SỐ 7
“Tôi muốn số 28 nhưng tôi không thể chống lại ý của huấn luyện viên.” Đêm trước trận đấu, một thoả thuận đã được thống nhất. Trong cuộc họp tại khách sạn Quinta da Marinha, Sporting đã đạt đến một thoả thuận với MU nhằm chuyển nhượng Cristiano cho Quỷ Đỏ với giá 15 triệu Euro – khoảng hơn 12 triệu bảng Anh. HLV MU, Sir Alex
Ferguson, giám đốc tài chính của Sporting, ông Simões Almeida và đại diện của Cristiano, Jorge Mendes đã thống nhất tất cả các điều khoản; điều còn lại là để chính Ronaldo ký kết hợp đồng này.
Cristiano đã biết trước rằng tương lai của anh gắn liền với MU, nhưng tin tức này chưa được công khai cho đến ngày 12 tháng 8 – và không công khai trước tuần có thể quyết định từ chối thỏa thuận của một trong các bên liên quan. Không ai muốn phá hỏng bữa tiệc của Sporting. Vào ngày 6 tháng 8 năm 2003, SVĐ mới của đội bóng Sư tử mang tên Alvalade XXI được khánh thành. Nó được thiết kế bởi kiến trúc sư Tomás Taveira với để sử dụng cho UEFA Euro 2004 mà Bồ Đào Nha là nước chủ nhà.
Trận đấu khai trương SVĐ diễn ra với sự góp mặt của CLB MU, đội bóng đã có thoả thuận với Sporting. Học viện bóng đá trẻ tại Alcochete đã trở thành một học viện sân sau cho MU, họ được ưu tiên lựa chọn bất kỳ tài năng trẻ đầy hứa hẹn nào đầu tiên và Sporting phải thông báo cho họ về bất kỳ mối quan tâm bên ngoài nào.
Một cảnh tượng tuyệt vời, mở đầu với lễ khai mạc SVĐ mới và kết thúc bằng trận cầu và màn trình diễn của Cristiano.
Buổi lễ bắt đầu vào lúc 20h45, chiếc rèm sân khấu từ từ kéo lên, và trên sân khấu nhạc sĩ – ca sĩ quốc gia Dulce Pontes hát bài hát nổi tiếng của cô “Amor a Portugal” (Tình yêu Bồ Đào Nha). Hàng trăm người xếp thành hình huy hiệu của CLB trên sân. Cuối cùng, các cầu thủ tiến vào sân bóng. Bầu không khí trở nên sôi nổi và không còn một ghế trống nào trên khán đài.
Khoác trên mình chiếc áo số 28 sọc xanh trắng, quần short trắng và tất kẻ sọc trắng xanh, Cristiano Ronaldo muốn cho MU thấy khả năng của mình. Vì vậy, anh đã thi đấu rất tập trung và đó là trận đấu hay nhất mà anh từng chơi với đội bóng Sư tử. Anh thi đấu bùng nổ ngay từ những phút đầu và khuấy đảo hành lang phòng ngự bên cánh của MU. Anh thử tài thủ thành Fabien Barthez với một cú sút từ xa và một pha đối mặt với thủ môn người Pháp này. Phút thứ 25, anh chuyền bóng cho Luís Filipe ghi bàn thắng đầu tiên của trận đấu. Nhưng trên hết, anh làm mọi người kinh ngạc với tốc độ, khả năng đi bóng, kỹ thuật, khả năng đổi hướng và qua mặt đối thủ.
Trong giờ giải lao, Sir Alex đã nghĩ rằng ông cần phải ký hợp đồng với anh ta, và nói chuyện với nguyên giám đốc điều hành của CLB, ông Peter Kenyon: “Chúng tôi không thể rời khỏi đây mà không có cậu bé đó.” Hậu vệ Phil Neville nhớ lại cuộc thảo luận tương tự trong phòng thay đồ, chúng tôi đều đã nói với HLV: “Chúng ta phải ký hợp đồng với cậu ta.”
Ferguson không nói gì cả. Ông không có ý định tuyên bố với các cầu thủ của mình rằng vụ thương lượng này đã hoàn tất.
