (cho dù đó không phải là phong cách ưa thích của anh – anh thích cách chơi của Tây Ban Nha hơn). Anh thừa nhận “Liverpool là một trong những CLB hàng đầu nước Anh. Và đó là giấc mơ của bất kỳ cầu thủ nào.” Tuy nhiên, anh không có ý định rời Sporting vội vàng như vậy.
Nhưng báo chí muốn biết chàng trai 18 tuổi có cảm giác như thế nào khi lọt vào mắt xanh của tất cả các tuyển trạch viên tại Toulon và được rất nhiều các CLB chào mời. “Tôi không thấy bị áp lực bởi những điều đó”, anh trả lời. “Tôi chỉ thấy vui mừng và hạnh phúc khi biết rằng các CLB lớn và những tên tuổi hàng đầu chú ý đến mình. Nó mang lại cho tôi sức mạnh và động lực để cố gắng cải thiện năng lực mỗi ngày. Nhưng tôi chưa nói chuyện với bất cứ ai, và chưa có ai đưa ra lời đề nghị cụ thể với Sporting. Tôi biết có rất nhiều lời bàn tán trên báo chí, nhưng hiện tại mục đích chính của tôi là giúp cho đội bóng của mình lọt vào trận chung kết và chiến thắng. Đó là tất cả những gì mà tôi quan tâm.”
Minh chứng cho những lời nói đó là một màn trình diễn tuyệt vời ở vị trí tiền đạo cánh trong trận gặp Argentina, đội tuyển mà ai cũng cho rằng sẽ đi tiếp vào vòng trong. Nhưng Bồ Đào Nha đã đánh bại các chàng trai của Mascherano với tỉ số 3-0. Tiếp đó, họ đối mặt với Nhật Bản tại Fréjus, nhưng đây thực sự là một trận đấu đầy kịch tính. Ngỡ rằng trận cầu khó khăn nhất đã ở phía sau họ, các chàng trai của Rui Caçador thư giãn nghỉ ngơi và bị đánh bại một cách bất ngờ với tỉ số 1-0 bởi bàn thắng của Mogi. “Chúng tôi đã không chơi theo cách của hai trận đấu trước”, Ronaldo nhận xét, tin rằng đội bóng phụ thuộc vào mình. “Chúng tôi đã không sẵn sàng bước vào cuộc đấu, đã không khẳng định mình và bỏ lỡ nhiều cơ hội. Bây giờ chúng tôi phải đánh bại Thổ Nhĩ Kỳ nếu muốn lọt vào trận chung kết.” Bàn thắng từ Nuno Viveiros và Danny đã đè bẹp đội bóng Thổ Nhĩ Kỳ của Raşit Çetiner và đưa Tây Ban Nha vào trận chung kết.
“A McVictory over spaghetti”, là tiêu đề trên tờ Record của Bồ Đào Nha số ra thứ Bảy ngày 21 tháng 6, cũng là ngày diễn ra trận chung kết. HLV đã giải toả căng thẳng trước đêm chung kết bằng cách đưa 20 cầu thủ của ông ra Big Mac. Họ xin phép được đi. Đó cũng là một cách tốt để thư giãn và thoát khỏi đồ ăn nhàm chán tại khách sạn. Vì thế, đêm trước khi đối mặt với tuyển Italia, họ đã xuống tiệm McDonald”s và kiên nhẫn xếp hàng đợi món bánh mỳ kẹp thịt.
Đó không phải là trận đấu dành cho những người yếu tim, 90 phút trọn vẹn đầy ắp những pha hành động. Và đó là 90 phút đau thương đối mà vĩ đại với Bồ Đào Nha. Vào phút thứ 25 của trận đấu, họ chỉ còn 10 người trên sân sau khi Hugo Almeida nhận thẻ đỏ và đội quân màu áo thiên thanh nắm quyền kiểm soát trận đấu. Ngay trước giờ giải lao, khi mà tỉ số đang là 0-0, hai đội lại cân bằng quân số sau khi Bovo bị đuổi ra khỏi sân vì phạm lỗi với Pedro Ribeiro. Đến hiệp hai, tuyển Italia là đội được nghỉ ngơi nhiều hơn (họ đã có thêm 24 giờ nghỉ kể từ trận cuối cùng với Ba Lan) nắm thế kiểm soát. Phút thứ 67, Francesco Ruopolo tiếp tục lối đá phản công và đặt Italy vào thế chủ động. Điều đó gây khó khăn cho Bồ Đào Nha trong việc đối phó với hàng phòng ngự mạnh mẽ của Italia và trận đấu giống như trò chơi chẳng thể kết thúc.
Nhưng họ đã nhầm. Chỉ sau hơn 10 phút trước khi tiếng còi chung cuộc cất lên: Hai nhân vật vào sân làm thay đổi trận đấu. João Paiva vào sân và ghi bàn ngay từ cú chạm bóng đầu tiên. Năm phút sau, Danny cướp bóng từ đối thủ và đưa đội nhà vượt lên dẫn trước. Paiva nâng tỉ số lên 3-1 trong phút bù giờ và màn ăn mừng chiến thắng bắt đầu. Hình ảnh đội chiến thắng hiện lên với một Ronaldo có mái tóc vàng xoăn, cơ thể gầy và cởi trần hồi đó anh chưa cơ bắp như bây giờ. Anh cười rạng rỡ, cánh tay giơ lên.Tay trái anh cầm chiếc áo màu xanh – phần thưởng cho chiến thắng của mình.
“Đó là một trận cầu khó khăn với một đối thủ chơi cực tốt, họ đã gây rất nhiều khó khăn cho chúng tôi”, Cristiano nói. “Chúng tôi biết trước rằng Italia là một đối thủ mạnh. Chúng tôi chơi tốt và đã có màn trình diễn tuyệt vời trong suốt giải đấu.” Báo chí Bồ Đào Nha ca ngợi đội tuyển U20 và ca ngợi thế hệ này như thế hệ của Figo và Rui Costa.
Đội bóng được chào đón như những người hùng trên đường trở về Lisbon, người hâm mộ nồng nhiệt chào đón họ tại sân bay Portela. Cristiano Ronaldo không trở về cùng đội bóng. Anh ở lại Pháp với mẹ và một người chị gái để nghỉ dưỡng vài ngày ở miền Nam sau chuyến bay tới Paris. Đó là một kỳ nghỉ cần thiết trước khi những trận du đấu trước mùa giải của Sporting bắt đầu.
Vào ngày 6 tháng 8 sẽ là trận giao hữu với Manchester United (MU), nơi chứng kiến một bước ngoặt lớn trong sự nghiệp của anh.