Connect with us

Huyền Thoại Bóng Đá

Tự truyện Ibrahimovic – Tôi Là Zlatan Ibrahimovic – Phần 9

Phần 9: Những ngày tháng cuối cùng tại Juventus

Phần trước đã nói về khởi đầu tuyệt vời của Ibra tại Juventus. Ngay trong năm đầu tiên, Ibra đã được Fabio Capello tin tưởng giao cho suất đá chính, buộc biểu tượng của Juve là Del Piero phải ngồi dự bị. Kết thúc mùa giải Ibra giành Scudetto cùng đội bóng thành Turin và được xem là cầu thủ hay nhất giải. Anh cũng nhận luôn giải dành cho cầu thủ hay nhất Thụy Điển trong năm do tờ báo mà anh căm thù là Aftonbladet trao tặng. Phần sau đây nói về năm thứ 2, cũng là năm cuối của Ibra tại Torino.

LẦN LỮA CHUYỆN HỢP ĐỒNG


Trong mắt công chúng Moggi là một tay mafia vô lại, nhưng mọi người đều phải dành cho ông ta sự tôn trọng. Ông ta có quyền lực và hiểu biết mọi thứ quanh mình. Kết thúc mùa bóng đầu tiên, tôi chờ đến ngày được ký hợp đồng mới như đã hứa. Tôi cùng Mino đến văn phòng của Moggi. Cha mập này thì chả biết kiêng dè ai cả. Hắn nhảy tót lên ghế làm việc của Moggi, để luôn chân lên bàn theo cái kiểu lãnh đạm hết sức.

“Thôi đi cha, ông ấy tới bây giờ. Đừng làm hỏng hợp đồng của tôi. Ra đây mà ngồi nè”.

“Im mẹ nó mồm đi”, Mino lúc nào cũng vậy. Nhưng dù rất tin tưởng vào gã đại diện này, tôi cũng hơi hồi hộp. Moggi bước vào với điếu xì gà trên môi và rống lên:
“Cái quái gì vậy? Dám ngồi lên ghế của tao à?”,
“Ngồi xuống nói chuyện đi cưng”, Mino điềm tĩnh đáp.

Rồi cuộc nói chuyện cũng diễn ra êm thấm. Moggi hứa một bản hợp đồng mới. Nếu tiếp tục chơi tốt tôi sẽ là cầu thủ lĩnh lương cao nhất đội. Tôi thấy hài lòng. Nhưng những điều bất ổn dần xuất hiện.

Trên sân cỏ, tôi dần mất đi sự nhanh nhẹn. Tôi thấy nặng nề vì đã tăng đến 90 kg. Ăn pasta 2 bữa một ngày mà lại. Nhưng đấy là tôi tự cảm thấy vậy thôi, chứ tôi chơi vẫn tốt. Vậy mà Moggi hẹn lần hẹn lữa buổi ký hợp đồng với tôi bằng đủ thứ lý do trên đời. Tuần sau ký rồi tháng sau ký, tôi chịu hết nổi và nói với Mino: “Mẹ nó, ông nói thằng Moggi ký ngay đi. Tôi không chờ nữa”.

Mino ra tay quả nhiên có tiến triển. Moggi hẹn vài ngày nữa. Rồi chúng tôi có một trận Champions League với Bayern trên sân nhà. Bên Bayern có một gã trung vệ tên Valerien Ismael. Hắn theo tôi suốt cả trận và làm đủ trò. Tôi đạp hắn 1 cái và ăn thẻ vàng. Phút thứ 90, tôi bị ngã trong vòng cấm. Lẽ ra lúc ấy tôi phải bình tĩnh. Phút 90, tỷ số 2-1, ăn tới nơi rồi. Nhưng tôi ngứa mắt với thằng khốn Ismael quá và

cho nó 1 cú nữa. Thẻ vàng thứ 2, rời sân. Capello chửi tôi như điên. Tôi biết mình sai.

Nhưng Moggi dùng đúng lý do đó để thông báo là sẽ không ký tiếp. Có chuyện gì ghê gớm vậy chứ. Tôi nói với Mino: “Đi nói với Moggi là tôi không bao giờ ký dù lão có chìa ra bản hợp đồng lớn cỡ nào. Tôi muốn được chuyển nhượng”. Mino nói: “Mày nói đó nha”.

Sau khi Mino truyền đạt điều tôi muốn nói, Moggi xuống nước và thảo hợp đồng mới. Nhưng lại cái trò cũ: hẹn đã rồi hoãn. Mino nhận ra vấn đề:
“Hình như có chuyện lớn rồi nha mày” “Là sao?”
“Tao nghe có mùi, thằng Moggi hành xử lạ lắm”.

NGÀY TÀN CỦA JUVE


Quả nhiên là vậy. Đầu tiên là vụ Lapo Elkann, cháu của Gianni Agnelli. Tôi gặp tay này vài lần, nhưng không liên lạc gì. Playboy thứ dữ, biểu tượng thời trang, chả bao giờ nhúng tay vào điều hành Juve. Gia đình ông chủ giao hết cho Moggi và Giraudo lo liệu.

Lapo bị phát hiện chơi cocaine quá liều, rồi chơi gái chuyển giới. Lúc xe cấp cứu tới thì thằng cha này bất tỉnh mất rồi. Nhưng nó đâu có liên quan gì đến Juve. Sau này tôi mới nghĩ lại: một khi muốn đập đội nào là kẻ chủ mưu chỉ đạo đập triệt để, không tha gì hết. Chính trị mà.