Ông thực là một con cáo già khôn ngoan.
Ferguson muốn cậu được chấp nhận trong phòng thay đồ từ ngày đầu tiên, và đó là cách tốt hơn cả việc cho phép người khác nghĩ rằng họ phải làm điều gì đó để mang cậu về từ Sporting. Trên chuyến bay trở lại London, các cầu thủ kỳ cự của MU như Rio Ferdinand, Paul Scholes và Roy Keane bàn luận về tài năng trẻ Bồ Đào Nha và tự hỏi liệu MU có thể ký hợp đồng với anh chàng hay không. Sir Alex mừng thầm. Vào cuối trận (Sporting chiến thắng với tỉ số 3-1), sau khi đã tham khảo ý kiến của Jorge Mendes, ông đã nói chuyện trực tiếp với Cristiano, khen ngợi hết lời và mời anh đến Manchester.
Ronaldo tin rằng anh sẽ đến đó ký hợp đồng, kiểm tra sức khoẻ, thăm Old Trafford và xem xét cơ sở vật chất và sau đó trở lại Lisbon tiếp tục trả nợ một năm nữa cho Sporting. Nhưng ngài Ferguson đã sắp xếp một kế hoạch khác. Sau khi Ronaldo đến và ký hợp đồng (2 triệu Euro một năm – khoảng hơn
150.000 Euro một tháng so với 2000 Euro mà anh kiếm được tại Sporting), Ferguson đã có cuộc đàm đạo với Jorge Mendes.
“Tôi không hiểu một chữ tiếng Anh nào”, Cristiano nói với tờ Público của Bồ Đào Nha nhiều năm sau. “Mendes giải thích cho tôi rằng Ferguson muốn tôi ở lại Manchester. Tôi đã sốc và rất lo lắng.” Ronaldo không biết phải làm gì, thậm chí anh còn không mang theo đồ đạc của mình. Anh sẽ bắt đầu luyện tập tại Carrington và có thể trở lại sau để dọn đồ.
Ronaldo chính thức có mặt tại Old Trafford vào ngày 13 tháng 8, cùng với cầu thủ 24 tuổi người Brazil José Kléberson đến từ Atlético Paranaense. Anh xuất hiện trong chiếc áo sơ mi trắng gần như trong suốt và quần jean mài, cùng mái tóc nhuộm highlight. Các bình luận viên không thực sự có thiện cảm với anh. Họ không mấy ấn tượng với bề ngoài, tuổi tác và trên hết là cái giá mà MU đã bỏ ra để mua chàng trai này.
Ronaldo là cầu thủ vị thành niên đắt nhất trong lịch sử bóng đá Anh, và cái giá 12 triệu Bảng dường như là quá cao cho một cậu bé 18 tuổi mới chỉ tham gia một mùa bóng, chơi 25 trận và ghi ba bàn thắng cho đội một. Nhưng Ferguson vừa chuyển nhượng Beckham cho Real Madrid với giá 25 triệu bảng và Juan Sebastián Verón cho Chelsea với giá 15 triệu bảng. Ông cũng vừa vồ hụt Ronaldinho (Cầu thủ người Brazil này đã đầu quân cho Barcelona). Ngài Ferguson tin rằng mình đã có một hợp đồng xuất sắc. Ông tin Cristiano sẽ mang lại nhiều giá trị hơn so với Beckham và sẽ là mảnh ghép mà MU còn thiếu. Huyền thoại bóng đá Bồ Đào Nha và cũng là chủ nhân của Quả bóng vàng năm 1965 Eusébio đồng ý rằng: “Ronaldo không phải là một cầu thủ bình thường, cậu sẽ trở thành một biểu tượng của bóng đá thế giới. Cậu sẽ tăng cường sức mạnh cho bất kỳ đội bóng nào, bất kỳ giải đấu nào và ở bất kỳ nơi đâu. Tôi thực sự tin rằng Ronaldo có khả năng làm được như vậy.”
Ferguson và các trợ lý của ông không chỉ mới khám phá ra Ronaldo tại trận đấu trên sân Alvalade, họ đã dõi theo cậu từ khi cậu chỉ mới 15 tuổi. “Chính Carlos Queiroz là người đã khiến chúng tôi chú ý đến tiềm năng của Cristiano Ronaldo”, Ferguson giải thích, và thừa nhận vai trò của người trợ lý quản lý cũ của ông. “Anh ta đã bám sát đội bóng trẻ Bồ Đào Nha và ngay lập tức nhận ra rằng Ronaldo là một cầu thủ có giá trị. Anh ấy nói rằng chúng tôi phải ký hợp đồng với cậu ta.”
Và mặc dù thoả thuận chỉ vừa được ký kết, nhưng MU đã tìm hiểu về CLB của thủ đô Lisbon trong thời gian khá dài. Doanh nhân người Israel kiêm đại diện bóng đá Pini Zahavi, người chịu trách nhiệm cho việc môi giới một số hợp đồng chính của MU, đã chứng kiến màn trình diễn của Cristiano trong trận gặp Moreirense tại sân Alvalade tháng 10 năm 2002. Sau trận đấu, ông có cuộc gặp với giám đốc CLB để thương lượng một hợp đồng về tương lai của cầu thủ trẻ số 28. Và ông cũng không phải là người duy nhất muốn điều đó. Trong vài tuần sau, thoả thuận này đã được đẩy nhanh bởi trận đấu tại sân Alvalade. Đó chính là trận đấu chuyển giao – cuộc cạnh tranh giành cầu thủ trẻ ấy sẽ đến hồi kết thúc. Theo báo chí Bồ Đào Nha, giám đốc Sporting đã nhận được những lời mời chào lên đến 10 triệu Euro từ Parma và Juvetus. Thậm chí tờ Tuttosport của Italia còn giật tít: “Juve: Ronaldo là của các bạn.” Hàng tá các CLB bắt đầu để ý, từ Barça tới Milan, từ Real Madrid tới Chelsea. Liverpool là một trong những CLB đầu tiên quan tâm nhất đến Ronaldo, thậm chí đã phải rút khỏi cuộc đua. Theo như Gérard Houllier đã giải thích nhiều năm sau trên tờ Daily Mail: “Chúng tôi có một thang tính lương và chúng tôi không thể trả lương như cậu ấy muốn. Tôi nghĩ rằng điều đó sẽ gây ra những vấn đề nội bộ.” MU đã đánh bại các đối thủ của mình và giành được hợp đồng. Với tình trạng kinh tế khó khăn của Sporting, đội bóng Bồ Đào Nha quá sung sướng kiếm lời ngay lập tức từ những ngôi sao trẻ mới nhất của học viện, như những gì họ đã làm 6 tháng trước khi bán Ricardo Quaresma cho Barcelona với giá 6 triệu Euro. Giám đốc CLB này biết rằng Ronaldo có thể ra đi vào cuối mùa giải 2003-2004, và họ không muốn đánh mất những gì họ đã đầu tư vào sự phát triển của anh.
Trong buổi giới thiệu về hợp đồng mới này, Sir Alex Ferguson tuyên bố: “Ronaldo là một cầu thủ cực kỳ tài năng, một cầu thủ tấn công bằng cả hai chân, có thể chơi ở bất kỳ vị trí tiền đạo nào: cánh phải, cánh trái hay trung tâm. Cậu ấy là một trong những cầu thủ trẻ thú vị nhất mà tôi từng thấy.” Một lời nhận xét không tồi dành cho người mà báo chí Anh quốc gọi là “chàng trai trẻ Bồ Đào Nha.”
Chính Ronaldo cũng rất tự hào: “Tôi rất hạnh phúc khi ký hợp đồng với đội bóng tốt nhất thế giới, và hết sức tự hào là cầu thủ Bồ Đào Nha đầu tiên đầu quân cho MU. Tôi mong muốn giúp đội bóng đạt được nhiều thành công trong những năm tới.”