Hồi đó, Juve bị đập. Tụi này mới ăn Scudetto mà. Ở Italia, bạn mà leo cao là có đứa muốn bạn xuống bùn. Tôi không ngạc nhiên khi đủ thứ chuyện chỉ xảy đến ngay sau khi Juve vô địch. Cảnh sát tiến hành điều tra Moggi âm thầm, khởi đầu là vụ tổ chức dùng doping từ trước đó rất lâu. Họ theo dõi điện thoại của Moggi. Công tố viên bảo ông ta luôn cố phân bổ trọng tài “dễ thương” với Juve. Truyền thông xúm vô cứ như có chiến tranh thế giới vậy.

Nhưng tôi nói thật nha. *** hết. Tôi chưa được trọng tài ưu ái lần nào. Tướng tôi to như vậy. Thằng nào có tộng vào tôi chục cái không sao, nhưng tôi đụng vô là văng xa 4 thước rồi. Tôi đã phải chiến đấu ngoài kia cùng các đồng đội, vậy mà người ta bảo chúng tôi ăn nhờ mua trọng tài.

Phe Inter sau lưng vụ này chắc chắn. Chúng tôi, Milan, Lazio, Fiorentina và Hội đồng trọng tài bị trừng phạt hết. Còn có câu chuyện Moggi đã rủa một trọng tài tơi bời vì thổi sao mà Juve không thắng.

Chuyện vậy cũng viết báo được. Trọng tài thì thằng nào chả chửi được chứ, ai mà chả muốn bảo vệ đội bóng của mình. Báo còn đập luôn cả con trai Moggi, gian lận gì đó.

Rồi truyền thông còn bảo Moggi đạo diễn vụ tôi cãi lộn với Van der Vaart để sang Juve. Bịa đặt. Đến tôi cũng bị cảnh sát theo. Căn hộ

của tôi bị lục soát. Họ hỏi tôi có nhận tiền đen không, tôi nói “Không bao giờ” và đưa cho họ một số giấy tờ ngân hàng của tôi và Helena. Họ cám ơn và tạm biệt. Nguyên bộ sậu Juve, Giraudo, Bettega và Moggi từ chức hết. Moggi lên báo và nói: “Tôi nhớ linh hồn mình. Nó đã bị giết”.

MANG ƠN “BỐ GIÀ” MOGGI


Ngày Moggi rời Juve, ông ta xuống gặp mọi người giã biệt. Quần áo vẫn đẹp, gương mặt cũng còn ngon. Nhưng đùng một cái ông ta khóc ngon ơ. Tôi thấy bụng mình quặn lại. Moggi mà khóc sao, tôi không tin nổi. Tôi chưa từng thấy ông ta tỏ ra yếu đuối bao giờ. Đấy là người đàn ông luôn kiểm soát mọi thứ rất tốt với quyền lực bao quanh. Mặc dù tôi nghĩ Moggi đã phải trả giá cho những gì mình làm, nhưng cảm giác vẫn xót xa. Rồi tôi nghĩ ra một chuyện quan trọng:

Tại sao Moggi không ký hợp đồng với tôi? Phải chăng ông ta muốn bảo vệ tôi.

Tôi bắt đầu tin như vậy. Ông ấy đã biết trước Juve sẽ bị chơi, chơi một cú không gượng dậy nổi. Ký tiếp là tôi ở lại chết chùm cả đám. Chưa kể bản hợp đồng mới sẽ bị soi và tôi sẽ bị cảnh sát quấy nhiễu. Lúc ấy tôi đang chơi lên chân, chìm xuồng ở Juve dám toi cả sự nghiệp như chơi. Nên dù mọi người xúm vô đập Moggi, tôi vẫn ủng hộ. Tôi mang ơn ông ấy.

Juve như con xuồng chìm dần, người ta nói sẽ giáng đội xuống Serie B và Serie C. Alessio Secco gọi tôi đến và nói: “Nếu có một đề nghị tốt, phắn đi Zlatan, càng nhanh càng tốt. Lời khuyên của tao đó”. Cả đội Juve như loạn lên. Thuram và Zambortta sang Barcelona, Cannavaro và Emerson sang Real Madrid, Patrick Vieira đến Inter. Ai cũng gọi cho đại diện của mình cầu cứu. Không gian ngập một màu tuyệt vọng. Sau buổi gặp ấy tôi không có nghe Secco nói thêm câu nào nữa. Juve phải đấu tranh cho một cuộc sinh tồn.

Tôi gọi cho Mino:
-Làm tất cả những gì ông có thể đi. Cứu tôi ra khỏi đây.
-Tao đang cố.
-Cố hơn nữa đi.

Đó là tháng 6/2006, Helena có thai. Tôi vui chứ. Đứa bé dự kiến ra đời vào tháng 9. Nhưng bố nó thì đang ở trên một con thuyền đắm… (còn tiếp)

Scandal bóng đá Italia năm 2006 (thường được gọi với cái tên Calciopoli) xảy ra vào tháng 5/2006 tại 2 giải đấu hàng đầu Italia là Serie A và Serie B. Đội ĐKVĐ Juventus (với GĐĐH Moggi là nhân vật chính) và các đội bóng lớn khác như AC Milan, Fiorentina, Lazio và Reggina bị tố cáo đã có hành vi mua bán tỷ số và móc nối với trọng tài để làm sai lệch kết quả các trận đấu. Kết quả Juventus bị đẩy xuống Serie B và bị tước 2 Scudetto 2005 và 2006 còn các đội bóng khác đều bị trừ điểm.

Dòng thông tin - RSS Hightlight Bóng Đá

Xem Nhiều

DMCA.com Protection Status

More in Huyền Thoại Bóng Đá