Sau tuyên bố là màn chụp ảnh kỷ niệm trên sân Old Trafford. Ngài Ferguson nở nụ cười tươi rói trong bộ đồ vét sẫm màu, áo sơ mi trắng thắt cà vạt đỏ ở giữa bức hình. Tay phải của ông ôm Kléberson, còn tay trái ôm Ronaldo, cả hai đều mặc đồng phục đội bóng. Nhìn thật kỹ sẽ thấy Cristiano khoác trên mình chiếc áo số 7, là số áo đã từng thuộc về những huyền thoại vĩ đại của MU trước kia: George Best, Steve Coppel, Bryan Robson, Eric Cantona và David Beckham.
Tại sao một cầu thủ còn quá trẻ và chỉ mới ký hợp đồng lại được mặc chiếc áo mang dấu ấn lịch sử của CLB? Sau này Ronaldo đã kể lại điều đã xảy ra với tờ The Sun. “Tôi đã hỏi chiếc áo số 28 mà tôi từng mặc ở Sporting Lisbon có chủ hay chưa. Alex Ferguson đã nói với tôi, “Không, không, áo của cậu là số 7”. “OK sếp!” Tôi đã không dám nói với ông ấy rằng “Không, không, số của tôi là 28.” Sir Alex đã giải thích động lực cho quyết định của mình với báo chí như sau: “Chúng tôi đã để Ronaldo mặc chiếc áo này bởi vì cậu ấy trẻ và sẽ làm được những điều tuyệt vời. Những cầu thủ vĩ đại trong lịch sử của CLB đã mặc chiếc áo này. Ronaldo rất tự tin vào khả năng của mình và cậu ấy sẽ ở lại đây trong thời gian dài. Chiếc áo số 7 là của cậu ấy.”
Ronaldo trả lời rằng “Chiếc áo số 7 là một vinh dự và cũng là một trách nhiệm, tôi hy vọng nó sẽ mang lại cho tôi nhiều may mắn.” Anh cũng giải thích với báo chí Bồ Đào Nha: “Mọi người ở Manchester đã nói cho tôi biết về Best và Cantona… Tôi tự hào đi theo bước chân họ. Nhưng có một điều mà người Anh không hề biết – đó là số 7 cũng là một con số đặc biệt đối với tôi bởi vì đó là số áo mà Luís Figo đã mặc khi còn ở Sporting. Tôi đã ao ước được giống như anh khi tôi còn là một đứa trẻ và mặc chiếc áo số 7, cũng giống như người bạn lớn Quaresma của tôi đang mặc nó tại Barcelona. Bây giờ có thể nói rằng giấc mơ của chúng tôi đã thành sự thật.” Giấc mơ của anh có thể đã thành sự thật, nhưng liệu có đáng lo ngại với một cậu bé 18 tuổi mặc chiếc áo huyền thoại và chơi cho MU tại một đấu trường đầy tính cạnh tranh và áp lực như vậy không?
Ronaldo trả lời: “Tôi không sợ, không một chút nào. Tôi biết sẽ rất khó khăn, nhưng tôi sẽ học hỏi được rất nhiều khi chơi cạnh những cầu thủ hay nhất thế giới.” Nhiều năm sau, anh khẳng định lại cảm giác đó, cho biết thêm rằng sau những gì đã trải nghiệm trong năm đầu tiên tại Lisbon, anh đã không còn sợ hãi bất cứ điều gì.
Ronaldo có trận đấu ra mắt tại Old Trafford ba ngày sau buổi lễ ký hợp đồng. Đó là trận đấu đầu tiên của mùa giải, MU tiếp Bolton trên sân nhà.
Cristiano ngồi trên băng ghế dự bị, nhưng ở phút 60 Ferguson cần một hướng giải quyết cho trận đấu đang mắc kẹt ở tỉ số 1-0 và ông đã cho anh vào sân thay thế cho Nicky Butt. Khán giả đứng lên vỗ tay hoan nghênh chàng trai mới của MU, trong khi các bình luận viên nhắc nhở người xem rằng cậu ta là “một trong những cầu thủ trẻ đắt nhất trong lịch sử bóng đá.”
67.647 người hâm mộ chắc chắn không thất vọng khi thấy những bước chạy và cú lừa bóng của anh, trong suốt 30 phút còn lại, cầu thủ mang áo số 7 mới này đã chứng tỏ tiềm năng của mình khi chơi ở vị trí cánh. Anh đã tạo ra hai cơ hội và mang về cho MU một quả penalty nhưng rất tiếc
Van Nistelrooy đã không thực hiện thành công. Anh được tôn vinh là người hùng của trận đấu và được bật chai sâm panh đầu tiên của mình. Roy Keane là người đầu tiên chúc mừng anh, tiếp đó là các đồng đội và anh nhận được sự cổ vũ nhiệt liệt từ đông đảo khán giả.
“Cứ như thể người hâm mộ đã có một người hùng mới. Đó là một sự ra mắt tuyệt vời, gần như không thể tin nổi”, Ferguson đã nhận xét như vậy sau chiến thắng giòn giã 4-0. Đó là một sự khởi đầu xuất sắc, nhưng chúng ta cũng đừng vội mừng. Không có gì phải vội vàng, và cũng không cần thiết gây áp lực lên chàng trai trẻ này. Một Ferguson dày dặn kinh nghiệm ý thức rõ điều này: “chúng ta phải cẩn thận với chàng trai này. Phải nhớ rằng cậu ấy mới chỉ 18 tuổi – Chúng ta sẽ phải cân nhắc khi sử dụng cậu ấy.” Và ông làm đúng như những gì mình nói, bảo vệ anh như cách mà ông đã làm với Beckham, Giggs hay Scholes trước kia. Có thời gian chơi bóng, thời gian nghỉ ngơi, và có những trận đấu trên sân cỏ.
Cậu bé đến từ Madeira phải thích nghi với cuộc sống mới của mình và quan trọng hơn cả là thích nghi với bóng đá Anh: Lối chơi, quy tắc, trận đấu của MU và các đồng đội của mình, cũng như khí hậu, đồ ăn và ngôn ngữ. Và đừng quên báo chí Anh luôn theo sát và đưa ra rất nhiều lời phê bình về phong cách của anh, cách ăn mặc; tin đồn về người bạn gái; quá khứ, gia đình anh và những gì anh làm trên sân cỏ.
Một trong những lời chỉ trích đầu tiên anh gặp phải là về những pha đóng kịch. Nó xuất hiện sau trận đấu với Charlton khi Chris Perry nói với báo chí rằng: “Một trận anh cố tình ngã một hai lần thì cũng chẳng sao. Nhưng Ronaldo ngã tới 5, 6 lần trong một trận mà anh ta không bị bắt lần nào.” Phản ứng của Ferguson với hậu vệ đối phương ngắn gọn như sau: “Tôi đã xem lại đoạn video đó và hẳn là Cristiano phải cần đến sức mạnh của thần Atlas để không bị đốn ngã.”
Bất chấp sự trấn an đó của vị HLV, những cáo buộc vẫn cứ tiếp tục xuyên suốt mùa giải và trong nhiều năm sau đó về những pha đóng kịch, chơi xấu, phàn nàn với trọng tài, với đám đông khán giả, và khuôn mặt giả bộ đau đớn một cách quá mức sau một pha phạm lỗi. Điều mà Cristiano cảm thấy khó khăn hơn cả là thích ứng với bóng đá Anh nặng về thể lực, nơi mà các hậu vệ được phép làm những điều mà họ không được phép làm ở Bồ Đào Nha, nơi mà các tiền đạo thường xuyên bị chơi xấu, nơi mà tính tự mãn và những ngón kỹ thuật với trái bóng chỉ khiến cho đối thủ bực mình và là nơi không có chỗ cho những lời phàn nàn.
Vào ngày 21 tháng 9, Ronaldo nếm thử một số chuyện có thể xảy ra bất cứ lúc nào tại Premier League. Trận đấu với Arsenal kết thúc với tỉ số 0-0 nhưng lại dẫn đến một cuộc ẩu đả. Anh va chạm với Martin Keown và FA phạt anh 4000 bảng. Hình phạt của anh là khá nhẹ, bởi vì đối thủ của anh và hai cầu thủ của “Pháo thủ” khác mỗi người bị treo giò 3 hoặc 4 trận đấu.
Vào ngày 1 tháng 10, số 7 có trận ra mắt Champions League với VfB Stuttgart.
Ronaldo có mặt trong đội hình xuất phát và vào phút thứ 67, anh mang về cho đội nhà một quả phạt penalty và lần này Van Nistelrooy đã không bỏ lỡ cơ hội ghi bàn thắng giúp MU rút ngắn khoảng cách. Tỉ số chung cuộc là 2-1 khi tiếng còi vang lên tại sân Gottlieb-Daimler-Stadion.
Chỉ một tháng sau đó, vào ngày 1 tháng 11, MU gặp Portsmouth tại sân nhà Old Trafford, anh đã ghi bàn thắng đầu tiên trong chiếc áo số 7 từ một cú đá phạt ngoài vòng cấm địa. Đó là một cú sút rất mạnh, bóng bay vòng cung qua các hậu vệ và tiền đạo, lệch ra khỏi quỹ đạo ban đầu và bay vào lưới. Sau đó là giây phút của niềm hạnh phúc vỡ oà và ăn mừng bàn thắng, cú sút đó khiến cho các bình luận viên gợi nhớ tới Beckham ở phong độ đỉnh cao. Cậu bé đến từ Madeira đã khởi đầu một cách đầy hứa hẹn, nhưng kết thúc mùa giải cậu chỉ ghi được bốn bàn thắng trong 25 trận ở giải ngoại hạng.
Vào ngày lễ Boxing Day 2003, MU gặp Everton, và Quỷ Đỏ đang khát điểm để đuổi kịp Arsenal. Cristiano đã có màn trình diễn xuất sắc: Anh khiến cho cầu thủ đối phương phải cảnh giác cao độ, anh là tác giả đường chuyền dẫn đến bàn thắng của Nicky Butt, hỗ trợ David Bellion ghi bàn thắng thứ ba. Tất cả những điều đó tạo nên màn trình diễn tuyệt vời của Ronaldo cho dù anh liên tục va chạm với Wayne Rooney, người cũng đang bùng cháy tại Nhà Hát của Những Giấc Mơ. Đó là một cuộc đấu tay đôi giữa hai cầu thủ Premiership trẻ đầy hứa hẹn, và nó sẽ còn là đề tài tranh luận sôi nổi của khán giả. Sau lễ hội Boxing Day, Ferguson đã cho số 7 nghỉ ba tuần để trở về Madeira. Đó là một phần thưởng và là một cách để Ronaldo giải toả áp lực, cho dù không phải ai cũng đồng tình với quyết định của ông.
Vào ngày 25 tháng 2 năm 2004, Cristiano quay trở về Bồ Đào Nha một lần nữa, dù lần này không phải là để nghỉ ngơi. Dịp trở về này của anh là để thi đấu với Porto trong vòng 16 đội của Champions League.
Porto của José Mourinho chắc chắn không được đánh giá cao cho ngôi vô địch. Ferguson tin rằng đội bóng của mình sẽ chiến thắng tại sân Dragão.
Nhưng mọi thứ lại không diễn ra như vậy, khi tiếng còi chung cuộc cất lên, tỉ số trận đấu là 2-1 nghiêng về các cầu thủ của Mourinho. Điều gì đã xảy ra với Cristiano? Anh chỉ chơi 14 phút trên sân và anh hoàn toàn bất lực. Kết thúc trận đấu, Ferguson chỉ có thể than vãn về vai trò của thủ thành Bồ Đào Nha Vítor Baía trong việc khiến cho Roy Keane bị truất quyền thi đấu. Và từ đây, Mourinho công kích kịch liệt vị HLV của MU. Ông tuyên bố rằng “Ferguson nên cảm thấy buồn nếu đội bóng của ông ta bị một đối thủ chỉ được xây dựng trên 10% ngân sách của MU hoàn toàn áp đảo.”
Quỷ Đỏ chỉ có thể hy vọng lật ngược tình thế trong trận lượt về tại Old Trafford.
Paul Scholes ghi bàn thắng mở tỷ số ở phút thứ 31 của trận đấu, sau đó anh còn đưa bóng vào lưới thêm một lần nữa nhưng mắc bẫy việt vị và không được công nhận. Nhưng Ferguson tỏ ra rất tự tin, vào phút 74 của trận đấu, ông để Ronaldo vào sân thay cho Darren Fletcher. Chỉ sau 8 phút vào sân, anh đã buộc phải rời khỏi sân vì chấn thương mắt cá chân. Anh chỉ có thể xem trận đấu từ băng ghế dự bị khi Francisco Costinha san bằng tỉ số 1-1 đúng phút cuối cùng của trận đấu giúp Porto giành quyền đi tiếp. José Mourinho vui mừng với bước tiến gần hơn tới danh hiệu Champions League đầu tiên của mình.
Vào ngày 15 tháng 5, MU chơi trận cuối cùng của mùa giải với Aston Villa tại Villa Park. Ronaldo ghi bàn thắng thứ tư của mình tại Premier League và nhận thẻ đỏ đầu tiên từ khi đặt chân đến nước Anh. Anh đã nhận một thẻ vàng vì ăn vạ khi không thực sự bị phạm lỗi và vào phút thứ 80 của trận đấu, anh tức giận sút bóng một cách bất mãn. Đó không phải là cái kết tốt đẹp cho mùa giải đầu tiên của anh.
MU kết thúc mùa giải ở vị trí thứ 3 với 79 điểm, thua 4 điểm so với Chelsea và thua 15 điểm so với Arsenal – đội bóng đã giành chức vô địch. Trận chung kết cúp FA vẫn còn ở phía trước, cơ hội cuối cùng để giành chức vô địch sau khi bị đánh bại trong tất cả các giải đấu khác, bao gồm cả Carling Cup. Trận đấu này MU gặp Millwall tại SVĐ Millennium tại Cardiff và lần này Ronaldo đã toả sáng. Anh đánh đầu mở tỉ số từ đường chuyền của Neville vào phút thứ 44, và là người lĩnh xướng hàng công của MU giành chiến thắng giòn giã 3-0 trước đối thủ.
Anh không phải cầu thủ xuất sắc nhất trận đấu – vinh dự này được dành cho Ruud Van Nistelrooy, người đã ghi hai bàn thắng. Nhưng tất cả mọi người đều nói về anh. Như Gary Neville: “Ryan Giggs và Ruud Van Nistelrooy đã mang đến cho chúng ta những giây phút tuyệt vời, nhưng Cristiano thật quá xuất sắc. Tôi cho rằng Ronaldo có thể trở thành một trong những cầu thủ hàng đầu thế giới.” Sir Alex cũng đồng ý cho rằng “Ronaldo rất xuất sắc”, chúng ta cần chăm sóc cậu ấy đúng cách bởi vì cậu ấy sẽ trở thành một cầu thủ bóng đá nổi tiếng thế giới.” Và không chỉ có HLV và các đồng đội của anh nghĩ vậy, báo chí chấm điểm anh 9/10, là cầu thủ hay nhất trong đội bóng. Các cựu cầu thủ so sánh màn trình diễn của anh với màn trình diễn của ngài Stanley Matthews vào năm 1953 tại trận chung kết cúp FA. Cristiano Ronaldo kết thúc mùa giải đầu tiên của anh trong màu áo Quỷ Đỏ đầy hạnh phúc. Anh đã ghi 8 bàn thắng trong 39 trận trong tất cả các giải đấu khác nhau. Với trên 10.000 phiếu bầu chọn từ người hâm mộ của MU, anh đã đoạt giải Sir Matt Busby dành cho cầu thủ xuất sắc nhất năm. Bình luận về giải thưởng này, Sir Alex Ferguson nói: “Ronaldo là một cầu thủ trẻ có ảnh hưởng lớn trong mùa giải trước. Anh hoàn toàn xứng đáng với giải thưởng Sir Matt Busby. Sir Matt tin tưởng vào việc cho những cầu thủ trẻ một cơ hội, và Ronaldo là người được lựa chọn.”
Bây giờ tất cả chỉ còn phụ thuộc vào Ronaldo để chứng minh khả năng của bản thân trong màu áo ĐTQG Bồ Đào Nha tại kỳ Euro được tổ chức tại quê nhà.